Chương 1

Ta là Tạ Vân Hoài, ta đã xuyên không rồi.

Ta xuyên vào thân thể của một nam tử trẻ trung, đẹp trai, tao nhã ở tu chân giới.

Người này còn là trưởng lão của một môn phái lớn, địa vị xem ra không thấp.

Có điều đây không phải là trọng điểm, quan trọng là hai ngày nữa ta chuẩn bị phải thu đồ đệ rồi. Chính là phải thu cái tên có ý đồ với cái mông của ta đấy.

Nam tử mạo mĩ trẻ trung, trưởng lão, thu đồ đệ…

Từng câu, từng chữ đều như muốn vả bôm bốp vào mặt ta và muốn nói cái mông trắng trẻo, xinh xắn dễ thương của ta... sắp không giữ được rồi.

Tuy là một tên trai thẳng sắt thép nhưng ta cũng từng nghe qua việc sư tôn của tu chân giới là nghề nghiệp cực kì, cực kì nguy hiểm, sơ hở cái là bị xơi không còn xương mà gặm.

Vì vậy, ta tuyệt đối không muốn thu đồ đệ, nhưng mà trưởng môn sư huynh đã gọi điện thoại... à nhầm, đã truyền âm đến nói năm nay ta nhất định phải thu nhận một đệ tử.

Đại hội thu nhận đệ tử mười năm một lần của tông môn sắp diễn ra, mà ta đã nhiều năm thoái thác không chịu thu đệ tử, vì thế nên trưởng môn sư huynh nói năm nay ta bắt buộc phải thu người.

Các người có phải muốn nói chỉ cần ta không thu nam đồ đệ, mà chọn một nữ đồ đệ nhỏ nhỏ xinh xinh, vừa mềm vừa thơm thì chẳng phải tất cả sẽ được giải quyết ổn thỏa rồi sao.

Đáng tiếc, không thể được, nam nữ đệ tử trong môn phái được tuyển riêng. Không phải ta muốn là có thể thu một đồ đệ nữ đâu.

Đáng tiếc! Ảo tưởng cuối cùng của ta cũng tan thành mây khói mà bay bay đi rồi.

Vì đảm bảo an toàn cho cặp mông của bản thân, ta vắt não suy nghĩ suốt mấy ngày, cuối cùng quyết định dịch dung thành một lão già.

Thuật dịch dung này chỉ người nào có tu vi cao hơn người dịch dung mới có thể nhìn ra dung mạo thật sự đằng sau, như vậy thằng nhóc kia chắc chắn sẽ không chú ý đến ta nữa.

Thế thì trong những năm mà đồ đệ xuân tâm nhộn nhạo, sức lực tràn trề nhất, ta sẽ là một người sư phụ già quan tâm, chỉ dẫn hắn đi đúng đường. Ha... ha... nhìn thế nào cũng sẽ là tình cảm sư tôn và đồ đệ thắm thiết, trời đất cảm động.

Vậy chẳng phải đồ đệ sẽ không có những suy nghĩ không nên có về ta sao?

Ta vừa nghĩ vừa cười muốn ngoác cả mồm, cảm thán bản thân thật sự là một thiên tài thông minh vô địch thiên hạ mà.