Chương 25: Ảnh hậu cùng đường bí lối (2)

Edit: LINH

Dung Tự nhướng mày đem kính râm gỡ xuống, bưng lên ly nước ấm bên cạnh uống một ngụm, tiện tay cầm lên tờ báo giải trí đặt ở bên cạnh, mặt trên tờ báo còn lưu lại dấu vết móng tay thật sâu làm cô trực tiếp cong lên khóe miệng.

Bạn gái chính quy của phong lưu Trác thiếu nghi ngờ bị lộ ra ánh sáng, Trác Phi Bách vì bảo vệ bạn gái đêm khuya phi xe điên cuồng bỏ trốn!

Đây là tin đầu tiên của tờ báo, đưa tin tức đúng là Trác Phi Bách cùng Tần Khả Phi phi xe chạy như điên.

Ban đầu vị Dung Tự kia cũng không biết lăn qua lộn lại, xem qua bao nhiêu lần, khiến cho chỗ bên cạnh tờ báo đều lưu lại một đường móng tay thật sâu.

Nói ra cũng buồn cười, dựa theo nguyên chủ thiết kế ra cái loại người yêu diễm đê tiện, cộng thêm tai tiếng với bạn trai ùn ùn không dứt, ai có thể nghĩ đến trong lòng cô trước nay đều chỉ có một người kia.

Trác Phi Bách, người này thật giống như thành tâm ma của Dung Tự.

Mặc kệ người đàn ông ưu tú như thế nào, trước sau đều không có biện pháp đem người này từ trong lòng cô đuổi đi.

Nói đối phương đối với cô thật tốt, thật đúng là không có. Nhưng lúc Dung Tự vừa mới ra mắt, gặp phải quy tắc ngầm, người đàn ông này ra tay ngăn cản một phen.

"Cùng hắn không bằng cùng tôi!"

Sáu chữ, dường như là khắc thật sâu vào lòng Dung Tự, kêu cô vĩnh viễn cũng không dám quên đi.

Mà đối phương mỗi một lần đổi bạn gái đối với Dung Tự mà nói, đều là một dao đâm vào trong lòng máu chảy đầm đìa, chẳng qua sau này tuổi tác lớn rồi, cũng không dễ dàng khóc nữa, liền biến thành bộ dáng chẳng hề để ý như bây giờ.

Nguyên chủ ban đầu thật sự cho rằng Trác Phi Bách đời này e rằng đều sẽ như vậy, chính mình cũng có thể làm bạn với hắn cả đời như vậy, ai biết Tần Khả Phi xuất hiện liền hoàn toàn nghiền nát một chút khát vọng cuối cùng của cô, lúc này mới khiến cho cô không còn lý trí, thậm chí điên cuồng lên, chỉ tiếc cô mỗi một lần ra tay hãm hại đều sẽ khiến cho tình cảm của Tần Khả Phi cùng Trác Phi Bách càng tiến thêm một bước, thậm chí sự nghiệp cũng tiến thêm một bước, vì thế càng tuyệt vọng càng điên cuồng, càng điên cuồng càng tuyệt vọng, cuối cùng cũng chỉ có thể luân lạc đến tư liệu đen tối bay đầy trời, đi xa quê hương.

Nghĩ như vậy, Dung Tự chậm rãi đem tờ báo gấp lại, lót nó ở dưới ghế nằm của mình, haiz, đất ở vùng núi rốt cuộc có chút không bằng phẳng.

Trước mắt, bạch y của Diệp Hiên Ca bay phấp phới, chính khí lẫm liệt, đang cùng mấy người quần chúng diễn cảnh đánh nhau.

Đúng vậy, bộ phim này nam chính đúng là Diệp Hiên Ca.

Phim tên là 《 Mỹ nhân giang hồ 》, Diệp Hiên Ca đóng vai chính, đại đệ tử của phái Vân Vi thuộc chính đạo, đồng thời cũng là đại thiếu gia của Chấn Viễn tiêu cục, Diệp Trọng.

