Chương 1

【……

Lục Thanh tham gia 《 Nam Cực Thanh 》 chỉ có một mục đích, muốn càng gần anh ấy một chút.

Khúc dạo đầu êm dịu quanh quẩn bên tai, hòa vào âm thanh ồn ào của phòng hòa nhạc. Lục Thanh nhìn năm trăm khán giả và bốn vị giám khảo hoặc nghiêm túc hoặc thân thiện dưới sân khấu, cúi đầu, sau đó đứng thẳng người, cầm lấy microphone.

Giọng hát của hắn êm dịu, như rượu mạnh, lại tựa như vực sâu, lay động lòng người, có một số khán giả vì giọng hát của hắn mà hốc mắt ửng đỏ.

Bài hát kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

Một vị giám khảo lau đi nước mắt còn vương trên khóe mắt, rồi nói:”《Vọng Nguyệt》là do cậu viết lời và soạn nhạc sao?”

Lục Thanh gật đầu.

“Bài hát này hoàn toàn nằm ngoài sự mong đợi của tôi.” Vị giám khảo bla bla bla dùng đủ loại từ để tán dương.

……】

Cố Cẩn gõ nốt chữ cuối cùng, đặt dấu chấm rồi quay lại kiểm tra lỗi chính tả, sau đó gửi xác nhận để xuất bản và cập nhật chương mới.

Lát sau, anh đóng trang web TP Văn Học Sủi Cảo Chiên cùng Word lại, mở App Video lên xem các gameshow diễn xuất nổi tiếng gần đây. Tuy rằng kỹ thuật diễn của các diễn viên thực bình thường nhưng nhìn bọn họ biểu diễn cùng mấy màn đấu đá nhau thật sự buồn cười, anh rất thích.

Cố Cẩn là một nhà văn, anh dựa vào việc viết văn trên mạng để kiếm chút tiền tiêu vặt. Nhưng anh chỉ là một tên vô danh( tiểu trong suốt) nên tiền tiêu vặt kiếm được không nhiều lắm, vì thế viết văn cũng chỉ là nghề phụ của anh. Vào ban ngày, anh là người cung cấp điểm tâm ngọt cho Cafe Mèo ở tầng dưới.

Anh không làm nhiều đồ ngọt, tất cả đều được bán với số lượng có hạn mỗi ngày. Nhưng vì tay nghề của Cố Cẩn rất tốt nên đồ ngọt anh làm ra được khách hàng đặc biệt yêu thích, thế nên anh được Cafe Mèo trả lương cũng không ít.

Có hai nguồn thu thế này nên cuộc sống của anh coi như khá tùy tiện.

Xem xong gameshow, Cố Cẩn tắt đèn đi ngủ.

Ngày hôm sau.

Cố Cẩn đầu tiên là làm đồ ngọt hôm nay cho thật tốt rồi nghỉ ngơi một lát mới mở ra hậu viện của tác giả trong Thành Phố Văn Học Sủi Cảo Chiên cùng Word. Anh đọc các bình luận trước rồi sau đó sẽ tiếp tục viết chương mới cho ngày hôm nay.

Việc làm mỗi ngày của Cố Cẩn đều là như thế.

Tuy nhiên, hôm nay xuất hiện chút chuyện ngoài ý muốn.

Khu vực bình luận vốn thường chỉ có 20 hoặc 30 bình luận mới, đột nhiên có thêm 400 đến 500 bình luận, đó là một điềm xấu. Anh cẩn thận rồi lại cẩn thận mới tìm được những nhận xét riêng biệt trong đống đánh giá 0 điểm.

Quả thực không thể hiểu được.

=================

Reader 1: Ăn vạ đại thần Bắc Cực Tinh!!!! Không thể chịu được!!!

Reader 2: Không có gì khác ngoài nhiều đá mặt trăng, tặng miễn phí cho chó ăn vạ, khỏi cần cảm ơn ha. Hihi.

Reader 3: Đọc tiểu thuyết của tác giả thấy cũng được, tuy rằng cất chứa không nhiều nhưng không tệ đâu. Nếu tiếp tục cố gắng chăm chỉ thì sao có thể không thành thần, không nghĩ tới luẩn quẩn như nào lại đi la liếʍ Bắc Cực Tinh, thật sự là sống lâu mới thấy.

