Chương 1: Câu dẫn bạn học

Tô Hi năm nay 15 tuổi, là một cậu nhóc xinh đẹp chọc người yêu thích. Cậu mang vẻ đẹp đầy ngây thơ, trong sáng với đôi mắt to tròn ngập nước cùng lông mi cong dài, chiếc mũi cao thanh tú cùng đôi môi hồng hào nhỏ nhắn.

Thế nhưng mọi người đều không hay biết, cậu nhóc tưởng chừng ngây thơ ấy lại là người song tính, còn vô cùng dâʍ đãиɠ.

Tô Hi nằm trên giường, một bàn tay khẽ vân vê núʍ ѵú nhỏ xinh, bàn tay khác đưa xuống phía dưới hoa huyệt sờ mó. Tuy nhiên cậu không dám đâm sâu vào, chỉ dám sờ bên ngoài tìm kɧoáı ©ảʍ cho riêng mình.

“Tiểu Hi, con ngủ rồi sao?”

Tiếng mẹ Tô vang lên khiến Tô Hi bừng tỉnh từ cơn đê mê, cậu vội vàng ngồi dậy, dùng cái giọng ngọt nị khi vừa trải qua cao trào trả lời mẹ.

“Con vẫn chưa ngủ.”

“Mau ngủ sớm một chút. Ở bệnh viện có việc, đêm nay mẹ sẽ không về. Con nhớ khoá cửa cẩn thận.”

Sau khi mẹ Tô dặn dò xong liền khoá cửa rời đi, Tô Hi đứng dậy bước vào phòng tắm, cởi ra cái áo thun mỏng manh duy nhất trên người. Cậu đưa mắt đánh giá chính mình trong gương.

Hai vυ" của cậu chỉ to chừng nắm tay trẻ con, đang trong độ tuổi dậy thì nên hơi nhọn nhọn, nhìn qua vừa ngây thơ lại vừa dâʍ đãиɠ. Bàn tay cậu lướt xuống phía cái bụng nhỏ bằng phẳng, tiến tới nơi tư mật không có một cọng lông, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ thanh tú hồng hồng cọ rửa. Những giọt nước lăn dài từ xương quai xanh tới bờ mông căng vểnh trắng bóc.

Tắm xong thiếu niên chỉ quấn một tấm vải voan trắng mỏng rồi đi ra, những giọt nước thấm ướt tấm vải, để lộ ra đầṳ ѵú phấn hồng. Tô Hi bĩu bĩu môi, nắm lấy vυ" nhỏ ước chừng. Thật là quá nhỏ. Cậu để ý mấy bạn nam trong lớp đều thích ngắm mấy bạn nữ ngực bự, làm cậu có hơi buồn rầu.

‘Làm sao để ngực bự hơn?’

Tô Hi sau một hồi tìm kiếm liền thu được kết quả:không nên nịt ngược đi học nữa và nhờ người xoa bóp. Nhưng là nhờ ai mới được đây?

Tô Hi sau khi nhìn một vòng quanh lớp, ánh mắt liền dừng lại ở bên học bá của lớp - Cố Cảnh. Cố Cảnh không chỉ học giỏi, mà còn vô cùng đẹp trai, nhà cũng rất giàu. Bởi vậy không hề nghi ngờ mà được ngồi vào vị trí hotboy trường. Tuy nhiên, Cố Cảnh lại vô cùng lạnh lùng, có lẽ là bởi vì có quá nhiều bạn nữ làm phiền.

Tô Hi đảo mắt suy nghĩ một chút, Cố Cảnh ghét nữ sinh làm phiền, nhưng cậu đâu phải nữ sinh. Cậu liền cua hắn, rồi nhờ hắn xoa vυ" là được rồi. Vì vậy cậu chọn lấy một bài không hiểu tiến tới chỗ Cố Cảnh.

“Cố Cảnh, cậu có thể chỉ cho tớ bài này không?”

Cố Cảnh đang làm bài bỗng nghe thấy âm thanh ngọt nị bên tai, không giống như mấy bạn nữ cố làm ra vẻ, giọng của người trước mặt vô cùng khiến người yêu thích, cộng thêm ánh mắt to tròn của cậu, Cố Cảnh nhịn không được mà khẽ nuốt nước bọt.

Thế nhưng rất nhanh hắn đã lấy lại tinh thần, dùng chất giọng trầm khàn tuổi dậy thì giảng bài cho thiếu niên trước mặt.

“Hiểu chưa?”

