Chương 1

Edited by Three Tee Team.

“Hôm nay chụp ảnh đến đây thôi, mọi người vất vả rồi!”

Chỉ sau khi nghe câu nói đó xong, cơ thể đang căng thẳng của Lý Yến Luân mới từ từ thả lỏng xuống. Đường Thi Y ở bên cạnh vươn mình mà chẳng có chút thục nữ nào, đoạn nhỏ giọng nói thầm một câu: “Mệt mỏi quá.”

Lý Yến Luân đánh giỡn vào đầu cô nàng một cái rồi nhanh chóng đi vào phòng thay đồ cho nam để thay quần áo. Đến khi anh thay quần áo xong, Đường Thi Y vẫn còn lăn tăn ở phòng thay đồ cho nữ ở phía đối diện.

Lần nào cũng vậy, chỉ cần họ đi chụp ảnh cho trang bìa tạp chí thì cuối cùng toàn là anh chờ cô nàng, đúng là con gái khá phiền phức.

Lý Yến Luân rảnh tay ngồi lướt Weibo bên cạnh, thấy có rất nhiều Weibo tag tên mình thì anh mới bất ngờ nhận ra rằng ngày mai là sinh nhật mình, nên anh đưa điện thoại cách xa mình ra một khoảng, chuẩn xác tìm thấy góc bốn mươi lăm độ hoàn mỹ, tiện tay nhấn chụp và nói mấy câu ghi chú: “Cảm ơn các bạn quốc bảo yêu quý nhiều nha, các bạn vui vẻ thì mình cũng vui vẻ, ngoan ~”

Anh mới vừa tung ra không đến vài giây, bình luận liền nổ tung.

Vợ Hiền Của Người Không Tên: Luân Luân sinh nhật vui! [ bánh kem ]

Quốc Bảo Của Nhà Lý Yến Luân: Luân Luân đang ở chỗ làm ư?! A a a, là ở với Y Y phải không?

Vợ Yến Luân: Luân Luân là của tôi, ai cũng không được cướp! [ hôn gió ]

Phong Hoa Tuyết Nguyệt: Đại Luân sinh nhật vui vẻ! Icon[ tình yêu ]

Quốc Bảo Yêu Luân Luân Nhất: Chắc chắn là ở với Y Y rồi! Ở với nhau ở với nhau kìa! @ Đường Thi Y

Gấu Trúc Mất Trí Nhớ: Đại Luân, Y Y nhà anh đâu [doge], không chụp ảnh chung là không được đâu!

Gấu Mèo Nhà Đại Luân: Tất cả mọi người đừng ép được không? Đại Luân và Thi Y cũng từng nói rằng họ là bạn tốt và đồng nghiệp tốt, các bạn cứ như vậy thì thật sự sẽ xáo trộn cuộc sống sinh hoạt của cả hai đó.

……

Lý Yến Luân yên lặng nhìn bình luận rồi bật cười, từ sau khi anh và Đường Thi Y cùng chụp trang bìa tạp chí rồi quay video với Thiển Thủy Kình, hai người họ bị fan tự định thành CP Y Luân. Thật sự thì hai người họ chỉ là bạn tốt, trong lòng mỗi người họ càng có nhiều khả năng biến đối phương thành anh em cũng nên.

Người không thân với cô nàng này chỉ nghe tên thì chắc chắn sẽ cho rằng Đường Thi Y dịu dàng thục nữ, nhưng thật ra không phải, cô nàng này hoạt bát sảng khoái, thật sự là một nữ hán tử.

Đường Thi Y vừa bước ra từ phòng thay đồ đã nhìn thấy Lý Yến Luân ăn không ngồi rồi vắt đôi chân dài, lười biếng dựa vào sô pha chơi điện thoại, cô nàng bèn đi qua búng tay một cái với anh, “Nè! Đi thôi!”

Lúc này Lý Yến Luân mới cất điện thoại rồi đứng dậy đi với cô nàng.

Lúc đến bãi đỗ xe, Đường Thi Y nói với anh: “Lát nữa ông cho tôi xuống ở cửa hàng 4S là được.”

“Ờ.” Lý Yến Luân thản nhiên trả lời, lại hỏi: “Thế không cần chờ bà hả?”

Tay Đường Thi Y vung lên, “Không cần không cần! Chắc xe tôi sửa được rồi, tôi trực tiếp lái xe tới tiệm uốn tóc làm một tí, ông về trước đi! Không cần phải xen vào việc của tôi.”



