Chương 1: Mua một "nô ɭệ"

Edit: Chiêu

Năm thứ 4000, khi này vẫn còn áp dụng biên niên sử như thời công nguyên, nhưng nhân loại đã bước vào một thời kỳ mới.

Thế giới thật sự bị bao phủ bởi những tòa nhà chọc trời, xe bay khắp lối. Thẩm Tri Vi ở tại cấp ba trên mặt đất của thế giới mới, vì kỹ thuật tiên tiến, mặt đất được chia làm mười bảy tầng, nơi ở của nhân loại chia theo chất lượng gen từ cao đến thấp, Thẩm Tri Vi ở cấp ba của nhân loại, đối với nữ giới thì đây đã là cấp bậc không tồi.

Đúng rồi, hai ngàn năm sau, trừ khoa học kỹ thuật thì tất cả không thay đổi quá nhiều.

Thẩm Tri Vi là thành phần trí thức ở một công ty lớn, bình thường làm việc từ chín giờ sáng đến sáu giờ chiều, mỗi tuần được nghỉ một ngày cuối tuần, bây giờ đã không còn khái niệm “ngày lễ” nữa, nhưng cứ ba tuần sẽ có một kỳ nghỉ ngắn một lần, kỳ nghỉ do đơn vị công tác quyết định, đa số sẽ hơn năm ngày. Một nhân viên bậc cao làm việc một tháng có thể nhận được không ít tiền lương, từ khi đi học đến khi nhậm chức, Thẩm Tri Vi sống theo khuôn phép cũ suốt 24 năm, lúc hồi chuông năm mới gõ vang, cô chợt mắc căn bệnh của thế kỷ này.

Vì phấn đấu đến chức vị bây giờ, cô Thẩm ưu tú chưa từng dừng lại để tìm hoan mua vui, cũng chưa từng yêu đương, giờ đây cô nằm trên giường, lấy trứng rung trong ngăn tủ ra, nhưng rồi lại chán nản để xuống.

Gần đây cô đang suy xét mua một “nô ɭệ” về, đúng là nền văn minh của nhân loại phát triển đến mức độ cao, nhưng ngành vui chơi giải trí lụn bại hết sức, phần lớn nhu cầu phổ biến của con người chỉ có thể được thoả mãn ở mảnh đất màu xám, hay còn gọi là “chợ đen”.

Nhã nhặn chút thì có tranh giấy, thấp kém hơn thì có người nhân bản, người máy, còn có một vài quái vật bị hành tinh khác bỏ lại, đó đều là những lựa chọn tốt nhất để làm “nô ɭệ”, dù sao thì hai con người chưa xác định quan hệ không thể làʍ t̠ìиɦ, nếu phát sinh hành vi tìиɧ ɖu͙© khi chưa xác định quan hệ, nhà trai sẽ bị bỏ tù, trải qua thời gian tố tụng dài dòng để xác định anh ta có tội hay không, đây là đạo luật con người đặt ra để giải quyết vấn đề cưỡиɠ ɧϊếp, Thẩm Tri Vi không rõ thứ này có hữu dụng thật không, nhưng ít ra về mặt tuyên truyền, trước mắt, tỷ lệ phạm tội của nhân loại thấp đến 0.01%, vài thập niên mới có một vụ án đặc biệt, lấy có người chết xuất hiện để làm tiêu chuẩn đánh giá mức độ.

Trước mắt Thẩm Tri Vi chưa có ý định tìm bạn trai để hướng tới hôn nhân, hơn nữa bây giờ chẳng bao nhiêu người kết hôn cả, xác định quan hệ yêu đương, chán rồi thì bỏ chút thời gian đi giải trừ, sau đó vẫn được tìm người khác, Thẩm Tri Vi sợ phiền nhất, huống gì cô cũng không gặp được người đàn ông nào khiến cô muốn lên giường lâu dài với anh ta.

Ngồi dậy khỏi giường, cô mở bàn điều khiển giữa không trung, mở web đen do bạn đại học giới thiệu lên, tìm được một vài nơi giao dịch ở tầng ngầm thứ hai.

Đầy đủ ảnh và thông tin của đủ loại “sinh vật” không phải người, Thẩm Tri Vi xem vài bức vẫn không để ý được cái nào, cô không biết nên mua kiểu gì, người máy bị loại đầu tiên, cô ghét làm với đồ điện tử, nhân bản thì không có tiêu bản nào cả, thời đại này chẳng có bao nhiêu nam thần nổi tiếng, dù sao thì không còn ai quay phim truyền hình, điện ảnh hay ca hát nữa.