Một ngày nọ Chấn Viễn tiêu cục trên dưới 163 mạng bỗng nhiên bị người huyết tẩy diệt môn, cũng có trong giang hồ tin đồn lan truyền Chấn Viễn tiêu cục là vì có giấu tuyệt thế võ công, Vô Sương kiếm phổ, lúc này mới gây ra họa diệt môn, nhưng hung thủ lại không thu hoạch được gì. Hiện tại Chấn Viễn tiêu cục toàn môn chết hết, còn sót lại Diệp Trọng một người, cho nên kiếm phổ mười là có tám chín phần ở trên người đối phương.

Từ đây, Diệp Trọng một bên tìm hung thủ, một bên chạy trốn khắp nơi, trong lúc đó nhận thức Dung Tự sắm vai Thánh Nữ ma giáo, Cơ Dạ Tuyết, hai người không đánh không quen nhau, thu hút lẫn nhau, cuối cùng cùng nhau tìm được Vô Sương kiếm phổ, luyện thành võ công, cũng tra ra hung thủ phía sau màn thế nhưng lại là sư phụ của Diệp Trọng, trưởng môn phái Vân Vi, cuối cùng trận chiến kết thúc, Diệp Trọng cùng Cơ Dạ Tuyết thoái ẩn giang hồ.

Kịch bản cũng không có gì mới, nhưng lại được xuất ra từ tay biên kịch nổi tiếng, hơn nữa cũng từ đạo diễn nổi tiếng, xem như tác phẩm lớn có thể nhận giải thưởng.

Trùng hợp chính là bộ phim này hội tụ đầy đủ các nhân vật trong cốt truyện, Dung Tự là nữ chính Cơ Dạ Tuyết, Diệp Hiên Ca là nam chính Diệp Trọng, Kiều Mặc đóng vai trung khuyển bên cạnh nữ chính (Dung Tự), Tần Khả Phi còn chưa tiến tổ, nhưng nhân vật lại là từ nhỏ cùng với Diệp Hiên Ca lớn lên, thanh mai trúc mã, tiểu sư muội, đồng thời cũng là hòn ngọc quý trên tay của chưởng môn phái Vân Vi.

Hiện tại cảnh đang dàn dựng xem như mở đầu của bộ phim, diệt môn vẫn chưa bắt đầu, nam chính Diệp Trọng vẫn là chính phái thiếu hiệp, chính khí lẫm liệt.

Nói đến cũng buồn cười, Diệp Hiên Ca này cũng không biết tại sao? Ngay từ đầu vứt bỏ Tần Khả Phi liền thôi, lúc sau còn cấu kết với Dung Tự làm việc xấu, tiến hành tìm đường chết cho đối phương tới cùng, đối với bạn gái của chính mình hoàn toàn không có một chút lưu luyến, từ đầu tới đuôi chính là muốn làm cô ấy chết.

Mà Kiều Mặc càng buồn cười, Dung Tự cho hắn ăn, cho hắn mặc, dẫn hắn phát triển, cho hắn tài nguyên, thậm chí còn tiêu tiền giúp mẹ hắn thay thận chữa bệnh, thế nhưng cuối cùng hắn bởi vậy mà sinh ra oán hận, thậm chí còn trộn lẫn một chân muốn đem Dung Tự dẫm đi xuống.

Quả nhiên không phải cái gì cún con, mà là trần trụi bạch nhãn lang?

Còn không phải là lúc mới gặp hắn Dung Tự bởi vì sườn mặt của đối phương, mà đem hắn trở thành bóng dáng của Trác Phi Bách, cưỡng ép giam cầm hắn ở bên người, lúc vui vẻ đùa giỡn hai câu, lúc không có việc gì phát hỏa hai câu, hảo cảm liền -50?

