Anh Hai À! Không Được A!

5.1/10 trên tổng số 58 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tiếp theo của bộ Bạn trai biếи ŧɦái của tôi! _Anh ta từ lúc tôi còn nhỏ đã rất yêu thương tôi! _Anh ta học rất giỏi, biết rất nhiều thứ _Anh ta nắm quyền hành trong công ty của ba mẹ _Anh ta rất lạnh  …
Xem Thêm

Chương 1: ANH TRAI MƯA
Từ trường đi ra, các học sinh vui vẻ lẫn mệt mỏi nhẹ nhàng bước ra cổng. Nhưng có 2 người thì không, đùa giỡn, dù cho người con gái ấy có tán sml thì người con trai ấy vẫn thản nhiên đùa nghịch dù mặt mày đã đỏ, vài vết xước.

Một góc nào đó, một người ngồi trong chiếc ôtô đen bóng lộng lẫy đầy sang trọng, quý phái với ánh mắt lạnh lùng, buồn bã hướng về người con gái mạnh mẽ đầy đặn ấy.

2 người đùa giỡn ấy là Lâm Băng Băng và Bạch Hàn Thiên. Và tất nhiên người ngồi trong xe là Lâm Vỹ Khôi ( anh trai cô )

Từ vụ biến cố ấy xảy ra cũng đã được nửa năm. Nửa năm nay, Khôi chỉ ngắm nhìn cô từ xa, sáng đến công ty, trưa thì đỗ xe trước cổng trường chỉ để ngắm cô, khi cô về thì Khôi cũng đến công ty đến tận 21h, có lúc lại hơn nửa đêm và trên người nồng nặc mùi rượu nồng.

Vì sao cô lại không đến thăm anh mình? Vì sao Khôi lại không nói chuyện hay gặp gỡ cô?

Khi biết được em gái mà mình thương yêu hết mực lại làm việc không mấy trong sáng, dù là chưa nghiêm trọng gì nhiều nhưng Khôi vẫn lo lắng lắm.

Khôi đi vào 1 quán bar lớn, cô đơn uống từng ly rượu giá chua chát ít ai uống thì thấy 1 cô gái khá xinh đẹp, quyến rũ. Khôi vẫy tay gọi cô gái ấy nói nhiều thứ.

Cô đã quen rằng vào nhà Khôi là không cần bấm chuông, gọi người, mà chỉ tự xông thẳng vào thôi.

Vừa vào phòng, cô làm rơi cả điện thoại và túi xách vì một cảnh tượng đối với cô rất bất ngờ, đôi chút buồn. Khôi đang hôn một người con gái xinh đẹp và chỉ mặc áo ngực và quần shoot ngắn.

Cô chỉ lắp bắp

X...i...n lỗi đã làm phiền! - cô

Khôi xoay qua không chút ngạc nhiên

Không có gì đâu, nhớ đóng cửa! - Thiên

Câu nói của Khôi khiến cô càng ngạc nhiên hơn, cô đóng cửa đi thẳng về nhà cô.

Trong căn phòng đó, đôi mắt Khôi u buồn, lạnh lùng.

Cảm ơn cô - Khôi

Không có gì đâu, được hôn 1 soái ca như vậy, tôi phải cảm ơn mới đúng! - cô gái đó

Tôi đã chuẩn bị xe đưa cô về rồi! - Khôi

Cảm ơn nhé! - cô gái đó

Cô gái về, để lại Khôi càng đau buồn hơn, nhưng biết làm sao được.

Khôi biết cô đã và đang yêu Thiên và Thiên cũng vậy, còn đã đυ.ng chạm xá© ŧᏂịŧ nữa. Nếu cô ở gần Khôi thì chỉ khiến Khôi YÊU CÔ NHIỀU HƠN mà thôi.

Nếu cô biết Khôi yêu cô thì sao? Cô cũng sẽ từ chối, một phần là cô yêu Thiên, một phần là cô và Khôi là anh em.

Nhắc đến 2 chữ ANH EM càng khiến Khôi thêm khó chịu thêm, ray rứt bồn chồn.

Khôi nay cũng 24 tuổi rồi, cô chỉ mới 17, cái tuổi chỉ thích những người đồng trang lứa, Khôi thật không có cơ hội.

Những ký ức đẹp giữa Khôi và cô, Khôi sẽ giữ mãi trong tim. Mặc dù ngoài kia biết bao nhiêu cô gái đang chờ đợi, mong mỏi anh. Một người vừa chín chắn, soái ca, lịch sự và là chủ tịch một tập đoàn lớn ở tuổi đôi mươi thì còn gì bằng.

Thêm Bình Luận