Sau khi lên xe, hai người cũng cũng không nói nhiều, anh tập trung lái xe, cô nàng dựa vào ghế phụ chơi điện thoại. Lúc đi ngang qua một cửa hàng bán đồ chơi lông nhung, Đường Thi Y đột nhiên nói với anh: “Dừng tí!”

Lý Yến Luân không hiểu nguyên nhân nên nhìn cô nàng một cái, nhưng vẫn dừng xe ở ven đường, sau đó bị Đường Thi Y kéo vào cửa hàng đồ chơi.

Anh lượn lờ lang thang ở trong tiệm, Đường Thi Y đến hỏi gì đó với nhân viên cửa hàng ở bên kia, hai người bèn đi từ gian này thông sang một gian khác. Chỉ lát sau thì Lý Yến Luân đã nghe Đường Thi Y lớn tiếng gọi mình: “Lý Yến Luân, lại đây!”

Anh dạo bước chân nghiêng ngả đi qua, bèn nhìn thấy Đường Thi Y cao mét sáu tám ôm một con gấu trúc không thấp hơn cô nàng bao nhiêu. Cô nàng đứng trước mặt anh rồi đẩy cậu gấu trúc cho anh: “Sinh nhật vui vẻ, tặng ông một fan nè.”

Lý Yến Luân cười ha ha, đôi mắt to bèn nhanh chóng híp lại thành một đường cong, anh đón lấy con gấu siêu lớn rồi vỗ vỗ đầu Đường Thi Y: “Ít ra bà còn có lương tâm, cảm ơn nhé!”

Đường Thi Y trợn trắng mắt với anh rồi hừ lạnh một tiếng: “Bộ ông tưởng ai cũng lòng lang dạ sói như ông à?”

Mắt anh nhíu lại, “Tôi lòng lang dạ sói? Đường Thi Y, tự bà tới cửa hàng 4S cửa hàng đi!”

“A a a!” Đường Thi Y vội vàng đổi sắc mặt sang nịnh hót, “Lý Yến Luân tốt nhất, Lý Yến Luân là người có tấm lòng tốt đẹp nhất trên thế giới, làm ơn làm ơn, chị năn nỉ cưng đó…”

“A! Chị hả?”

“Em gái, là em gái .” Đường Thi Y chắp tay trước ngực, “Anh trai, làm ơn đi!”

Lý Yến Luân: “…”

Lý Yến Luân đưa Đường Thi Y đến cửa hàng 4S thì trở về nhà. Một người đàn ông ôm con gấu cao mét sáu từ bãi đỗ xe đến nhà, thật sự quá gây chú ý. Nhưng mà anh không để ý người khác thấy thế nào, người quen với anh đều biết anh thích gấu trúc, con bé Đường Thi Y này tặng quà sinh nhật thật trúng phóc ý anh luôn!

Anh hừ nhẹ rồi đặt con gấu trúc lên giường trong phòng ngủ, cầm quần áo đi vào phòng tắm. Lúc anh tắm rửa xong thì quay lại phòng khách, tùy tiện ăn chút gì lấp đầy bụng rồi trở về phòng ngủ.

Lý Yến Luân mở live stream ra, vừa ôm lấy con gấu trúc, vừa đưa nó lên ống kính. Điều chỉnh dáng ngồi xong, anh phất tay với màn ảnh rồi cười nói: “Hi, chúc mọi người buổi tối tốt lành, bây giờ còn cách sinh nhật của trẫm đâu khoảng ba giờ thôi, vì lát nữa trẫm phải đi ngủ, nên giờ trẫm lộ mặt luôn để sủng hạnh các ái phi đây.”

Gấu Trúc Yêu Yến Luân Nhất đưa ra một chiếc [ Lamborghini ](*).

(*) Những thứ này có thể hiểu nôm na là vật phẩm trong game hoặc icon trên mạng xã hội.

Luân Luân Em Yêu Anh đưa ra một cái [ nhẫn kim cương ]

Luân Luân Em Yêu Anh: Thần thϊếp muốn thị tẩm!

Pudding Bé Nhỏ: Luân Luân sinh nhật vui vẻ!

Pudding Bé Nhỏ đưa ra 25 [ sinh nhật vui vẻ ]

Lý Yến Luân nhìn thấy bèn kinh ngạc nói: “Thị tẩm hả? Cái cô kia nói muốn thị tẩm lại đây, chúng ta bình tĩnh nói chuyện!”