Là cảm thấy tôn nghiêm của mình đã chịu vũ nhục hay là không có tự do?

Con nít chưa đủ lông đủ cánh thật đúng là làm người nói không nên lời! Phải biết rằng Dung Tự tuy dưỡng đối phương giống như là dưỡng sủng vật, nhưng cũng là trả giá bằng tình cảm, trả giá bằng tiền tài, người này cái gì cũng không màng, liền nhìn chằm chằm vào Dung Tự vũ nhục hắn không bỏ, hắn cho rằng bằng vào tài năng của mình cũng có thể xuất đầu, nếu không phải Dung Tự, hắn căn bản là không cần làm những việc lấy lòng người khác.

Thật là ngây thơ đáng yêu!

Dung Tự nhìn thoáng qua Kiều Mặc đứng ở bên cạnh, cũng không có bỏ qua đáy mắt chán ghét của đối phương, điểm này cảm xúc cũng che dấu không tốt, người này rốt cuộc có khả năng sao?

Ban đầu Dung Tự cũng chỉ là không buồn so đo thôi, thay đổi cô liền bất đồng, việc cô thích nhất chính là so đo.

Dung Tự thu hồi ánh mắt, đứng dậy, căn cứ theo kịch bản, tiếp theo là phần diễn của cô.

Cơ Dạ Tuyết thánh nữ ma giáo đang tắm gội ở ôn tuyền trong núi, đột nhiên bị kẻ thù tập kích.

Nhanh chóng thay đổi trang phục, Dung Tự bên trong mặc một cái áo ống, phủ lên áo khoác đứng ở một bên chờ, vừa nghe đạo diễn hô lớn một câu, cô lập tức đi tới, cùng đạo diễn thảo luận xong, chờ sau khi thiết bị vào đúng chỗ, ngay lập tức cởi đi áo khoác, lộ ra thân thể lả lướt hấp dẫn.

Dung Tự không thể không cảm thán, nguyên chủ dáng người đúng là mê hoặc, à không, là cực kỳ mê hoặc, thậm chí so với dáng người của cô ở hiện thực còn muốn mạng người.

Ngay khi cởi y phục ra, Dung Tự ngay lập tức cảm giác độ ấm xung quanh cao hơn rất nhiều.

Diệp Hiên Ca ôm hai tay đứng ở một bên, dù bận vẫn ung dung mà nhìn, mà Kiều Mặc sau khi thấy ánh mắt của những người đàn ông xung quanh, trong mắt chán ghét càng sâu, loại phụ nữ này!

Dung Tự căn bản là không có tâm tình để ý suy nghĩ của những người này, bởi vì cô cảm giác được mình sắp bị đông chết, bây giờ chính là cuối mùa thu, cô giống như là mặc một cái váy cúp ngực tiếp xúc với không khí, trên cánh tay đều nổi lên một tầng da gà.

May mắn thay, đây thật sự là suối nước nóng, nó ngay lập tức làm giảm cảm giác lạnh của cô.

Xuống nước rồi, cô thậm chí có một loại cảm giác không muốn đi ra nữa......

Đinh ——

Hệ thống nhắc nhở: Phát hiện cặn bã Trác Phi Bách, hệ thống cho 98 điểm, coi là đối tượng trọng điểm công lược, mở ra thiết bị kiểm tra độ hảo cảm hay không?

Hả?

Hệ thống:...... Mở ra thiết bị kiểm tra độ hảo cảm cùng nhắc nhở của Diệp Hiên Ca, đối tượng trọng điểm công lược: Trác Phi Bách, độ hảo cảm trước mặt 25, mời ký chủ không ngừng cố gắng.

Nghe âm thanh như thế, Dung Tự cười khẽ một tiếng mở mắt ra, đầu nhẹ nhàng khéo léo mà gối lên cánh tay trắng nõn lộ ra của mình, đôi mắt vừa lúc liền cùng một người đàn ông có ánh mắt đào hoa bên trong đám người nhìn nhau.

