Chương 37: .2 Chọc Ra Chuyện Lớn

Sau đó giang hai cánh tay, ôm Lục Diệp.

Thấy bánh bao nhỏ như vậy, tim Lục Diệp đều mềm rồi.

“Sao cháu ở đây?”

Bánh bao nhỏ không nói gì, chẳng qua mắt đen to lanh lợi vẫn nhìn Lục Diệp.

Thấy bánh bao nhỏ, Lục Diệp không muốn đi chút nào.

Cô không phải không nhìn ra mắt bánh bao nhỏ nơm nớp lo được lo mắt, bánh bao nhỏ còn không có mẹ.

Nếu là trước kia, Lục Diệp nhất định có thể tiêu sái chạy.

Nhưng bây giờ, sau khi tới ở Chiến gia, thấy hoàn cảnh của bánh bao nhỏ, ở ngôi nhà lạnh băng không người chăm sóc, Lục Diệp quả thật không yên tâm.

Lục Diệp không chần chừ lâu, ôm bánh bao nhỏ đi tới thư phòng của Chiến Đình Kiêu.

Có bánh bao nhỏ ở đây, Chiến Đình Kiêu sẽ không trả thù cô đi?

Thấy bánh bao nhỏ, Lục Diệp cũng yên tâm một chút. Cô đi vào thư phòng của Chiến Đình Kiêu, cung kính gật đầu “Chiến tiên sinh.”

Lục Diệp không thể không cẩn trọng, quan hệ của cô và Chiến Đình Kiêu, còn có tướng mạo, thân phận địa vị…..của anh, đều tạo áp lực cho Lục Diệp.

“Không cần gọi tôi Chiến tiên sinh.”



“Được Chiến tiên sinh, Chiến tiên sinh gọi tôi tới có chuyện gì không?”

Nói giỡn, không gọi anh Chiến tiên sinh, vậy gọi là gì a?

Anh không trả lời, mà đi tới trước mặt Hữu Hữu, thấp giọng nói một câu “Hữu Hữu, con ra ngoài trước đi.”

Đôi mắt tròn vo của bánh bao nhỏ nhìn Lục Diệp, trong mắt tràn đầy không nỡ,

Vì cho cậu một câu trả lời hoàn mỹ, trong mắt Lục Diệp cũng tràn đầy không nỡ.

Cô diễn xuất có thiên phú, trong mắt viết ba chữ to “Không cần đi.”

Không biết sao bánh bao nhỏ xem không hiểu, nhìn cô không bỏ, sau đó từ từ lùi về phía sau cho đến khi lùi ra đến cửa.

Lục Diệp không thể tin. Chuyện đến lúc này, cô mới nhìn ra, hai tòa băng sơn một lớn một nhỏ, căn bản là một phe.

Nếu không chính là diễn xuất của cô, đứa bé căn bản xem không hiểu.

Sau khi bánh bao nhỏ đi ra ngoài, Lục Diệp càng không biết phải làm sao. Cô cảm thấy bầu không khí trong phòng có chút lúng túng và quỷ dị, vì vậy chỉ có thể miễn cưỡng nở nụ cười hỏi “Chiến tiên sinh, có gì dặn dò sao?”

“Cái đó….” Lục Diệp còn chưa đợi Chiến Đình Kiêu nói chuyện, da đầu liền tê dại , trong lòng bất an “Cái đó…Hôm nay tôi ký hợp đồng đó, có thể hủy bỏ không?”

Giọng nói Chiến Đình Kiêu liền trầm xuống “Tại sao?”



Lục Diệp nhắm mắt mở miệng nói “Tôi hơi hối hận..dù sao tôi và tiểu…Ách Hữu Hữu, không có quan hệ gì. Ngộ nhỡ sau này Hữu Hữu có mẹ, tôi còn như vậy, không phải để người khác hiểu lầm sao?”

Lục Diệp cảm thấy, cô nói đã đủ uyển chuyển.

Hôm nay cô ký bản hợp đồng kia, căn bản là khế ước bán thân có được không.

Sau này cô còn quay lại giới giải trí, nếu đến lúc đó không có thời gian, nếu sau này Chiến Đình Kiêu có người yêu, vậy tình cảnh của cô chẳng phải rất lúng túng?

“Chuyện này em không cần lo lắng, căn bản sẽ không xảy ra.”

Chiến Đình Kiêu đã sớm nhận định Lục Diệp. Đã như vậy, sau này sao có thể có người phụ nữ khác?

Nhưng Lục Diệp không cảm thấy như vậy.

Chiến Đình Kiêu đã biết rõ cô chính là người đã cự hôn năm đó.

Sao anh có thể không khúc mắc trong lòng.

Ban đầu cô không nể mặt anh như vậy, bây giờ Chiến Đình Kiêu nhất định cũng không để cô tốt hơn.

Nghĩ đến đây, trong lòng Lục Diệp liền sợ hãi.

“Chuyện sau này, sao Chiến tiên sinh có thể bảo đảm chứ?”

Nhưng mà Lục Diệp vừa nói xong, cặp mắt bức người kia liền nheo lại.