Chương 46: .1 Mặt Trái Tin Tức

Lục Lăng Tuyết biết nếu Giang Văn Thăng không thể “Mắt thấy vì thật”, khẳng định sẽ không tin lời mình nói.

Phải, vốn dĩ cô ta luôn cảm thấy Lục Diệp là tên ngốc, nhưng là hiện tại xem ra, cô không những không ngốc mà còn có tâm cơ rất nặng!

Lục Lăng Tuyết thấy Giang Văn Thăng vẫn cứ chấp mê bất ngộ bèn ném một tập báo chí xuống.

“Đây là phóng viên em quen ở nhật báo Quất Tử nói cho em, ngày mai, tin tức này bọn họ sẽ giành độc quyền.”

Giang Văn Thăng không khỏi liếc mắt, anh cúi đầu liền nhìn thấy ảnh biểu ngữ vô cùng lớn trên tập báo.

Năm năm trước tiểu ảnh hậu chuẩn bị come back, nhưng cô lại bị nghi ngờ được phú hào bao dưỡng.

Dưới tiêu đề là ảnh chụp của Lục Diệp. Cô trong ảnh chụp đang bước lên một chiếc xe hơi sang trọng.

Còn bức ảnh kia không phải không chụp được, mà người khác thật sự không dám công bố. Phóng viên của nhật báo Quất Tử cũng chính là người biên tập lại bài viết này có quen biết với Lục Lăng Tuyết. Loại ảnh chụp bắt gió bắt bóng như thế lại viết theo hướng này, ắt hẳn trong quá trình đó cũng trải qua “Một chút bày mưu đặt kế” của Lục Lăng Tuyết.

“Văn Thăng, đến bây giờ anh còn tin tưởng Lục Diệp thủ thân như ngọc với anh sao? Anh ngẫm lại đi, trước nay cô ta đều không cho anh chạm vào cô ta, nếu không phải như vậy anh cũng sẽ không ở bên em…… Anh vẫn luôn cho rằng cô ta là vì anh, nhưng hiện tại anh nhìn lại đi, cô ta căn bản là vì tiền!”

Giang Văn Thăng không thể tin tưởng.

Bài viết này, ảnh chụp này, gần như cuốn hết tất cả tín nhiệm trong lòng Giang Văn Thăng.



“Lục Diệp cô ấy……”

“Văn Thăng, anh đã bị vứt bỏ. Căn bản là Lục Diệp không muốn quay lại ở trong công ty nữa, em thấy…… Gần đây cô ta và thiếu gia Chiến gia hay lui tới với nhau, về sau cô ta có nhậm chức cũng là đến giải trí Tinh Diệu nhỉ?”

Lục Lăng Tuyết nói từng câu như cắt tim, đột nhiên trong lòng Giang Văn Thăng dâng lên một cảm giác thất bại.

Năm đó, kỳ thật Giang Văn Thăng rất thích Lục Diệp. Nếu không phải vì anh rất thích rất thích cô, anh cũng không có cách nào làm ra nhiều chuyện khiến Lục Diệp cảm động.

Nhưng mà năm năm trước Lục Diệp đã là ảnh hậu, còn anh lúc ấy chỉ là một kẻ thất bại mà thôi.

Giang Văn Thăng biết những thứ mình có được hiện giờ đều do Lục Diệp cho. Nhưng quầng sáng của Lục Diệp quá lớn ép anh tới mức anh không thở được. Cho nên sau lần đó anh mới làm ra chuyện phản bội Lục Diệp. Giống như anh làm như vậy mới khiến trong lòng anh được cân bằng hơn một chút, anh cảm thấy mình có thể áp đảo Lục Diệp.

Hiện tại, thế nhưng cô muốn vứt bỏ mình để dựa vào một cây khác lớn hơn nữa sao?

Mặc dù Giang Văn Thăng không muốn tin tưởng, nhưng sự thật bày ở trước mắt anh.

“Văn Thăng, anh đừng tin Lục Diệp nữa. Chúng ta đều nhìn lầm cô ta!”

“Em đừng nói nữa.” Giang Văn Thăng cực kỳ bực bội trong lòng.

Sao anh không biết Lục Lăng Tuyết đang ép mình đưa ra lựa chọn. Cô bắt anh lựa chọn giữa mình và Lục Diệp, nhưng sao anh có thể chọn chứ?

Bao nhiêu năm trôi qua, anh sớm thích cảm giác “Bắt cá hai tay”, hiện tại bất luận là cô gái nào, anh cũng không nỡ vứt bỏ.



“Em chờ anh, anh gọi điện thoại hỏi cô ấy một chút.”

“Còn gọi nữa? Văn Thăng, mấy ngày nay anh gọi điện thoại chưa đủ nhiều sao?” Lục Lăng Tuyết nói xong không khỏi thở dài một hơi, cô ta ngồi ở trên đùi Giang Văn Thăng, “Văn Thăng, so với việc để công ty suy xét Lục Diệp quay lại, còn không bằng anh tìm quan hệ xã hội tẩy trắng chuyện của chúng ta. Đến lúc đó lại tìm mấy ông chủ đầu tư cho chúng ta đóng phim…… À đúng rồi, không phải trên danh nghĩa chúng ta còn có Lạc An sao? Chúng ta còn có thể dựa vào anh ta.”

“Dựa vào cậu ta?”

Giang Văn Thăng không khỏi ngơ ngẩn hơn nữa.

Có lẽ Lục Lăng Tuyết không rõ, nhưng mà Giang Văn Thăng lại hiểu chuyện này rất rõ.

Năm đó Lạc An được Lục Diệp dìu lên, tuy thoạt nhìn mặt ngoài hai người không có liên quan gì đến nhau. Nhưng nếu nói Lạc An không cảm kích Lục Diệp thì tuyệt đối không có khả năng.

Mấy năm nay Lạc An cũng coi như là chủ lực ở giải trí Thịnh Diệp. Nhưng mà sau khi anh ta nổi tiếng, kẻ làm ông chủ như Giang Văn Thăng lại không mời được anh ta về.

Đi hết một vòng tròn lớn, chẳng phải anh cũng đành tìm Lục Diệp sao?

“Chuyện này từ từ nói sau, để anh nghĩ biện pháp khác……”

Lục Lăng Tuyết nhìn bộ dáng ủ rũ của Giang Văn Thăng, trong lòng cô ta không khỏi có chút khổ sở.

Đồng thời, cô càng thêm ghen ghét và hận Lục Diệp.