Nháy mắt tươi cười của cô càng thêm rực rỡ, đôi mắt giống như những ngôi sao trên trời rơi xuống.

Chính là một màn này, sau lại vô số lần xuất hiện trong các quảng cáo về các đại mỹ nhân cổ trang, tự xưng là ngay cả thẳng nữ chỉ sợ đều bị bẻ cong, khuynh quốc khuynh thành cũng chỉ là như bây giờ, cảm giác vừa nhìn thấy liền bị câu dẫn, thậm chí làm vô số người cho rằng họ có cảm giác rung động.

Đương nhiên đây đều là chuyện của tương lai, Dung Tự giờ phút này cũng không có cảm giác được tươi cười của mình có lực sát thương bao nhiêu lớn, nhưng thật ra mấy cái lão đạo diễn ngồi trước máy quay phim trong lòng đều cứng lại, tiếp theo trong mắt liền phát sáng, đây là bọn họ muốn, đây là khuynh quốc khuynh thành, tuyệt sắc quyến rũ yêu nữ ma giáo cảm giác a, thật sự là tìm đúng người.

Mà Trác Phi Bách cho cô cảm giác càng trực quan hơn, thế nhưng độ hảo cảm trực tiếp liền tăng thêm 5 điểm.

Dung Tự cười cười, bỗng nhiên trong bụi cỏ phía sau truyền đến âm thanh nuốt nước bọt.

Cô không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt nhanh chóng thay đổi, sự vô hại trước đó đột nhiên trở nên sát khí bốn phía, sau đó nâng tay lên trên mặt hồ phất một cái, những giọt nước liền bay thẳng đến bụi cỏ bên kia, tiếng kêu thảm thiết cũng theo sau vang lên.

Lại lúc sau, dây thép trên người nổi lên tác dụng, Dung Tự lúc này cả người bỗng nhiên bắt đầu quay lại, mũi chân trắng noãn dừng trên mặt nước một chút, nhặt lên hồng y bên cạnh, ở trên không trung hoàn thành động tác mặc quần áo ở độ khó rất cao, dây thép liền hạ xuống.

Toàn bộ quá trình diễn ra liền mạch lưu loát, nghe được đạo diễn kia kích động hô cắt, Dung Tự liền biết không có vấn đề gì, sau đó cô chỉ cần quay một vài phân đoạn cận cảnh thì được rồi. Diễn kịch sao, đối với cô mà nói, từ trước đến nay đều rất đơn giản.

Sau đó đám trợ lý kia tiếp tục Dung tỷ dài Dung tỷ ngắn đi lên đấm bóp, cô miễn cưỡng lắm mới uống được một ngụm nước ấm, ngay lập tức đẩy những người vây quanh bên người mình ra, ngay cả trang điểm cũng chưa tẩy liền vội vàng đi tới bên người Trác Phi Bách, bỏ qua vẻ mặt kích động của Tần Khả Phi đứng ở bên cạnh anh ta, nhìn đối phương, cười hỏi, "Hôm nay sao lại có thời gian rảnh đến đây xem em đóng phim? Màn diễn xuất vừa nảy của em như thế nào?"

Chỉ là Trác Phi Bách còn chưa nói chuyện, Tần Khả Phi ngay lập tức như tìm được chỗ bộc phát cảm xúc nói, "Hay, hay, cực kỳ hay!"

Cô ta nói chuyện có chút lắp bắp, ngay cả cơ thể đều hơi run run, thấy Dung Tự quay đầu hướng cô ta nhìn qua, trực tiếp tiến lên một bước nhỏ, "Dung Dung, em...... Em vẫn luôn hâm mộ diễn xuất của chị, chị vừa mới diễn quá hoàn hảo, quả thực giống như trong sách giáo khoa, đặc biệt đẹp, đặc biệt hấp dẫn người, em......"

