Chương 41: Cho Anh Một Cái Tát

“Anh Cận......” Sa Chức Tinh không nghĩ đến vừa quay người cử chỉ của anh ta sẽ thay đổi lớn như vậy, tay theo phản xạ có điều kiện liền đẩy ra rồi bắt đầu kháng cự.

Làm như không nhìn thấy sự kháng cự của cô, Cận Dịch không để ý, nhếch khóe môi hỏi: “Cô Sa muốn ăn gì?”

“Anh Cận, có thể buông tay ra không?” Khuôn mặt nhỏ như bàn tay của Sa Chức Tinh hơi đổi sắc.

“Có vấn đề gì sao?” Cận Dịch không cho là đúng, đơn giản kéo ghế ngồi ở vị trí bên cạnh cô Lạc Hi Thần vừa ngồi, tay vô cùng tự nhiên đặt lên vai cô: “Nhà hàng này là nhà hàng tình nhân, đến đây ăn cơm đều là người yêu, mọi người sẽ không để ý những cái này.”

Khóe mắt Sa Chức Tinh liếc nhìn cánh tay anh ta đang đặt trên vai mình, lạnh lùng nói ba chữ: “Tôi để ý!”

“Cô Sa xấu hổ sao?” Cận Dịch chỉ xem sự kháng cự của cô là cô gái xấu hổ, không để ý đến cô thay đổi sắc mặt, lần này xem mắt là qua ảnh chụp, theo anh ta thấy, nếu Sa Chức Tinh không vừa ý anh ta, sẽ không đến buổi hẹn này.

“Anh Cận, tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi!” Sa Chức Tinh giữ lấy tay anh ta, thân thể muốn dịch sang bên cạnh, nhưng vừa hành động, cơ thể của Cận Dịch lại áp sát, cánh tay lại trực tiếp vòng qua eo cô.

“Cận Dịch!” Sa Chức Tinh nổi giận, phản xạ có điều kiện mà nâng tay lên, “bốp” một tiếng, cái tát chuẩn xác chào hỏi khuôn mặt người đàn ông.

Cô vừa rồi nhẫn nhịn là để ý đến An Hâm có thể quen biết người giới thiệu đối phương, nhưng không có nghĩa là cô có thể chịu đựng người đàn ông lần đầu tiên gặp mặt hết lần này đến lần khác động tay động chân với mình.

Cái tát vang dội, trong nhà hàng tây yên tĩnh vang lên vô cùng rõ ràng, vài người ngồi ở bàn xung quanh đều nhìn sang.

Cận Dịch không nghĩ đến cô lại dám đánh mình, sửng sốt vài giây, tay đột nhiên bóp cổ tay cô: “Cô dám đánh tôi?”



Người phụ nữ này lại dám trước mặt nhiều người như vậy đánh anh ta? Nếu để người trên đường nhìn thấy mặt mũi anh ta để chỗ nào?

Tôn nghiêm đàn ông chịu tổn thương nghiêm trọng, Cận Dịch giữ chặt tay Sa Chức Tinh đột ngột kéo cô vào trong ngực, tức giận với Lạc Hi Thần vừa rồi giống như kíp nổ của thuốc nổ, lập tức liền bùng lên, con ngươi cũng bởi vì tức giận mà đỏ lên: “Ai cho cô lá gan đó?”

“Thả tôi ra!” Cổ tay Sa Chức Tinh bị đau, giãy dụa một chút, muốn đẩy anh ta ra.

Nhưng sức lực của đàn ông lớn, dù cô kháng cự thế nào, cũng không trốn thoát được, áo khoác Lạc Hi Thần khoáng trên người cô bởi vì động tác chống cự mà trực tiếp rơi xuống,

Lễ phục gợi cảm, thiết kế cổ V khoét sâu, đường cong dáng người hoàn mỹ, lập tức như ẩn như hiện.

Con ngươi đỏ bừng của Cận Dịch lúc trước nhìn thấy cảnh này liền lập tức thay đổi âm trầm, ánh mắt cũng trở lên nóng lên.

Nhìn không ra, cô gái này lại tốt như vậy......

Sa Chức Tinh cảm thấy không khí xung quanh rõ ràng không thích hợp, khom lưng muốn nhặt áo khoác khoác lên người một lần nữa, vừa mới hành động, cơ thể của Cận Dịch bỗng nhiên đè lên trên người cô.

Sắc mặt Sa Chức Tinh hoảng sợ trắng bệch, né trái né phải muốn tránh khỏi anh ta, nhưng vị trí cô ngồi là trong góc, không gian rất nhỏ, không có chỗ để trốn.

Một tay Cận Dịch giữ chặt eo cô, một tay giữ chặt gáy cô, đôi môi sống chết muốn hôn cô.

Trong lòng Sa Chức Tinh lo lắng, tay hoảng loạn sờ trên bàn ăn thấy một bình rượu vang, nghĩ cũng không nghĩ, trực tiếp đánh vào đầu anh ta......