Chương 1: Đang đánh nhau thì phun sữa

Thời tiết giữa hè, ngoài cửa sổ, lá cây xanh ngời, tiếng ve kêu vang không ngừng, lúc đang học nghe có chút khó chịu.

Thẩm Tri Ninh không buồn nghe lão sư giảng, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ cũng cảm thấy nhàm chán, vì thế cầm di động lên xem.

Khung chat hiện lên Hoắc Xuyên đã đáp lại tin nhắn của cậu, đồng ý cùng cậu ra nhõ nhỏ bên ngoài trường học đánh một trận, ai thua thì phải gọi người còn lại là ba ba.

Thẩm Tri Ninh ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thẩm Hoắc Xuyên đang ngồi phía trước bên phải cậu, tên này đã ngủ rồi, trên bàn chồng chất sách vở để che đậy cho cậu ta ngủ, bạn nữ bên cạnh thì đang nghiêm túc chép bài.

Hoắc Xuyên cắt tóc húi cua, mặt mũi nhìn hơi hung dữ, cậu ta mặc áo thun rộng, quần thể thao màu đen không buộc dây lưng, chỉ cần hơi giơ tay là có thể nhìn đến nhân ngư tuyến dưới bụng, khi nói chuyện còn có chút lưu manh bĩ khí, biết chọc các bạn nữ vui vẻ, luôn sẵn sàng tỏ ra anh hùng giúp mọi người.

Rất nhiều bạn nữ thích kiểu bạn trai lưu manh như vậy, nhưng mà với Thẩm Tri Ninh thì chỉ thấy cậu ta rất thiếu đòn.

Tuy rằng Thẩm Tri Ninh không muốn cùng các bạn nữ yêu đương, nhưng cậu vẫn rất để ý đến các mối quan hệ quanh mình, các bạn trong lấp dù nam hay nữ đều thích và ngưỡng mộ cậu.

Nhưng mà từ khi học cùng cấp 3 với Hoắc Xuyên thì quan hệ của Hoắc Xuyên với mọi người luôn tốt hơn cậu, không chỉ có có rất nhiều bạn nữ gửi thơ tình cho cậu ta mà còn có rất nhiều bạn nam tự nguyện làm tiểu đệ đi theo.

Các bạn nữ sẽ chỉ cảm thấy cậu hài hước, vui vẻ giống em bé, các bạn nam cũng sẽ không đi theo cậu gọi đại ca!

Ngoài ra, Hoắc Xuyên giống như biết cậu đối với cậu ta có địch ý, suốt ngày ngáng chân cậu vậy nên hai người kết thù ngày càng sâu.

Thẩm Tri Ninh tìm một cái ngõ nhỏ mà cậu quen thuộc, nơi đó ít người, Hoắc Xuyên một mình khẳng định đánh không thắng cậu, đến lúc đó chỉ cần Hoắc Xuyên gọi cậu là ba ba trước mặt mọi người, khẳng định nhân duyên trong lớp của cậu sẽ tốt hơn!

“Hoắc Xuyên cậu đợi đấy! ”

Thẩm Tri Ninh bắt đầu hết sức tưởng tượng quang cảnh khi cậu xưng bá lớp học thì không nhịn được cười rộ lên, viết tên Hoắc Xuyên lên sách mà gạch xéo cho bõ tức.

Sau khi tan học, hai người cũng chẳng ăn cơm mà đến ngay chỗ hẹn. Trong hẻm nhỏ này không có ai, chỉ có một ít đồ linh tinh, quần áo cũ cùng thùng giấy bày đầy đất, tản ra mùi rác rưởi.

Hoắc Xuyên nhìn Thẩm Tri Ninh mặc sơ mi trắng, đóng cúc lên tận cổ, nút tay áo cũng đóng lại, hệt như ban cán sự lớp, nhịn không được nói “Cậu có sao không vậy, thời tiết nóng như lửa, mà cậu còn mặc kín mít vậy?”

