Chương 1

Ta không ngờ sau khi hồi kinh, chẳng qua ta chỉ tới Hàn Sơn tự tế bái song thân một hồi, tới khi trở về hôn ước cũng đã không còn nữa.

Khi Thánh chỉ từ hôn truyền tới, biểu muội Hứa Tư Yên mỉm cười kiêu ngạo nói với ta, “Điện hạ nói là nhất kiến chung tình với ta, nếu không phải ta nhất định sẽ không cưới. Thái tử điện hạ còn nói tỷ tỷ dung mạo tầm thường, lại lớn lên ở thôn trang, đã không được dạy dỗ đàng hoàng thì cũng đành thôi đi, nói không chừng tác phong còn thô thiển không phù hợp với cung đình cao quý, vì vậy nên quyết định chọn ta.”

Ta nhàn nhạt liếc nhìn nàng ta một cái.

Hứa Tư Yên nhất thời không biết nên nói gì tiếp.

Từ sau khi cha nương qua đời, ngoại tổ phụ kiên quyết sai người đưa ta tới biên quan nuôi nấng. Hứa gia không ngăn cản được chuyện này, chỉ có thể nói với người ngoài là ta trở về thôn trang sinh sống.

Như vậy cũng tốt.

Ta vốn không muốn gả cho Thái tử, càng không muốn nửa đời còn lại bị nhốt trong thâm cung.

Thấy ta không nói lời nào, Hứa Tư Yên đột nhiên cao giọng, “Tỷ nhất định không chịu tháo mịch ly, không phải là thật sự trông rất xấu xí đấy chứ? Để ta xem một chút!”

(*) Mịch ly: Đấu lạp

Vừa nói, tay cũng vươn ra định giật khăn che của ta xuống.

Ta hơi nghiêng đầu, nàng ta không kịp thu tay, theo đà mà đập tay vào ván cửa phát ra một tiếng “bốp” vang dội.

Hứa Tư Yên đau đến rơi nước mắt, mở miệng mắng, “Tiện nhân Mạnh Tri Tuế, ai cho ngươi tránh?”

Ta lùi lại hai bước nhìn nàng ta như nhìn kẻ ngốc, “Không tránh chẳng lẽ đứng yên cho ngươi đánh?”

Hứa Tư Yên tức giận đến l*иg ngực phập phồng, bắt đầu bất thiện mà khẩu nghiệp: “Quả nhiên là thô bỉ y như vị nương xuất thân nhà võ tướng của ngươi!”

Ta nhíu mày, “Nếu còn không biết quản miệng của ngươi nữa, ta sẽ cho ngươi biết thế nào gọi là họa từ miệng mà ra.”

Hứa Tư Yên hừ lạnh, trên mặt lộ rõ nét âm trầm độc ác, “Tỷ tỷ không phải là đang nghĩ ta vẫn sẽ như trước đây để mặc cho ngươi ức hϊếp chứ? Sau này khi nhìn thấy ta nhớ phải hành lễ, ai da, chỉ nghĩ thôi đã thấy kích động rồi. Không bằng bây giờ ngươi thử trước cho quen?”

“Có chuyện gì vậy?” Đúng lúc này Thái tử đột nhiên từ đâu bước vào, vừa vặn gặp một màn này.

Hứa Tư Yên lập tức bày ra vẻ mặt điềm đạm oan ức, “Điện hạ, ta chỉ là cầu xin tỷ tỷ chúc phúc cho chúng ta, nàng mắng ta cũng không sao, nhưng còn nhục mạ ngài, ta nhất thời không nhịn được mới tranh luận hai câu, không ngờ nàng lại động thủ đánh ta.”

Ta quay đầu nhìn ra cửa. Sau khi thấy rõ dung mạo người tới, trong lòng không khỏi có chút bất ngờ.