Chương 1: Chuyện thường ngày ở Giang Nam Phủ [ yêu ai hay yêu hạt tương tư ?! ]

Vào một ngày đẹp trời, bên một chiếc hồ nước của Giang Nam Phủ, Giang Minh Ca đang vung xuống một lũ đồ ăn cho đám tiểu cổ thuận tiện vớt vài con lên nghịch quay vòng vòng. Giang Vân Phong Từ trong tiền thính đi ra, thấy hôm nay đệ đệ mình không ra ngoài chơi nên lấy làm lạ, hỏi Giang Hạ: " Sao hôm nay Ca nhi không ra khỏi phủ như mọi khi? "

Giang Hạ nhìn tiểu vương gia sau đó nói với Giang Vân Phong: " Sáng nay tiểu vương gia vừa mới luyện ra một cổ trùng mới, nhìn qua khá là ưa mắt! "

Giang Vân Phong ngạc nhiên, " Chỉ có vậy?! Ta còn tưởng nhà bếp nổ phòng sách sập là do Ca nhi làm chứ! "

Sắc trời chuyển thu, thứ gì cần vàng cũng đã chuyển vàng hết rồi. Tiết trời cũng đã mát mẻ hơn nhiều so với mùa trước. Có vài chiếc lá tinh nghịch rụng rơi trên mặt hồ.

Giang Minh Ca ngồi cạnh đó đang mải mê suy nghĩ vài điều, vì mải cười mà quên mất trời đất, chẳng may ngã xuống hồ.

Mặt hồ được một phen dao động mạnh. Giang Vân Phong đứng ở cửa tiền thính cũng bị giật mình.

Giang Minh Ca vừa mới bò từ dưới hồ lên, thấy ca ca đi qua chỗ mình thì ôm đầu trước để đề phòng trước. Giang Vân Phong lắc đầu nói, " Ngươi cũng quậy nhiều rồi, không sợ thiên hạ loạn à? hay căn bản là sợ thiên hạ không loạn! "

Giang Minh Ca cảm thấy giống như là mình đang bị ca ca giáo huấn, bĩu môi phản bác: " Đâu có đâu, chỉ là một số lúc... một số lúc... " nói đến đây thì lại bị nghẹn họng, tâm tình Giang Minh Ca kiểu: cũng chỉ có một số lúc thôi, chứ không phải trẻ con đến mức ngày nào cũng muốn gây chuyện a~

Giang Vân Phong Nhìn nét mặt Giang Minh Ca, thấy đệ đệ này của mình vẫn còn trẻ con quá, cũng không muốn cùng hắn ồn ào nữa, rất là tốn thời gian. Vì vậy cũng cần một lí do mang hắn đem đi đâu đó đi để ngắm cảnh một mình nên đã bảo hắn đi tắm trước, không được nghịch nữa!

Giang Minh Ca " Hừ " một tiếng: " Cũng đâu có quậy lắm! " Sao quay ra quay vào vẫn là nói về vấn đề này chứ?

Sau đó mới lững thững đi về phía Quanh Ca tiểu viện.

Giang Vân Phong khẽ thở dài, thầm nghĩ đến bao giờ đệ đệ kia của hắn mới có thể trưởng thành đây?! Dù sao cũng không thể cả đời ở lại Giang Nam Phủ này được.

Bên trong dục thất, Giang Minh Ca đang khuấy khuấy lớp nước trên mặt, rất là mát mẻ, thỏa mái. Chọt hắn nghe bên ngoài có tiếng động gì đó: là làm gì bên ngoài phòng tắm của người khác???

Nhưng cũng không thể chạy ra xem nên chỉ đành tắm cho xong nhanh rồi chuồn ra ngoài thôi... ~

Cổ vương bên ngoài dục thất, không có ai quản, buồn chán quá nên đã gặm gần hết mấy cái chân bàn( cũng sắp sập rồi, còn cắn nữa... ).

Một lát sau Giang Minh Ca lạch bạch chạy ra khỏi dục thất thì thấy cổ vương!!!

Ở bên ngoài Quanh Ca tiểu viện, vì thấy mấy thị vệ đang khiêng vào trong phủ thứ gì đó nhìn có vẻ rất... đáng giá! Hắn liền bị thu hút, chạy qua xem náo nhiệt. Giang Vân Phong đứng ở gần đấy nói vọng tới: " Cái này ngươi không được nghịch đâu, né qua cho thị vệ mang vào đi! "

Giang Minh Ca nhìn hắn bằng ánh mắt ai oán, miễn cưỡng đồng ý, " Được rồi, vậy ta đi, kệ ngươi, có gì đừng có gọi ta đấy! " Nói xong, hắn xoay người trở lại Quanh Ca tiểu viện.