Reader 4: Bắc Cực Tinh à!! Đến Bắc Cực Tinh đều dám ăn vạ, tác giả đỉnh thế.

Reader 5: Chỉ là tên bài hát trùng một từ mà thôi, la liếʍ chỗ nào vậy? Bọn fan của Bắc Cực Tinh bị điên à?!

Reader 6: Phổ cập cho người đọc không biết chuyện gì một chút: Bắc Cực Tinh là một ca sĩ kiêm nhạc sĩ nổi tiếng trong vòng giải trí giả tưởng. Vào vòng chín năm, trên Weibo đã đạt hơn 2 triệu fans. Tác phẩm tiêu biểu gồm: 《 Vọng 》, 《 Phong trần 》, 《 Sơn cốc 》, 《 Đêm khuya tĩnh lặng 》, 《 Hồ ngôn loạn ngữ 》v.v…. Trong đó 《 Vọng 》, 《 Đêm khuya tĩnh lặng 》 đang được chờ ra khỏi vòng giải trí. (等歌曲已出圈, mình hong hiểu lắm nên chém gió nha)

Reader 7: Hóa ra 《Vọng》 là do Bắc Cực Tinh hát?

Reader 8: Đờ mờ! 《Vọng》thực sự hay lém á! Tận hôm nay mới biết hóa ra 《Vọng》 là do Bắc Cực Tinh hát.

Reader 9: Này cũng méo có nghĩa là tác giả ăn vạ hiểu hông? Trùng có một từ có thể nói lên gì đâu?

Reader 10: Còn có thể nói lên cái gì? Tất nhiên là độ hot!

Reader 11: Xin cho tui nói thẳng, thật sự méo nhìn ra từ một chữ thì có được độ hot gì. Hơn nữa chỉ là tên bài hát mà thôi, trong vòng đầy bài trùng tên nhưng lời bài hát thì khác nhau, chẳng lẽ đều là ké fame hả?

Reader 12: Từ vọng là độc quyền của nhà chúng mày à

Reader 13: Lời bài hát giống nhau liền không phải ké fame nữa mà là đạo nhạc, tôi hi vọng bạn biết.

Reader 14: Không biết cũng chẳng sao, nhà mấy người như này, người khác cũng không dám(đυ.ng). Chỉ một chữ đã bị bôi nhọ thành ăn vạ? Cầu xin các người hãy xem lại đầu óc của mình đi.

Reader 15: Fans lâu năm chân chính của Bắc Cực Tinh muốn nói rằng chỉ là một chữ mà thôi và tên bài hát thì không tồn tại. Nhưng thật ra tên show 《Nam Cực Thanh》…Thì hơi trùng hợp.

Reader 16: Tui nghi ngờ tác giả đang tự lăng xê chính mình.

Reader 17: Lầu trên có bệnh.

Reader 18: Xin hãy cư xử văn minh.

==================

Cố Cẩn sau khi đọc xong: ????

Ngày hôm qua cập nhật chương mới bởi vì anh không viết ra được ca từ cho nên lược qua luôn phần lời bài hát, chỉ viết tên bài hát. Tên bài hát đều là do anh bịa ra, suy nghĩ sâu xa gì cũng không có. Vậy mà chỉ vì một chữ này là tên bài hát liền bị nói là ăn vạ, nghiêm túc đấy à?

Cố Cẩn bỏ qua mấy lời bình luận kém, bắt đầu viết chương mới cho ngày hôm nay.

【……

Sau khi kì mới của 《Nam Cực Thanh》 được phát hành, bài 《Vọng》 lập tức càn quét khắp các con phố ngõ hẻm, fans trên Weibo của Lục Thanh đã tăng lên con số hàng trăm nghìn.

Nhưng theo đó mà đến chính là fans chỉ trích 《Vọng》 của Lục Thanh ăn vạ《Vọng》- tác phẩm tiêu biểu nhất của vị ca vương nào đó, lí do là vì hai bài hát giống tên nhau.

Khi Lục Thanh biết được điều này:…….