“Cậu...! ” Vào mùa hè Thẩm Tri Ninh vẫn sẽ mặc quần áo nghiêm chỉnh, không giống Hoắc Xuyên ăn mặc tùy ý, nút áo sơmi luôn đóng đến cao nhất, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể che giấu được ngực của cậu.

Mùa hè nóng bức, ngực cửa cậu lại trong giai đoạn lớn lên, cởi cúc cổ áo sẽ lộ ngực mất, cần thiết đóng kín cúc áo để che đậy, cậu cũng chẳng muốn đâu nhưng đây chỉ là hành động bất đắc dĩ .

“Ha ... ” Hoắc Xuyên khinh thường nhìn cậu, cảm thấy cậu thiếu niên gầy yếu hơn cậu kia thật hài hước, đồng thời cũng cảm thấy kiểu đóng cúc kín cổng cao tường như vậy rất ngứa mắt, giống như........ Là đang giả làm con ngoan trò giỏi vậy.

Thẩm Tri Ninh chính là loại gà luộc yếu xìu lại còn ham chơi, đánh thua suốt ngày mà vẫn thích hẹn đánh nhau với cậu, lại còn thích ra oai trong lớp.

“Được thôi, ai thua thì phải gọi đối phương ba ba! ”

Thẩm Tri Ninh nói xong thì giơ nắm tay đấm về phía Hoắc Xuyên ra quyền, cậu muốn chiếm trước thời cơ.

Hoắc Xuyên nghiêng đầu tránh thoát nắm đấm của cậu, xoay người giữ lấy bờ vai của cậu, nâng gối thúc vào bụng cậu khiến cho Thẩm Tri Ninh lui về sau, dựa vào vách tường ho khan.

“Cậu dám! ”

Không đợi Thẩm Tri Ninh phản ứng lại, Hoắc Xuyên xách lên cổ áo của cậu.

Hoắc Xuyên cách mặt cậu rất gần, đè thấp giọng mắng “Thẩm Tri Ninh con mẹ nó cậu ra oai cái gì, tôi ghét nhất loại như cậu! Hôm nay tôi phải dạy cho cậu một bài học! ”

Thẩm Tri Ninh bị xách lên như gà con, nghe Hoắc Xuyên mắng càng thấy tức, vì thế cậu đấm vào ngực cậu ta, sau đó dùng sức hất tay ra, va vào trên cột điện, lưng bị đâm đau đớn.

Cúc áo bị bung 2 nút lộ ra xương quai xanh trắng nõn tinh xảo, nút cúc thứ 3 cũng chuẩn bị bung rồi.

“Mẹ! ” Hoắc Xuyên bị đấm nên rất tức giận, cậu ta lao lên đấm vào má trái của Thẩm Tri Ninh, xách cổ áo mắng, “Cậu ȶᏂασ mẹ cho rằng cậu rất trâu bò à?”

Thẩm Tri Ninh đau muốn chết, không biết lấy sức lực từ đâu ra, dùng sức đẩy ra Hoắc Xuyên, đang định đánh lại, thì nhận ra cúc áo bị bung.

Ngay sau đó, Hoắc Xuyên cảm giác bị ấm áp chất lỏng bắn lên mặt, dùng tay lau lại thấy dịch màu trắng, còn tỏa ra nhàn nhạt hương sữa, cậu thử liếʍ cư nhiên có vị ngọt.

Thẩm Tri Ninh sững sờ tại chỗ, cậu đơ ra cảm thấy sợ hãi tột cùng.

“Cậu...? ” Hoắc Xuyên nhìn vào ngực cậu, nơi đó lộ ra hai bờ vυ" trắng tuyết, đầṳ ѵú non hồng như hoa, đang chảy ra sữa.

Thẩm Tri Ninh vội vàng che lại ngực, xoay người liền chạy, không dám đánh tiếp.

Không phải chứ, Thẩm Tri Ninh cư nhiên có vυ"????