Chương 1: Phía sau cổ

“Gần đây có một vài vị chuyên gia……”

Beta ôn nhu nhẹ nhàng kéo cà vạt đang làm người đeo có chút khó chịu ra thêm một chút, công việc bận rộn làm cậu có chút không thở nổi.

“…… Đây là bản năng đi săn của Alpha……”

Cậu chậm rãi để trọng tâm dựa vào ghế, một bàn tay gỡ mắt kính kim loại trên mũi xuống, một cái tay khác chậm rãi ấn vào giữa mày.

“Có tỷ lệ nhất định sẽ nhìn thấy……”

Đột nhiên, như bị thứ gì đó theo dõi, thứ gì đó xẹt qua tầm mắt của cậu.

Beta đang nghỉ ngơi cảnh giác mà quay đầu, bên cạnh đều là đồng nghiệp đang bận rộn, không có người đang nhìn cậu.

Cậu nhíu nhíu mày, lực chú ý đột nhiên bị thực tập sinh đang cúi đầu xem tin tức bên cạnh hấp dẫn.

Thực tập sinh ở trong góc nhà hết sức chuyên chú mà nhìn chằm chằm di động, bên trên là nhà khoa học khá lớn tuổi đang giải thích nghiên cứu mới phát hiện: “Với tình hình Alpha và Omega đều từ từ thưa thớt như hiện nay, Alpha đứng đầu đang tiến hóa tinh thần lực to lớn cùng bản năng săn mồi, có tỷ lệ nhất định có thể nhìn thấy ảo giác…… Ảo giác đó có rất nhiều điểm liên kết với người tình của bọn họ, sẽ dùng chung một tầm nhìn, biết được mong muốn của đối phương, thậm chí là nhìn thấy tương lai……”

Tương lai? Hiện tại nhà khoa học chẳng có ai đáng tin cậy…… Cậu ôn hòa làm gián đoạn thời gian hưởng thụ tin tức của đối phương, nói rằng cậu có chút yêu cầu sao chép. Thực tập sinh nhìn qua có chút hoảng loạn, vội vàng ậm ừ vài tiếng rồi đứng dậy rồi đi.

Cậu cũng không khác gì đang nghỉ ngơi, Beta thả lại máy tính, Hôm nay lại không hoàn thành công việc, chắc lại phải tăng ca rồi.

“Cậu Ôn, xảy ra chuyện gì?” giám đốc bộ môn dẫn đường phía trước nhìn cậu có chút khẩn trương.

Beta kia hôm nay cũng đang nghiêm túc làm việc, người đàn ông cao lớn mặc âu phục màu đen thu hồi tầm mắt, nhìn qua người phía trước.

Beta đeo kính thanh tú cũng không chú ý đến thân người màu đen bên cạnh cửa.

Alpha đi nhanh về phía trước, trợ lý đi theo phía sau vẫn đang báo cáo lịch trình buổi tối, một bên hắn đầu ghi nhớ, một bên thất thần: Cậu ta thật trắng.

Văn phòng của công ty đều trang trí màu sắc mà hắn thích, phối hợp giữa màu đen trắng xám.

Hắn dựa vào ghế, cần cổ trắng nõn càng thêm lộ rõ.

Trước mắt đột nhiên dần hiện ra một bức ảnh: Beta cả người trần trụi bị hắn ấn ở trên ghế làm việc màu đen, bị lăn lộn đến nỗi mồ hôi đầm đìa cũng không thoát được, hắn cúi xuống thân nhịn không được há mồm muốn đánh dấu cậu, trên cần cổ bóng loáng trắng nõn, lưu lại dấu ấn của hắn……

“Chủ tịch Ôn?” trợ lý Lâm cẩn thận lên tiếng, cảnh tượng trước mắt như bị đánh tan, giống như là ảo giác biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

“Hủy bỏ tiệc tối của Lý gia, đẩy hội nghị buổi chiều lên một giờ.”

Trợ lý Lâm không nghi ngờ gì, cho dù Alpha ngây người ra, hắn cũng cho rằng cấp trên của hắn đang suy nghĩ việc lớn của công ty, hoặc là hạng mục quan trọng nào đó, nói tóm lại sẽ không phải là một Beta.

Đúng vậy, tuy rằng Alpha nhìn qua rất nghiêm túc, tướng mạo anh tuấn, nhưng bởi vì có cảm giác xa cách nên làm nhiều người chùn bước.

Dù sao ở khu vực này, hắn cũng là một người có tiếng nói.

Nhóm Beta tự biết xấu hổ không dám tiến lên, nhóm Omega tự cho là bản thân mình cao quý không muốn cúi đầu, một Alpha với giá trị con người xa xỉ đương nhiên không quan tâm đến vấn đề tình cảm.

Trợ lý Lâm cảm khái, cũng không biết Omega như thế nào mới có thể làm hắn động tâm.

Mà Alpha lúc này đang suy nghĩ đến beta nhiễu loạn tâm thần hắn, người đàn ông chắp tay trước ngực nhẹ nhàng xoa trán, nghiêm túc tự hỏi tình trạng mấy tháng nay.

Lần đầu tiên nhìn thấy cậu là vào một ngày mưa, hắn đang ôn chuyện với một người bạn tốt ở quán cà phê đối diện.

Trợ lý gọi người xuống đưa ô, hắn giương mắt liền trông thấy beta đeo kính gọng vàng thanh tú kia đang che một chiếc dù trong suốt, không nhanh không chậm đi về phía hắn.

Rõ ràng là ngày mưa, rõ ràng là Beta, Nhưng lúc đối phương tới gần, hắn lại ngửi thấy một mùi hương khó hiểu.

“Cậu là Omega?” Alpha tiếp nhận ô lễ phép nói lời cảm ơn, nhẹ giọng hỏi hắn.

Beta có Khí chất ôn nhuận sửng sốt một chút, tựa hồ chưa bao giờ nghĩ tới cấp trên sẽ hỏi vấn đề như vậy, “Thật ngại quá chủ tịch Ôn, tôi là Beta.”

Người đàn ông gật gật đầu, mở ra ô che mưa đi ra quán cà phê, Beta cũng chậm rì rì mà đi theo phía sau hắn, vẫn duy trì khoảng cách không gần không xa trở về công ty.

Mùi hương phai nhạt, nhưng hắn chắc chắn, đó là mùi của tin tức tố pheromone.

Kỳ quái là cho dù hắn điều tra như thế nào, tư liệu đều thể hiện, cậu quả thật là một Beta. Mỗi năm cậu đều đi kiểm tra sức khoẻ, bệnh viện luôn cho ra kết quả là: Không có khả năng xuất hiện thời kì phân hoá thành Omega.

Cậu là một Beta, đừng nói là Beta, cho dù cậu là Omega, bình thường thì Alpha cũng sẽ không để cậu ở trong lòng.

Nhưng là buổi tối ngày hôm đó, hắn lại mất ngủ.