Chương 35: Điên Cuồng Trong Phòng Tắm 3

Giữa cô và Tư Dạ chính là giao dịch đôi bên cùng có lợi, cho nên đối mặt với anh, cô không có tình cảm, đồng thời cũng không có oán hận.

Đương nhiên, lúc nghĩ cách rời đi cô cũng không có áy náy.

Phản ứng bình tĩnh của cô khiến cho Tư Dạ càng thêm cảm thấy thất bại, trong mắt của người đàn ông lóe lên vẻ âm tàn, cũng không quản được nhiều như thế, hai tay giữ chặt lấy eo cô, hung hăng đòi hỏi cô.

Bởi vì động tác ngang ngược của anh mà Trần Chi đau đến mức sắc mặt trắng bệch, hai tay cô giữ chặt bờ vai anh, cắn răng không phát ra một chút âm thanh gì.

Tư thế không ngừng thay đổi, hai tay Trần Chi lại nắm ở bên mép bồn tắm, đầu ngón tay chuyển sang màu trắng bệch, nhưng cô vẫn không nhận thua.

Hai mắt Tư Dạ hung ác nham hiểm, trong mắt không có một chút kí©ɧ ŧìиɧ nào mà chỉ có tức giận và thất bại.

Anh đưa tay nắm cằm của cô, giọng nói lạnh lẽo.

“Há miệng cho tôi!”

Không, cô chết cũng không há miệng, chết cũng không phát ra âm thanh nào.

Trần Chi cắn thật chặt răng, quả thật không hé miệng.

Sức lực của người đàn ông rất lớn, gần như sắp bóp nát cằm của cô. Thế nhưng cô vẫn luôn không hé miệng.

Anh từ phía sau túm lấy tóc của cô, bắt cô ngẩng đầu lên, cần cổ duyên dáng cũng bị kéo căng thành một đường thẳng.

“Có nghe thấy tôi nói gì không, há miệng cho tôi!” Cô im lặng phản kháng khiến anh vô cùng không thoải mái.

So với anh, Trần Chi càng thêm quật cường hơn, dáng vẻ đánh chết cũng không chịu khuất nhục, Tư Dạ đột nhiên nghĩ đến, tính khí này của cô, trái lại rất thích hợp làm xã hội đen.

Cho dù bị bắt cũng không khai ra đồng phạm.

Mẹ kiếp, sao càng nghĩ càng xa thế.

Người đàn ông lấy lại tinh thần, quay đầu Trần Chi lại, hung hăng hôn lên môi cô, lúc lưỡi của anh đảo qua hàm răng cô, có thể nếm được mùi máu tươi nhàn nhạt.

Người phụ nữ này đã cắn chặt răng đến mức chảy máu.

Bỏ ra sức lực rất lớn, cuối cùng anh cũng chen vào được khoang miệng của cô, quả thật là quấn lấy môi cô không thả.

Trần Chi áp chế những tiếng rêи ɾỉ trong cổ họng, hai tay nắm chặt lấy mép bồn tắm, mười ngón tay trắng bệch, không chút huyết sắc.

Tư Dạ cũng không dễ dàng buông tha cho cô, không ngừng đâm vào trong người cô, mỗi lần đều là thời gian rất dài.

Ngâm ở bên trong nước lạnh, lại là dưới tác dụng kí©ɧ ŧìиɧ, thân thể Trần Chi nóng lạnh đan xen, vô cùng khó chịu.

Không biết qua bao lâu, Tư Dạ phát tiết xong, toàn thân trở ra, ném Trần Chi đã xụi lơ như vải rách vào trong nước, bản thân mình đi ra phòng tắm.

Nước lạnh lẽo dần dần che kín đầu cô, Trần Chi nín thở, hai mắt trợn tròn nhìn trần nhà, nghĩ thầm cứ thế chết đi như thế cũng tốt.