Quyển 1- Chương 1: Biếи ŧɦái

Editor: Đào

Beta: Trốt Trốt

***

Khi Tạ Tư Dương tỉnh dậy, đúng lúc bắt gặp ánh mắt ẩn nhẫn cùng con ngươi u tối. Đôi mắt ấy đã làm cô sợ hãi trong nhiều năm, cô nhớ rất rõ nỗi đau bị xé rách dưới thân anh mỗi khi về đêm, cô theo bản năng co người lại, các xương ngón tay trắng ngọc nắm chặt góc chăn.

“Sợ tôi à?” Đôi mắt Tân Thành Khuyết chớp mắt tối sầm lại.

Tạ Tư Dương sợ hãi chịu đựng, cô vén những lọn tóc mái bên tai, giọng nói ấm áp khẽ thì thầm: “Làm gì có, chắc do con ngủ nhiều quá nên hồ đồ thôi. Chú nhỏ, buổi sáng tốt lành.”

Làn da trắng nõn, mắt hạnh cong cong, giọng nói mềm mại như mưa bụi Giang Nam làm người ta mê mẩn.

Cô rất rõ tên nam nhân này, càng phản kháng, anh ta ngược lại giống như chơi trò mèo vờn chuột, càng thêm hứng thú. Nếu ở trước mặt anh ta mà giả nai, ngược lại còn khinh thường.

Quả nhiên, nhiệt độ trong mắt Tân Thành Khuyết đang dần hạ xuống, anh tiện tay đem ly sữa bò trong lòng bàn tay đặt xuống, dặn dò cô rửa mặt xong rồi đi học, sau đó không hề lưu luyến mà xoay người ra cửa.

Tạ Tư Dương thở dài một hơi nhẹ nhõm, phản ứng đầu tiên của cô chính là xốc chăn ra khỏi giường chạy đi soi gương. Cô gái trong gương chỉ tầm mười tám tuổi, mắt đen sạch sẽ, tuy rằng vẫn còn tính trẻ con, nhưng trên cơ bản thì đường cong xinh đẹp đang bắt đầu hình thành.

Chỉ trời mới biết, Tạ Tư Dương có bao nhiêu hạnh phúc. Mặc dù cô đã trở lại năm mười tám tuổi hơn một tháng, đối với những sinh hoạt hiện tại cô vẫn chưa dám tin đây là sự thật.

Đời trước, sau khi mẹ Tạ Tư Dương mất, cô liền sống với cha dượng và em gái cùng mẹ khác cha Thư Nguyệt Đồng, thành tích cô vất vả học tập nhanh chóng bị kéo xuống, vì trả công ơn nuôi dưỡng của cha dượng, cô thậm chí còn bỏ học để tiết kiệm tiền học phí cho Thư Nguyệt Đồng. Sau này, Thư Nguyệt Đồng tiến vào giới giải trí bản thân con bé trở thành một thế thân, không ai biết đến.

Bận rộn 5 năm, con bé từ thế thân chuyển thành một đại minh tinh nổi tiếng, cô chưa bao giờ hối hận vì những gì mình đã trả cho Thư Nguyệt Đồng, nhưng ở đời chuyện không ngờ nhất chính là, đứa em gái cô một lòng yêu thương lại đẩy cô vào hố lửa.

Ngọn lửa im lặng gần như đốt cháy hết lên tấm lưng của cô một chỗ cũng không thừa, trên mặt phát sinh một vết sẹo dài kinh khủng, từ khóe mắt uốn lượn đến vành tai.

Khi ngã xuống, cô mới hiểu rõ cái cảm giác đau đớn tột cùng là gì. Người cha dượng thân thiện nhân hậu kỳ thật chẳng khác nào một con quái vật hút máu, đứa em gái lương thiện hòa thuận lại đẩy cô vào chỗ chết, ngay cả tên bạn trai cũ cũng ghê tởm cô.

Ngay lúc ấy, cô gặp gỡ Tân Thành Khuyết, cái tên biếи ŧɦái.

Cả người cô chỉ toàn là những vết sẹo lòi lõm xấu xí nhưng anh ta thực sự rất thích, mỗi lần hoan ái môi anh ta đều liếʍ dọc sống lưng cô, hung hăng đánh dấu chủ quyền lên người cô. Anh càng thô lỗ, cô càng không khuất phục, những lúc như thế anh ta sẽ gặm cắn nhũ thịt cô, đem cô tạo thành nhiều loại hình thù khác nhau, sau đó từng chút từng chút một lại đột ngột cắm vào huyệt thịt, trêu đùa cô, tất cả chỉ vì muốn nghe cô rên rĩ…

Nghĩ vậy, đáy lòng Tạ Tư Dương không khỏi phát run. Những kɧoáı ©ảʍ đó, để lại cho cô rất nhiều ký ức không mấy tốt đẹp.

May mắn, hiện tại cô chưa bị hủy dung, cái tên Tân Thành Khuyết ham mê biếи ŧɦái kia cũng sẽ không thích cô.

Không lâu sau khi cô trọng sinh, việc gặp được Tân Thành Khuyết hoàn toàn là ngoài ý muốn. Cũng may Tạ Tư Dương cô đến vừa kịp lúc, tháng trước thời điểm cô trọng sinh vừa lúc thấy mẹ mất, lúc ấy mẹ Tạ Tư Dương cho cô hai lựa chọn, một là cùng cha dượng và em gái sinh hoạt cùng nhau, hai là đi tìm cha ruột cô.

Mẹ Tạ Tư Dương năm đó là người đẹp nhất làng, một hôm liền biến mất không một lý do, lúc về thì bụng đã mang thai tám tháng, lúc này không cần nói cũng biết chuyện gì đã xảy ra. Một khắc trước khi mẹ Tạ chết vì bệnh, Tạ Tư Dương thấy được ánh mắt không cam lòng của bà, tại sao cô lại chọn đi gặp một người cha chưa từng thấy mặt chứ?

Sống lại một đời, cô nhanh chóng chọn một con đường khác.

Con đường này thoạt nhìn cũng không tốt, đặc biệt là khi cô biết người cha ruột kia đã qua đời, đáng lẽ ra tám năm sau cô mới gặp Tân Thành Khuyết với thân phận là chú nhỏ, đem cô chăm sóc một thời gian.

Tại sao mọi chuyện lại lệch hướng như vậy?

Tạ Tư Dương hướng về phía hình bóng trong gương đang giương khóe miệng cười, ngay lập tức con người thuần khiết ấy dần trở nên xảo quyệt độc ác, rất nhanh liền trở lại bình thường.

Cô mười tám tuổi, hoa lê nhàn nhạt, cười rộ lên vừa xấu hổ lại ngọt ngào.

Mà loại con gái này, đúng lúc là cái tên Tân Thành Khuyết biếи ŧɦái kia chán ghét nhất.

***

Vote và theo dõi để tạo động lực cho editor, beta nha!