Một lát sau, mấy nô tỳ mang từ ngoài vào phòng Giang minh Ca vài món nhìn mê ly, nói rằng đây là quà từ Hoàng thành gửi tới, vương gia bảo mang qua cho tiểu vương gia ăn.

Hắn ngồi nhìn trần nhà, nhìn mãi, nhìn mãi. Cuối cùng quyết định sai người đi gọi Lam Vân tới.

Sau khoảng một tuần trà, người kia cuối cùng cũng tới. " Đến đây nhanh đi. " Giang Minh Ca ở đây chờ mòn cả con mắt nói, " Hoàng thành mới gửi quà đến, ca ca ta mang qua đây hết luôn! "

Lam Vân bật cười: " Một mình ngươi không ăn hết, đúng chứ! "

Giang Minh Ca: " ... "

Đừng nghĩ oan cho lòng tốt của người khác a~ nhưng chắc cũng không sai lắm...

" A" Giang Minh Ca đột nhiên nhớ ra, lấy từ trong chiếc bao bố nhỏ nói, " Ngươi xem đây là cái gì."

Lam Vân suy nghĩ một lát sau đó đắn đo hỏi: " Ngươi tính nấu chè đậu đỏ? "

Phụt~ " Ngươi mới đi nấu chè, đây là hạt tương tư đấy! " Giang Minh Ca nói.

" Hạt tương tư a~ Cũng uy lực lắm. Ai không biết thì tưởng đó là hạt đậu đỏ, nhưng nếu giã nát ra rồi ăn vào thì... " Lam Vân trầm trồ vỗ tay. " Ngươi lấy món này từ đâu vậy? "

Hai người ở bên trong phòng vừa ăn điểm tâm vừa nói to nói nhỏ hạt tương tư. Mấy thị vệ canh cửa nghe bên trong cứ hạt này rồi lại hạt nọ: có lẽ là " yêu " hạt tương tư kia lắm!!!

Giang Vân Phong nói chuyện xong xuôi với phía Vương Dịch Thành, vừa mới sai người sắp xếp chỗ ở cho mấy người bọn họ xong thì nghe Giang Hạ nói, cửu vương gia vừa tới, đang cùng tiểu vương nhà mình làm cái gì đó rất lâu. Xong bổ sung thêm: " Hai thị vệ cũng canh gần đó "

Giang Vân Phong " Ừ " một tiếng. Cũng không để, mặc kệ cho đệ đệ mình muốn nghịch gì thì nghịch, lặng xoay người trở về Quanh Ca tiểu viện chơi đàn.

Trong phủ có một hòn non bộ xinh đẹp nuôi vô số độc trùng. Giang Minh Ca và Lam Vân thường hay đến đấy. Hôm nay cũng như vậy, hai người đã giã nát hạt tương tư ra, mang đến đây để thử chúng. Thử xem giữa độc của hạt tương tư và độc của độc trùng, độc nào độc hơn, độc nào ít độc hơn, độc nào có thể tạo ra nhiều loại độc hơn. Nói chung là làm độc.

Chỗ Giang Minh Ca hí hoáy nửa buổi, Lựa chọn ra những bé trùng nào bự nhất, tiêu biểu nhất.

Lam Vân kiếm một cái hũ bằng đất vừa tầm tay. Sau đó mang hạt tương tư giã nát đã được nấu chín tới chỗ Giang Minh Ca để hắn cho lũ độc trùng ăn.

Một lúc sau, lũ trùng ăn xong no nê, có hơn phân nửa số độc trùng bị chết do độc từ hạt tương tư. Chỗ còn lại vẫn còn sống được thì Giang Minh Ca mới bỏ chúng vào chiếc hũ đất đã chuẩn bị trước đó. Đem hũ chôn xuống dưới đất là xong xuôi. Sau đó nói, " Ngươi mới luyện cổ lần đầu nên có lẽ không biết, lũ độc trùng này phải được chôn dưới đất khoảng vài tháng sau đó mới được lấy lên , độc trùng cuối cùng còn sống nhờ ăn những con khác gọi là cổ trùng " .

" Như vậy là x ong rồi à?" Lam Vân ngạc nhiên hỏi.

Giang Minh Ca lắc đầu " đâu ra cái lý đó. đào muộn hay sớm đều không tốt, phải căn thời điểm chính xác mới được đào chúng lên. Nhưng cũng có vài trường hợp cổ luyện ra không đạt chỉ tiêu so với những cổ trùng trước được luyện ra thì sẽ bị loại bỏ. "

Lam Vân: " ... "

Lam Vân: " Thật là rắm rối a~ "

" Chịu khó đi, ba tháng nữa ta sẽ gọi ngươi qua đào cổ lên, được chưa! " Giang Minh Ca hơi nghiêng người, hỏi Lam Vân.

" Ừ " một tiếng xong, hắn cùng Giang Minh Ca rời khỏi hòn non bộ, trở về Quanh Ca.