Cô ta còn muốn nói tiếp, Dung Tự liền nói trước một bước, "Cám ơn."

Cô khách sáo mà gật đầu một cái, sau đó quay đầu nhìn về phía Trác Phi Bách, ánh mắt ý bảo, cong cong khóe miệng, "Mới?"

Dung Tự mở miệng nói một chữ, Trác Phi Bách liền hiểu rõ ý tứ trong lời nói của cô, có phải cô ta là tình nhân mới của Trác Phi Bách hay không.

"Thế nào? Không giống?"

Trác Phi Bách cũng nở nụ cười theo.

Nghe vậy, Dung Tự lại nhìn thoáng qua Tần Khả Phi, nhìn dáng vẻ của đối phương giống như còn chưa hiểu rõ ý tứ trong lời nói của hai người, trong mắt hơi có chút mê mang.

"Không quá giống khẩu vị của anh......"

Ánh mắt của Dung Tự tập trung vào ngực hơi phẳng của Tần Khả Phi rồi chuyển đi.

Một cái liếc mắt này, Tần Khả Phi dù là có ngốc đến mấy cũng nên hiểu rõ, sắc mặt liền trở nên đỏ bừng, môi nhưng thật ra có chút trắng bệch, trong mắt cũng lộ ra một chút ủy khuất, thần tượng cùng kim chủ của mình không hề cố kỵ mà bàn luận về cô ta, cô ta như thế nào lại có cảm giác mình bị vũ nhục.

Nhưng hết thảy những cái này đều là chính cô ta chọn, không có quan hệ với người khác.

Trác Phi Bách bây giờ còn thái độ vui chơi, căn bản là không hề chú ý đến cảm xúc của đối phương, Dung Tự là cảm giác được, nhưng cùng cô có quan hệ gì đâu.

"A, bất chợt cũng muốn thay đổi sang cháo trắng đúng không?"

"Theo anh lâu......" Dung Tự cúi đầu thưởng thức móng tay của mình.

"Ai, anh hôm nay tới là thật sự có chuyện, anh biết bộ phim mới này của em có cái nhân vật thích hợp với cô ấy, để cô ấy thử xem như thế nào?"

Nghe vậy, Dung Tự quay đầu nhìn về phía Trác Phi Bách, mày nhướng lên cao, "Chơi thật sao? Thật lâu không gặp anh nghiêm túc như vậy?"

Phải biết rằng phí tâm giới thiệu một nhân vật, tốn tâm tư vẫn là Dung Tự cô đâu.

Nói xong, Dung Tự lập tức lại tiếp lời, "Chỉ là, anh đừng tìm em, em chỉ là nữ chính, đạo diễn ở nơi đó......"

Nói xong cô lập tức chỉ về người đạo diễn với mái tóc hoa râm đang nghiên đầu ở phía bên kia, sau đó xoay người, hướng về phía sau của hai người vẫy tay, "Bằng vào tên tuổi của Trác thiếu, đừng nói một cái nhân vật, một mình cô bé này cũng có thể diễn cả bộ phim, còn tưởng rằng tới tìm em, xí, nhàm chán......"

Âm thanh của nửa câu sau có chút nhỏ, nhưng cũng đủ làm cho hai người phía sau nghe hết rõ ràng.

Trong nháy mắt gặp thoáng qua Diệp Hiên Ca, cô lập tức nghe được Tần Khả Phi kinh ngạc thét một tiếng.

"Là anh!"

Nghe vậy, Dung Tự nghiêng đầu liếc mắt nhìn Diệp Hiên Ca một cái, lại không nghĩ tới vừa vặn thấy đáy mắt của anh ta không chỉ không có một chút chột dạ áy náy, ngược lại ẩn chứa phiền chán nói không nên lời cùng không kiên nhẫn.

Ồ, đủ cặn bã!

Tôi thích!