Chương 9

Công chúng rất thích Châu Khải Nguyên, tuy rằng FMVP không hot lắm, nhưng danh tiếng của Châu Khải Nguyên vẫn rất tốt. Bản thân cậu có chút thể chất hút nhiệt, chẳng cần cố ý cũng có thể hai ba ngày lên hotsearch một lần, người xem của các show giải trí cũng rất thích cậu, không những EQ cao còn hài hước. Dân cư mạng thường nói FMVP là hòn đá kéo chân Châu Khải Nguyên, một người kéo theo tận bốn người thật sự không dễ dàng.

Không sai, theo khái niệm về vị trí trong boygroup, vị trí thiết lập cho Châu Khải Nguyên là đơn độc, cũng là người tiên phong trong công cuộc chống lại áp lực. Bản thân cậu cũng đã làm rất tốt, luôn là một nhóm trưởng mỉm cười đối diện với camera, không để lộ một chút cảm xúc tiêu cực, cũng giúp mọi người gồng gánh rất nhiều áp lực.

Ai cũng nói FMVP phải tu tám kiếp mới có được Châu Khải Nguyên, trong nhóm cậu chính là hạt nhân không thể thiếu, nhưng trong cuộc sống thường ngày, Châu Khải Nguyên lại cảm thấy mình quá đỗi thừa thãi.

Châu Khải Nguyên rất thích các thành viên, nhưng đôi khi cũng sẽ trằn trọc: Tại sao cứ phải khăng khăng là năm người chứ? Như vậy không phải sẽ dư ra một người hay sao? Lý Bạch Lộ và Diệp Triết là couple được công ty push, tuy là lúc đầu Diệp Triết không vui vẻ gì nhưng sau này lại coi Lý Bạch Lộ là bạn thân nhất. Còn Triệu Minh Đạt với Tả Tải Nguyên, couple hot nhất trong nhóm bọn họ, quan hệ của hai người này không có chỗ cho người thứ ba chen vào.

Trong lòng thật sự cũng có buồn bã, cảm thấy giống như mình bị gạt sang một bên thành một cá thể cô độc.

Lúc Tả Tải Nguyên mới tới công ty là do Châu Khải Nguyên chăm sóc, có thể xem như đã chứng kiến quá trình em ấy từng chút từng chút trưởng thành, cũng chứng kiến mối quan hệ của em và Triệu Minh Đạt dần dần trở nên thân thiết không thể tách rời. Có khi cậu sẽ cố ý nói đùa: "Rõ ràng tôi đây mới là người đến trước mà ông chỉ thích mỗi Tải Nguyên, quả nhiên thanh mai trúc mã không bằng tình yêu từ trên trời rơi xuống." Triệu Minh Đạt cười haha, đừng buồn, ông vẫn là ánh trăng sáng của tôi đấy thôi. Châu Khải Nguyên chỉ cười không nói, xoay người đi làm cơm.

Chuyện nấu ăn cũng vậy, cậu là vì Triệu Minh Đạt mới học. Tuy trong nhà mở tiệm cơm nhưng tay nghề của Châu Khải Nguyên chỉ ở mức tạm được thôi. Cậu nhớ rõ mọi thứ mà Triệu Minh Đạt từng đối tốt với mình, lúc hai người dọn ra ngoài sống cố ý lên mạng xem video học nấu ăn. Bởi vì anh Minh đây là một cậu ấm ăn sung mặc sướиɠ, cơm nước thông thường chỉ sợ cậu ấm ăn không quen.

Định mệnh hẳn đã định sẵn Châu Khải Nguyên phải chăm lo cho người khác, đánh thức, nấu cơm, đốc thúc luyện tập đều do cậu lo. Nhóm người ta có người chiếm ngôi vua, có người là đối tượng bắt nạt chung, còn nhóm này chỉ có fans gọi cậu là mama. Châu Khải Nguyên rất dễ mềm lòng, cậu nhìn ánh mắt Tả Tải Nguyên dành cho Triệu Minh Đạt, trong lòng chỉ có một suy nghĩ: Haiz, quả nhiên tình yêu của Tải Nguyên là ngây ngô trong sáng nhất, mình đến chen chân làm gì. Vừa tự trào phúng vừa an ủi bản thân, lần đầu tiên rung động của đời người còn chưa kịp bắt đầu đã chết mòn, đừng đánh giá vị trí của bản thân quá cao, ngay cả một phần ngàn nguy cơ cũng không tạo thành nổi.

Hôm đó Tải Nguyên nằm trên sô pha nói muốn ăn kem, Châu Khải Nguyên đáp, được, đúng lúc cậu đang muốn xuống lầu, sẵn tiện mua cho ẻm. Tiếp đó một khoảng thời gian luôn nghe thấy câu nói đó "mama, con muốn ăn", thật sự thì cậu không muốn đi, nhưng cuối cùng cũng đồng ý, xỏ giày xuống lầu.

Lúc đó vừa vào mùa hè, buổi tối mặc áo thun ngắn tay vẫn còn hơi lạnh, vừa mua kem xong đang trên đường về thì đột nhiên một làn nước lạnh cóng ập vào mặt, cả người ướt nhẹp. Thì ra là bà cụ bên nhà đang tưới rau, trời tối nên người già không nhìn thấy là có người. Bà cụ liên tục xin lỗi, Châu Khải Nguyên cũng không nỡ trách móc đáp lại một câu "cháu không sao" rồi đi.

Cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ là không cẩn thận bị tạt nước thôi mà, người ta cũng không cố ý. Thế mà Châu Khải Nguyên càng bước đi càng khó chịu, cuối cùng bật khóc luôn. Cậu hối hận lúc nãy đồng ý ra ngoài mua đồ, nếu không đi thì đâu bị tạt đến lạnh cóng như này. Nếu không phải chỉ có năm người thì tốt rồi, cậu có thể gọi thêm một người nữa đi cùng mình. Gần đây bí ý tưởng không viết được gì, trạng thái không tốt chút nào… Cậu lại nghĩ tới lúc đầu mình vốn ký hợp đồng ở vị trí visual và lead vocal, sau đó lại đột ngột bị đổi thành rap… Còn bị người quản lý lúc trước hay động tay động chân, ám thị muốn cậu đi tiếp rượu.

Châu Khải Nguyên vừa khóc vừa nghĩ thầm: Đm, toang thật chứ, chắc không bị chụp lại đâu nhỉ? May là có đeo khẩu trang.

Đột nhiên có ai phủ áo khoác lên người cậu, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Lâm Cửu của nhóm FB.

"Tôi thấy cậu lạnh run cả người rồi." Lâm Cửu nói. "Cậu hẳn là người của nhóm vừa mới debut gần đây, tôi có chút ấn tượng với các cậu. Đừng để bị chụp lại, ảnh hưởng không tốt."

Châu Khải Nguyên vẫn chưa nín khóc, mắt đỏ au nói cảm ơn.

"Không có gì, đừng khóc nữa, mọi thứ sẽ ổn thôi." Lâm Cửu an ủi một câu là xoay người trở lại chỗ nhóm mình, bọn họ đang có hoạt động, vừa xuống xe là phải trở lại ngay. "Áo khoác cậu cứ giữ lấy, không cần trả đâu."