Vui Không Bờ Bến đưa ra một cái [ bao lì xì may mắn ]

Luân Luân Em Yêu Anh: Giáp mặt rồi nói, xin địa chỉ nhé!

Vợ Hiền Của Yến Luân: Hôm nay Đại Luân làm việc với Y Y sao?

Vợ Hiền Của Yến Luân đưa ra một cái [ quạt cầu vồng ]

“Đúng rồi, chúng tôi cùng chụp trang bìa tạp chí.”

Gấu Trúc Yêu Đại Luân đưa ra 20 cái [ kẹo que ]

Vợ Hiền Của Yến Luân đưa ra một [LOVE]

Luân Luân Em Yêu Anh: Thật vậy hả thật vậy hả? Trời má, Luân Luân vậy mà chủ động muốn nói chuyện với tôi? Luân Luân nhanh nói cho tôi biết phải nói ở đâu, như thế nào đi? Muốn tự trải nghiệm không?

Lý Yến Luân không nhịn cười được nên nói: “Thật không ngoan, con gái phải e dè, như vậy sau này ai còn dám cưới các má đây!”

Đại luân Là Của Tôi: Đại Luân sao biết được chúng tôi toàn là con gái, lỡ có nam thì sao? Giống như tôi…

Luân Luân Em Yêu Anh: Luân Luân muốn chúng ta hết [ hoa hồng ]

Đại luân Là Của Tôi đưa ra một cái [ trái tim đập nhanh ]

Chân To: Tôi là nam nhưng tôi yêu Đại Luân, tôi tự hào! Đại Luân làm gay với tôi đi [ hôn gió ]

Chuồn Chuồn Lướt Nước đưa ra 20 cái [ bạn trai ]

Lý Yến Luân lộ ra khuôn mặt mỉm cười mặt, “Không thể không vui vẻ nói chuyện phiếm được mà.”

Cuối cùng, anh phải lăn tăn với các fan một lát thì mới tắt live stream rồi ôm lấy cậu gấu trúc, nhào lên giường lớn mềm mại giường rồi ngủ.

Đêm khuya tĩnh lặng, ánh trăng mờ trắng chiếu xuyên qua khe hở nhỏ của tấm rèm, mang đến cho ngôi nhà yên tĩnh một tia sáng mỏng manh. Gương mặt đang ngủ yên bình của anh rơi vào một đôi mắt trong góc tường, cô chậm rãi tới gần anh, bay tới bên cạnh anh, thoáng khom người là có thể nghe được tiếng ngáy rất nhỏ.

Cô gái cong khóe môi, bàn tay hơi trong suốt sờ khắp gương mặt anh, vào khoảnh khắc ngón tay mảnh khảnh xuyên qua sườn mặt của anh, cô lập tức dừng lại, sau đó rút tay về, thở dài một tiếng trong đêm tối, thoát ra bất đắc dĩ và bi thương vô tận.

Cô nhìn thấy con thú bông được tay anh ôm chặt lấy, lòng sinh ra sự hâm mộ. Đã hai nghìn năm, nàng không cảm nhận được độ ấm mà anh ôm, “Ngạn Luân, thϊếp rất muốn… thật sự rất muốn để chàng lại ôm thϊếp một lần nữa.”

Cô mím môi, trên khuôn mặt trắng bệch lộ ra một chút mỏi mệt. Hai nghìn năm, cô tìm anh suốt hai nghìn năm, đến mấy ngày trước mới tìm thấy anh, mà ngay trước khi cô tìm thấy anh thì linh hồn của cô đã kiệt sức, cạn hết nguyên khí. Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể tạm thời trốn vào góc tối đen này để khôi phục tinh lực, sau khi cô bay lướt đến tủ quần áo của anh thì đã hôn mê, lúc nãy mới vừa mở mắt ra.

“Chỉ một lần, chỉ bây giờ thôi, hãy để thϊếp cảm nhận một ít ấm áp từ cái ôm của chàng.” Cô lẩm bẩm xong bèn hóa thành một làn khói trắng, lướt bay vào trong con gấu trúc đang nằm trong lòng anh.

Rất ấm, thật sự rất ấm, suốt hai nghìn năm nay cô chưa từng cảm nhận được sự ấm áp, thứ ấm áp mà chỉ mình anh có được.