Chương 1: Cô bị bán?

"Giao dịch thành công" Lục Đông Huy cười ranh mãnh rồi hất cô ra. Lực đàn ông quá mạnh, khiến tay cô sưng đỏ lên vì bị đập xuống sàn nhà. Hạ Nhược Đan đứng dậy muốn với tay đến Lục Đông Huy thì bị kéo lại. Phó Tử Thiên thì thầm vào tai cô "Đến giờ chúng ta vui vẻ rồi"

"Không...không muốn. Làm ơn bỏ ra" Từng ý nghĩ rối loạn trong đầu cô. Cô dãy dụa ra khỏi vòng tay anh. Phó Tử Thiên lại gần hôn cô. Chiếc lưỡi điên cuồng cuốn lấy đôi môi cô. Hạ Nhược Đan phản kháng, liền in trên mặt anh vết 5 ngón tay.

Ánh mắt đỏ ngầu nhìn cô. Hạ Nhược Đan không suy nghĩ nữa chạy ra phía cửa. "Không..không thể nào" chiếc cửa không hề lung lay. Cô phải chạy..chạy. Phó Tử Thiên gằn giọng :

"Đừng tốn công nữa, em không thể thoát ra được đâu"

Nói rồi hắn tiến tới, chiếc thắt lưng da được cuốn vào cổ tay cô. Ôm trọn người cô ném thật mạnh lên chiếc giường. "Em đã chọc giận tôi thành công" Cô nhìn Phó Tử Thiên với khuôn mặt khẩn cầu. Nước mắt làm nhòa đi đôi mắt của cô. Hơi thở Phó Tử Thiên ấm nóng, tràn đầy mê hoặc phủ trên mặt cô. Hắn bóp chiếc cằm nhỏ của cô, cảm nhận sự run rẩy . Hắn biết cô sợ, nhưng ai bảo cô để hắn phải mê muội cô như này.

"Anh...anh tha cho tôi đi, tôi thực sự bị lừa. Tôi không muốn cùng anh..." Dứt câu cô mới biết mình ngu ngốc đến mức nào. Vì quá sợ hãi nên cô buột miệng nói ra. Bàn chân cũng vì sợ hãi mà co lại.

Dùng tay chế ngự đôi tay cô trên đầu. Hắn ra sức hôn cô. Cắи ʍút̼ chiếc lưỡi thơm tho kia. Cô liều mình cắn thật mạnh. Hắn liền rút ra :

"Mẹ kiếp, sao em lại ngu ngốc vậy hả"

Hắn lúc này chỉ lo cô cắn vào chính lưỡi mình chứ không phải lưỡi hắn. Rồi hắn tiếp tục hôn cô. Từng tiếng ái muội được tao ra. Cô nhất quyết không đáp lại hắn. Phó Tử Thiên liền lấy tay, kéo chiếc lưỡi của cô ra mà mυ"ŧ. Sau đó xé tung áo của cô ra. Gặm liếʍ hai ngọn đồi cao vυ"t. Nụ hồng dần cứng lên. Hắn cà răng nhẹ vào :

"Ah..ahh đau..."

Tháo vát cởi chiếc qυầи ɭóŧ của Hạ Nhược Đan. Từ lâu đã ướt đẫm :

"Thật là dâʍ đãиɠ mà, mới vậy đã ra rồi sao?"

Cô hận bản thân mình không thể làm gì lúc này. Hắn đang chìm trong dục vong. Chiếc quần được cởi ra. Cậu bé đã "chào cờ" sẵn. Cậu bé liền đâm thủng u cốc của cô. "Thật là đã nha, không biết đã bao nhiêu đàn ông chơi qua" Hắn đâm thật mạnh, như muốn nổ tung :

"Đau...đau quá"

Thì ra là lần đầu của cô. Khuôn mặt Hạ Nhược Đan đẫm nước mắt, hắn thương xót hôn lên khuôn mặt cô. Hôn lên những giọt lệ xinh đẹp. Nước mắt cô càng chảy ra nhiều hơn. Nắm thật chặt vạt áo của anh. Chiếc răng nhỏ cắm sâu vào đôi môi cô, ửng đỏ một vùng. Hắn cởi cúc áo, vứt chiếc sơ mi trắng xuống nền nhà. Cơ ngực săn chắc lộ ra "Ngậm hạt đậu nhỏ của tôi đi". Hạ Nhược Đan lắc đầu đẩy anh ra "Không...thực sự không muốn.."

Hắn đẩy sát hạt đậu gần miệng cô. Bắt cô liếʍ nó. Hạ Nhược Đan không có kinh nghiệm, hơn nữa nụ hôn đầu của cô chính là hắn. Mấy việc chăn gối này, hẳn là rất khó đi. Cô cứng nhắc dùng lưỡi chạm vào hạt đậu nhỏ. Phó Tử Thiên sung sướиɠ đâm mạnh vào trong cô. Mỗi cú thúc rất đau đớn. Cô vùng vẫy, thắt lưng tuột khỏi cổ tay cô. Dục vong đỉnh điểm thì cô cào vào trước ngực hắn. Cô chỉ muốn hắn dừng lại hành động ái muội này. Nhưng nào ngờ, hắn đứng bật dậy. Mang theo chiếc roi ra tiến gần lại. Dùng sức thật mạnh mà in một đường trên người cô :

"Mèo nhỏ thật không nghe lời"

"Ah..." Hạ Nhược Đan thốt lên một tiếng đau điếng. Những lượt roi sau cùng, chỉ còn là tiếng rêи ɾỉ nhẹ từ cổ họng cô. Phó Tử Thiên hắn ra tay tàn bạo, phụ nữ trên giường hắn chưa từng sống sốt sau khi làʍ t̠ìиɦ. Cô thì khác, hắn vẫn nhún nhường cô tới bước này. Nhưng cô quyết liệt từ chối hắn, xem ra không dạy một bài học thì cô sẽ không nhớ. Buông chiếc roi da kia, hắn tiếp tục làm nốt công việc đang dở dang. "Mèo nhỏ, thu hết chiêu trò của em lại. Tôi sẽ đối đáp thật tốt"

Từng nơi trên cơ thể cô đều có dấu vết của hắn. Vành tai ,cổ, xương quai xanh,.. vết đỏ tím chi chít ái muội. Hạ Nhược Đan đã bất tỉnh từ lúc nào. Khuôn mặt dần khô khốc, tơ máu đông lại thành một mảng tím trên môi. Thân thể đầy rẫy vết đỏ từ chiếc roi da. Hắn vui sướиɠ khi cô thuộc về hắn, những dấu hôn là của hắn.

Gần 3 tiếng trôi qua, hắn chôn dòng nước trắng đυ.c kia vào thân thể cô. Thỏa mãn vuốt ve gò má cô. Hắn bế cô vào phòng tắm, làm sạch cho cả hai. Thay trang phục cho cô xong, nhẹ nhàng bế cô từ cửa sau của khách sạn. Đặt cô vào trong chiếc xe chở cô về biệt thự của hắn.

Đến biệt thự, hắn ôn nhu để cô ngủ trên chiếc giường của mình. Bỗng tiếng điện thoại reo lên :

"Thưa chủ tịch, Lương tổng muốn gặp ngài"

"Sắp xếp lịch cho tôi vào 15 phút nữa"

"Vâng, thưa chủ tịch"

Anh ngắt máy, hôn vào trán cô một nụ hôn ấm áp. Rồi khóa cửa lại đến công ti.

____________

Mình thấy chuyển biến khá là nhanh =)) nếu như không hay, các bạn có thể comment ở dưới cho mình. Mình sẽ gỡ đi viết lại ❤