Tô Hi vốn dĩ là lấy cớ, thế nhưng lại thật sự bị giọng nói cùng cách giảng bài logic của Cố Cảnh thu hút, cậu đón lấy cây bút viết xuống vài dòng.

Cố Cảnh nhân cơ hội nhìn ngắm người trước mắt, đúng lúc cậu khom người xuống viết bài, tầm mắt hắn chạm vào xương quai xanh quyến rũ, một đường rơi xuống hai cái bánh bao nhỏ. Ánh mắt Cố Cảnh bỗng trở nên thâm sâu, hầu kết cũng cuộn cuộn.

Cố Cảnh tuy là học bá, nhưng việc gì nên biết đều biết. Tuy ngày thường không chú ý bạn nữ nào, thế nhưng đối với món ngon đưa tới trước mặt, Cố Cảnh cũng không ngại nhìn nhiều thêm một chút.

Đợi đến khi Tô Hi viết xong, Cố Cảnh mới lưu luyến rời khỏi hai quả anh đào kia.

“Thật giỏi.”

Giọng Cố Cảnh vốn đã trầm nay lại còn trầm hơn, truyền vào tai Tô Hi thì quả thật là rù quến. Cậu nhịn không được mà hai má đều đỏ lên, phía dưới cũng trở nên ướŧ áŧ.

“Ưm cảm ơn cậu. Mình về chỗ đây.”

Nói xong cậu đưa cho Cố Cảnh một viên kẹo sữa rồi vội vàng quay đi, để lại cho Cố Cảnh một vòng eo nhỏ nhắn cùng cái mông cong vểnh đi mỗi bước là lại rung lên, cọ cho tim Cố Cảnh gia tốc.

Tiếng chuông tan học vang lên nhưng Tô Hi vẫn chưa rời chỗ vì cậu biết lúc nào Cố Cảnh cũng ở lại lớp tự học. Cậu cũng ngồi tại chỗ làm bài tập, đến tận khi trời đã tối đen, Cố Cảnh mới thu dọn sách vở. Ngoài ý muốn thấy được Tô Hi vẫn ngồi tại chỗ, hắn hơi chần chừ nhưng rồi cũng tiến lại chỗ cậu.

“Tô Hi.”

Tô Hi vốn đang vò đầu bứt tai vì bài toán liền vui vẻ ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt cong cong tựa như vầng trăng non.

“Cậu phải về sao? Hai chúng ta cùng về?”

Cố Cảnh cuộn cuộn bàn tay, khẽ cười.

“Cậu cố ý ở lại đợi tôi sao? Hửm?”

Khuôn mặt nghiêm túc thường ngày bỗng nhuộm lên vài nét xấu xa, khiến Tô Hi nhịn không được mà chảy nước.

“Phải a. Đợi cậu đến mức đói chết đi được.”

“A vậy tôi mời cậu ăn được không?”

Thực ra Tô Hi chỉ vô ý thức mà làm nũng, không ngờ lại được Cố Cảnh đáp lại, giọng điệu lại còn cưng chiều như vậy. Tuy trong lòng rất muốn nhưng trước đây số lần nói chuyện của hai người cộng lại cũng không bằng hôm nay, bởi vậy Tô Hi có chút ngại, khe khẽ lắc đầu từ chối.

Cố Cảnh tuy có chút tiếc nuối thế nhưng cuối cùng vẫn đưa được người về nhà. Nhìn cậu ngượng ngùng vẫy chào mình khiến tâm trạng hắn cũng trở nên tốt đẹp hơn, thầm nghĩ nếu như yêu đương cũng thế này thì khá ổn.

Tô Hi sau khi vào nhà thì khẽ thở dài, đáng lẽ nên mời hắn vào nhà rồi làm vài ba thứ đáng xấu hổ a. Thế nhưng tuy cậu dâʍ đãиɠ, nhưng lại chỉ dám nghĩ mà không dám làm, đành ngậm ngùi để người đi về.

Sáng hôm sau Tô Hi dậy sớm chuẩn bị 2 phần ăn sáng, vui vẻ đến lớp tìm Cố Cảnh.

Trời còn sớm, trong lớp mới chỉ lác đác vài người đang học bài, Tô Hi bước vào cũng không làm người chú ý. Duy chỉ có Cố Cảnh là ánh mắt chưa rời khỏi cậu lần nào.

“Cố Cảnh, tớ mang đồ ăn sáng cho cậu.”

Cố Cảnh có chút ngạc nhiên nhìn bữa sáng đầu màu sắc nhưng rồi rất nhanh chuyển sang vẻ xấu xa.

