Chương 1: Giới thiệu

Tên truyện: Chiếm Hữu Tuyệt Sắc Mỹ Nhân

Tác giả: Trúc Mây


Trúc Miểu là con của tiểu thϊếp không được sủng ái, cuộc sống tạm bợ như đi trên phiến băng mỏng.

Dung mạo khuynh quốc, diễm mỹ tuyệt tục, y bị cháu trai của Hoàng Hậu để mắt, hắn ta nổi tiếng tàn bạo nhất kinh thành, ép y gả làm tiểu thϊếp cho hắn ta.

*Diễm mỹ tuyệt tục: xinh đẹp mà không dung tục

Trong đêm đại hôn đó, y một thân đỏ rực, khóe mắt ửng đỏ, định kết liễu cuộc đời mình.

Cửa phòng mở rộng, Ngụy Yến một thân áo giáp dính đầy máu, ánh mắt lạnh băng ném đầu tân lang xuống đất, cười âm trầm “Miểu Miểu, chúc mừng tân hôn.”

***

Ngụy Yến từ nhỏ bị mọi người coi là quái vật, không sợ đau không sợ chết, coi sinh mạng như trò đùa.

Cho đến khi hội hoa đăng đêm đó gặp được Trúc Miểu.

Uống lầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời.

Hắn mới biết sinh mệnh này không thuộc về chính hắn

Tranh tranh gϊếŧ gϊếŧ giành lấy ngai vàng, huynh đệ ruột thịt cũng không tha, hắn như ác quỷ từ địa ngục bò ra, khiến người người khϊếp sợ.

Bởi vì hắn muốn dành cho y những điều tốt đẹp nhất thế gian.

Đến khi trở thành một người trên vạn người, chuẩn bị mười dặm hồng trang nghênh thú y, thì hắn nghe được tin y thành thân với nam nhân khác.

Tâm tình âm u, lý trí phát điên, hắn cầm binh đánh vào Nam Kinh, tự tay gϊếŧ chết phu quân y.

Dù y có yêu ai, cũng chỉ được phép yêu hắn.

Cảnh báo:

Công rất điên, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn

Tàn nhẫn độc ác không từ thủ đoạn Ngụy Yến x Tiểu mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành thụ Trúc Miểu

***

*Trúc: Câu chuyện được viết không có thật, tất cả chỉ là hư cấu.

Trăm năm trước, vùng đất Kinh Châu thuộc sở hữu của nước Ngụy, sau đó huynh đệ vì ngai vàng, khởi binh tạo phản, tự xưng vương một phương, nước Ngụy phân thành hai là Ngụy - Chu.

Nước Ngụy nhiều lần thu phục lãnh thổ đã mất nhưng đều thất bại, nước Chu mở rộng lãnh thổ ở phía Bắc, ngày càng lớn mạnh, thế lực dần dần ngang hàng với nước Ngụy.

Hai nước lấy thành Đốc Châu làm ranh giới, phân chia nam bắc, cục diện yên ổn hơn trăm năm.

Trăm năm sau, Ngụy Lương Đế có hơn mười vị hoàng tử, nhưng không một ai là con Hoàng Hậu, hoàng tử tranh quyền đoạt vị là lẽ thường tình, trong triều phân chia phe phái, đấu đá liên miên, hoàng thất suy thoái, nước Ngụy có nguy cơ sụp đổ lụi tàn.

Ngụy Lương năm thứ mười tám, Ngụy Lương Đế băng hà, các hoàng tử đoạt ngôi chém gϊếŧ lẫn nhau, Nước Chu nhân cơ hội này điều động binh đến giáp ranh giới thành Đốc Châu, gây chiến với Nước Ngụy.

Chiến tranh xảy ra.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hai nước nơi nơi nồng nặc mùi khói lửa, máu đỏ nhiễm cả vùng trời, dân chúng lầm than ai oán, khổ cực trăm bề.

Trận chiến này kéo dài hơn một năm, nước Ngụy gần thất thủ thì Ngụy tướng quân - Lục hoàng tử cầm binh đứng lên, mở đường dẹp loạn.

Nước Chu bại dưới nước Ngụy, bị bắt cắt nhường mười tòa thành trì và kết thúc chiến tranh, hai nước ký kết hòa bình.

Lục hoàng tử lên ngôi, lấy niên hiệu là Ngụy Tuyên Đế.

Ngụy Tuyên năm thứ ba.

Ngụy Tuyên Đế nhiều lần cầm quân dẹp bạo loạn, nổi danh tàn bạo, độc ác, tâm tình bất định, gϊếŧ người không chớp mắt.

Chỉ mới ba năm cầm quyền, Ngụy Tuyên Đế đã đưa nước Ngụy sang một trang mới, đời sống bách tính yên ổn ấm no, an cư lạc nghiệp.

Hoàng đế đã hơn hai mươi bảy tuổi mà chưa lập hậu cung, chỉ lo việc triều chính, khiến không ít quan - tướng ngo ngoe rục rịch, chờ đợi cơ hội đưa nữ nhi vào củng cố địa vị.

Nhiều quan viên gan dạ bẩm tấu chuyện hậu cung, đều bị hoàng đế sai người chém bay đầu, khiến bọn họ khϊếp sợ, nên chuyện lập hậu đành tạm gác lại.

*Trúc: Lần đầu viết truyện, các bạn góp ý cho Trúc nhaaa.