Chương 6

Chương 6

Tôi nói ai chẳng từng nhìn Tả Tải Nguyên rồi cứng, lời này là thật, tôi thề! Chẳng hạn như Lý Bạch Lộ, cũng từng thấy ẻm là cứng, chuyện này cả nhóm đều có thể làm chứng.

Hôm ấy là một ngày hè, đi diễn về Tải Nguyên và Diệp Triết đều phải đi tắm. Người Hàn Quốc thực sự ngày nào cũng phải tắm rửa, tôi thảng thốt giật mình, liền hỏi Diệp Triết: “Mấy người ngày nào cũng tắm không thấy mệt hả?” Diệp Triết hỏi ngược lại tôi: “Thế anh không tắm không thấy mùi à?” Tôi đang định làm một anh hùng khí phách, lúc này chỉ có thể ngậm mồm.

Tải Nguyên xếp hàng tắm sau Diệp Triết, ẻm vẫn luôn thế, không tranh, cũng chẳng thích đoạt. Lúc cả nhóm thu âm, tôi mà không cue ẻm vào, với cái kiểu ban lòng tốt như Phật đó của ẻm, chắc chẳng bao giờ tới lượt.

Bốn chúng tôi đều ngồi ngoài phòng khách ăn dưa hấu, Diệp Triết ngoạm dưa không khác gì đi ăn cướp, mẹ nó đám người Hàn này ngày nào cũng ăn hoa quả như hổ vồ. Lý Bạch Lộ cũng không chịu yếu thế, cuối cùng thành hai tên đó thi xem ai ăn nhanh hơn.

Tôi và Châu Khải Nguyên đang ngồi xem TV, chợt nghe thấy tiếng Lý Bạch Lộ chửi: “Mẹ kiếp!” Quay đầu lại thì nhận ra cậu ta đang nhìn chằm chằm về hướng phòng tắm, dưa hấu rớt cả xuống đất. Diệp Triết xót của nhặt dưa hấu lên, mắng cậu ta lãng phí các thứ. Ba chúng tôi nhìn theo tầm mắt Lý Bạch Lộ, hóa ra là Tả Tải Nguyên đi từ trong phòng tắm ra.

Tải Nguyên tắm xong còn chưa sấy tóc, tóc đẫm nước nhỏ lách tách, bởi vì da trắng, nên làn da đỏ lên vì ngấm nước vô cùng dễ thấy. Cậu tùy tiện mặc một cái áo thun rộng thùng thình, lộ ra đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn, dòng nước chưa kịp khô chảy xuống chân, cả người như quả chín hấp dẫn muốn chết. Mà chính bản thân ẻm lại cố tình không hề hay biết, nhận ra bọn tôi đều đang nhìn mình, ẻm mông lung đứng chỗ đó hỏi: “Tự dưng nhìn em làm gì?”

Châu Khải Nguyên phản ứng lại nhanh nhất, vừa cầm điện thoại tay đã lách tách chụp ảnh, Diệp Triết quay đầu lại tiếp tục ăn dưa hấu. Còn Lý Bạch Lộ thì bày ra vẻ mặt kích động gào lên: “Đứng lại, đừng nhúc nhích! Nguyênn, em mặc áo anh đấy à?”

Tả Tải Nguyên gật đầu, cúi đầu nhìn cái áo: “Mai em giặt sạch cho anh.”

Lý Bạch Lộ hít sâu một hơi: “Kí©h thí©ɧ, đậu má, cậu em tui sắp cứng rồi.”

Bốn người bọn tôi: ???

“Thật mà! Không tin sao, đậu má, cậu ấy mặc cái áo thun của tôi thế, ai mà không cứng cho được!” Lý Bạch Lộ kéo tay Diệp Triết về phía đũng quần mình: “Đến đây, sờ ba cậu thử xem, cứng thật mà!” Diệp Triết vừa giãy đùng đùng vừa gào ầm lên: “Áaaa bỏ cái móng vuốt kinh tởm của anh ra, đang ăn dưa hấu đấy!!!”

Tả Tải Nguyên vừa nghe xong mặt liền rào rào đỏ, vén áo định cởi ra, lại bị tôi xông lên giữ lấy, tôi bảo: “Em cởi làm gì? Em còn muốn đặc biệt để cho con cẩu này nhìn sao?” Châu Khải Nguyên ở bên cạnh vừa bấm điều khiển vừa nói: “Đúng đấy, em mà cởi cái áo này ra, tên Lý Bạch Lộ sẽ cởϊ qυầи.”

“Đậu má đừng có nói mỗi tôi được không hả? Em ấy mà mặc đồ của Triệu Minh Đạt, Triệu Minh Đạt chắc chắc còn cứng nhanh hơn tôi!” Lý Bạch Lộ cãi lại: “Phải không Minh tổng? Tải Nguyên hút cỡ này các anh em cũng phải biết lễ độ mà cứng chút chứ? Anh em thì không phải là người hả? Thật sự chị dâu quá quyến rũ mà.”

Châu Khải Nguyên nghe xong lại bắt đầu cười, cười nghiêng ngả như lợn kêu. Tôi cũng buồn cười, còn kịp đưa tay vào cổ áo Tải Nguyên chấm mυ"ŧ, lại sờ phải nước: “Mẹ nó chỉ toàn nói hươu nói vượn, nói như cậu, Tải Nguyên ngày nào cũng mặc quần áo của tôi, vậy không phải lát nữa tôi tha ẻm ra chén luôn được rồi à?”

Tải Nguyên bị tôi sờ ngưa ngứa, không ngừng quay tới quay lui bảo nóng lắm đừng chạm vào em, sau đó đẩy tôi ra đi tìm Diệp Triết.

Nghĩ đến dáng vẻ khi ấy của ẻm, tôi nắm lấy cậu nhỏ của mình. Đóng cửa WC lại, tôi thuận tay mở vòi hoa sen ra, tiếng nước vùi lấp thanh âm của tôi, ào ào tạt vào người. Tôi nhắn vào trong nhóm một tin, nói Tải Nguyên sắp tới nhà tôi ở, hưng phấn mà cứng rồi, lo lắng sẽ không nhịn được đè em ấy ra mất.

Quả nhiên đám đó vẫn chưa ngủ, còn vô cùng tích cực trả lời.

Lý Bạch Lộ: Tại sao chứ, rõ ràng tôi trước mà!

Tả Tải Nguyên: (xấu hổ) (xấu hổ) (xấu hổ)

Châu Khải Nguyên:Tôi không duyệt! Con trai phải đến đây ở với mẹ!

Diệp Triết: …Sao anh biết con anh không muốn ngủ với anh Minh?

Tải Nguyên lại gửi một tin nhắn âm thanh, tay tôi vừa ấn, giọng ẻm như vang cả phòng tắm: “Em muốn để anh Minh muốn làm gì thì làm, làm sao bây giờ?”