“Tô Hi, cậu có biết chỉ có con gái mới làm đồ ăn sáng cho bạn trai không?”

“Tớ biết nha.”

Hừ, cậu đương nhiên biết nên mới chuẩn bị đồ ăn sáng cho hắn, cậu là muốn hắn làm bạn trai mình, xoa xoa vυ" nhỏ cho mình nha.

“Vậy tiểu Hi, cậu có phải hay không... thích tớ?”

Biết là một chuyện, nhưng khi Cố Cảnh nói thẳng ra, Tô Hi vẫn có chút ngại ngùng, khuôn mặt nhỏ cũng nhanh chóng đỏ lên.

“Tớ thật sự rất.. ưm ... rất thích cậu!”

Cố Cảnh không ngờ việc nhận được lời tỏ tình từ cậu lại hạnh phúc đến vậy. Hắn nở một nụ cười tươi rói, vươn tay nhéo nhéo cái má phúng phính, ghé vào tai cậu dụ dỗ.

“Vậy tiểu Hi trở thành bạn gái tớ được không?”

“Nhưng mà tớ là con trai mà.”

Cố Cảnh khẽ cười, khuôn mặt ngập tràn sự xấu xa, bàn tay cũng không an phận mà cách lớp áo nhéo nhéo vυ" nhỏ của Tô Hi.

“Là con trai mà lại vυ" lại to như vậy sao? Hửm?”

“A...ưʍ.”

Bất ngờ bị nhéo vυ", Tô Hi liền vô cùng dâʍ đãиɠ mà rên lên, cái động phía dưới cũng theo đó mà mấp máy phun ra một cỗ dâʍ ɖị©ɧ.

“Ân, Cố Cảnh, đừng như vậy. Có người.”

“Vậy chúng ta đến nơi không có người được không, bạn gái nhỏ?”

Tô Hi tuy có ngực cũng có hoa huyệt, thế nhưng về cơ bản cậu vẫn mang giới tính nam, vì vậy nhẹ giọng phản bác.

“Tớ là bạn trai nhỏ, hừ.”

Vẻ mặt giận dỗi ấy lọt vào mắt Cố Cảnh liền trở nên vô cùng đáng yêu, hắn nhịn không được khẽ hôn lên má cậu dỗ dành.

“Được rồi, bạn trai nhỏ đến nhà vệ sinh chờ anh được không?”

Tô Hi mất tự nhiên bước vào nhà vệ sinh, Cố Cảnh cũng theo sau đó đẩy cậu vào một phòng, chốt cửa.

Hắn nhịn không nổi đem ép cậu vào tường, nhắm đến môi hồng của cậu mà áp lên, vừa cắn vừa mυ"ŧ, hôn đến mức thần trí của Tô Hi có chút mơ hồ, miệng nhỏ hơi mở ra, thuận lợi cho lưỡi của Cố Cảnh tiến vào cuốn lấy, đòi hỏi vô độ.

Từng tiếng chậc chậc vang lên trong nhà vệ sinh bé nhỏ chọc người đỏ mặt.

Thiếu niên mê mang bị ép lên tường hôn cho không biết trời đất, cũng không còn hơi nào mà để ý đến cái tay hư hỏng đang lần mò đến đôi vυ" nhỏ xinh mà nắn bóp.

Cặp bánh bao vẫn đang trong giai đoạn dậy thì bị xoa nắn khiến Tô Hi có chút đau thế nhưng xen lẫn trong đó lại là kɧoáı ©ảʍ chưa từng có.

“Thích sao? Hửm?”

Đáp lại Cố Cảnh là đôi môi sưng đỏ vì bị hôn, hắn thích ý đón nhận sự chủ động của bạn trai nhỏ, lại tiếp tục một cuộc chơi mới, đôi tay cũng chưa từng rời khỏi vùng đồi núi của cậu.

Đợi đến khi tiếng chuông vang lên hai người mới lưu luyến rời nhau, còn sót lại sợi chỉ bạc làm người ta mơ màng.

Cố Cảnh nhìn khoé mắt hồng hồng, đôi môi sưng đỏ cùng vυ" nhỏ cứng lên vì được người yêu thương, phía dưới cứng đến phát đau. Thế nhưng vì đã vào lớp nên đành kiềm nén, sửa sang cho cả hai rồi ra ngoài. Cũng may là đồng phục đủ rộng để che đi hiện tượng sinh lí của cả hai.