Phải chăng giống một chữ đều có thể bị nói là ăn vạ, vậy giống hai chữ chắc thành đạo văn luôn rồi?

Fans hâm mộ còn tỏ ý tổ tiết mục lấy tên chương trình là 《Nam Cực Thanh》 có liên quan đến ca vương.

Lục Thanh rơi vào trầm tư, sau đó đăng một meme lên weibo, trên meme có viết chữ, nội dung là:

Ca vương: Giống tên bài hát của tôi?

Tôi: không dám không dám đâu. Ngài là vua ca hát, là anh lớn, tiểu nhân đây sao xứng dùng qua từ ngài đã dùng. Tạm biệt!

Weibo ngay lập tức sóng gió triền miên.

……】

Vì sự cố ăn vạ ở chương trước, độ chú ý truyện của Cố Cẩn tăng không ít. Ngày thường vừa ra chương mới chỉ có một hay hai người bình luận, nay ra chương mới lập tức liền thấy được rất nhiều bình luận. Có khen có chê, không cái nào giống cái nào.

Cố Cẩn nhìn bình luận với vẻ thích thú.

================

Reader A: Hahahahaha, đại đại nhà tui cũng hông vừa.

Reader D: Dự kiến sắp tới sẽ có một làn sóng fans não tàn đột kích. Mấy anh em chuẩn bị bảo vệ đại đại nào!

Reader S: Đối với việc chỉ vì một chữ mà bị kêu là ăn vạ thì tui rất là hoang mang khó hiểu. Không hiểu mạch não của fans vị ca sĩ này. Thành thật mà nói, tui còn khá là tò mò, có vị fan nào giải thích giúp tui với?

Reader F: Tại đây đại diện cho những fans của Bắc Cực Tinh đã gây rắc rối cho tác giả, chính thức nói lời xin lỗi với tác giả, cũng hứa trong vòng hai ngày sẽ điều tra rõ sự việc. Thật xin lỗi đại đại Cá Hầm Cải Chua, đã gây rắc rối cho đại đại rồi.

Reader G: Súng đã lên nòng rồi mà bên kia lại rút lui…

Reader H: Bắc Cực Tinh thế mà lật xe

Reader J: Hế hế

Reader K: Emmmm, vậy nên tụi mình chỉ là bia đỡ đạn thôi à? Bỗng nhiên có chút chua xót là như nào?

Reader L: Là do đại đại của tụi mình hông xứng đó!

===========

Cố Cẩn: …..

Trong não toàn là gì đâu, may mà anh đã rời khỏi.

Mặc dù vậy, trong lòng Cố Cẩn vẫn có chút tức giận, sau khi tắt Word đi anh liền lên mạng tra về Bắc Cực Tinh.

Sau khi nhập “Bắc Cực Tinh”, mục tìm kiếm tự động nhảy ra cụm “Ca sĩ Bắc Cực Tinh”. Giao diện tải xong, dòng đầu tiên hiển thị là Bắc Cực Tinh – Bách Khoa Baidu.

Cố Cẩn nhấp vào, liếc mắt xem qua xong vào weibo của Bắc Cực Tinh.

Bắc Cực Tinh ra mắt với tư cách là ca sĩ cover, hai năm sau đó mới bắt đầu tự mình sáng tác. Hầu hết các bài hát đều mang phong cách Trung Quốc. Bảy năm sau, hắn đã trở thành nhân vật đỉnh cao trong giới, người bình thường khó mà lay động được vị trí của hắn.

Cố Cẩn mở trình phát nhạc ra, tìm một số bài hát tiêu biểu của hắn rồi nghe.

Hiện nay, rất nhiều bài hát vì lí do bản quyền các thứ mà phải đóng phí mới có thể nghe, nhưng của Bắc Cực Tinh là miễn phí. Tuy nhiên ngoài những đơn khúc này ra thì Bắc Cực Tình còn tham gia một số hoạt động offline và tổ chức concert hay gì đó.

Giọng hát của người này êm dịu như trà nguyên chất vậy, hơi giống huyền thoại 0.8.

Cố Cẩn nghe xong vài bài hát, cảm thấy người này hát khá hay.

Trong khi nghe nhạc, anh cũng lướt weibo của Bắc Cực Tinh.

Weibo của Bắc Cực Tinh không có nhiều nội dung riêng tư, 1/3 là những bức ảnh nhưng chính chủ thì ít khi xuất hiện trong ảnh, 2/3 còn lại là để quảng bá bài hát và các hoạt động tuyên truyền.

Cố Cẩn còn nhấp vào siêu thoại của Bắc Cực Tinh nhìn thử.

Bên trong siêu thoại nhưng thật ra có rất nhiều bảo tàng, còn có fans tiết lộ ảnh chụp Bắc Cực Tinh khi tham gia sự kiện, vừa thấy là biết chụp lén.

Trừ cái đó ra thì còn phát hiện được nguyên nhân đột nhiên anh bị chỉ trích là ăn vạ.

Thì ra là do đối thủ của Bắc Cực Tinh thấy hắn quá hot, cho nên mới suy nghĩ biện pháp như vậy nhằm mượn chuyện bôi nhọ Bắc Cực Tinh. Về phần tại sao không chọn đại thần hoặc là một tiểu trong suốt hoàn toàn, đó là do bọn họ sợ fans đại thần quá hùng hậu, nếu xảy ra chuyện gì bọn họ gánh không nổi. Còn tiểu trong suốt không có chút thành tích nào thì lại kéo không ra được nửa miếng sóng gió. Vậy nên, đối thủ của Bắc Cực Tinh miễn cưỡng chọn Cá Hầm Cải Chua xem như có chút tiếng tăm.

Cố Cẩn:…. Anh chân thành đề nghị vị đối thủ này nên đi khoa tâm thần khám xem đầu óc có vấn đề gì không!

Phía bên kia đường mạng.

Căn phòng tối om chỉ có một ngọn đèn bàn, phía đầu giường có người ôm di động dựa vào gối, hắn rũ mắt, sắc mặt đờ đẫn không rõ.

Ngón tay di chuyển trên màn hình thật nhanh, hẳn là đang gửi tin nhắn.

[ Nguyệt Nguyệt ]: Link

[ Nguyệt Nguyệt ]: Đây là chuyện Vãn Phong làm ra, cậu xem chưa? Hắn ta thế mà lấy danh nghĩa fan của cậu để vu oan cho một người có chút tiếng tăm là họ ăn vạ cậu.

[ Nguyệt Nguyệt ]: Vị tác giả đại đại này cũng không vừa, trực tiếp đem việc fans của cậu nói hắn ăn vạ viết vào trong truyện, còn ở trong truyện châm chọc cậu một chút! Hahahahahahaha cậu có thể đi xem thử!!!

[ Nguyệt Nguyệt ]: Cơ mà fan cậu cũng đã xin lỗi. Tác giả vẫn chưa đáp lại, không biết có chấp nhận hay không.

[ Bắc Cực Tinh ]: Đã thấy.

[ Bắc Cực Tinh ]: Không cần xen vào.

Kỷ Dĩ Bắc xem xong tin nhắn của Nguyệt Nguyệt, sau đó mở web TP Văn Học Sủi Cảo, tìm được vị tác giả vô tội bị ảnh hưởng kia. Theo lời kể của Nguyệt Nguyệt, hẳn mở ra bộ mới nhất 《Phi chức nghiệp thế thanh》còn đang viết của tác giả, bắt đầu đọc.

Tiểu thuyết này mới viết không lâu, tổng cộng chỉ có hơn 50.000 từ, hắn thực nhanh liền đọc đến chương mới nhất. Sau đó Kỷ Dĩ Bắc thấy được, tác giả trào phúng hắn, trào phúng luôn cả fan hắn.

Kỷ Dĩ Bắc:….

Dưới ánh đèn dịu nhẹ, Kỷ Dĩ Bắc khẽ nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.

Editor: Tui edit bằng điện thoại nên gõ đi gõ lại BCTinh muốn xỉu up xỉu down dị đó. Hoan nghênh mọi người xoát lỗi nha! Còn về tên web văn học thì tui hong biết dịch sao cho gọn nữa hic.

(*) Đại đại: cách gọi tác giả đại nhân của fan bên Trung.