Chương 1

Đêm khuya giữa hè không có một gợn gió.

Khi trăng treo cao, mọi thứ đều im lặng. Những đám mây dày đặc trên trời che khuất ánh trăng, chỉ để lại vài ngôi sao mờ ảo trong đêm tối như mực.

Những người nông dân ở thôn Bá Đầu đều đã nghỉ ngơi từ sớm, âm thanh duy nhất trên cánh đồng yên tĩnh là tiếng gió gào thét và tiếng chó sủa vang lên ngắt quãng.

Sau vài tiếng sầm rền, một tia sét xé toạc bầu trời đêm.

Có một bóng người lén lút bỗng xuất hiện trên sân. Hắn ta nhìn trái nhìn phải khắp nơi, sau khi chắc chắn là xung quanh không có ai thì liền bước đến căn nhà duy nhất ở đầu thôn phía đông còn đang sáng đèn, tới nơi hắn ta mới rón rén bước qua bức tường đất.

Lúc này, Cố Nhân đang nằm trên giường đất ở trong nhà, chăm chú nhìn ngọn đèn trên bàn.

Mới mấy ngày trước, cô còn là một người bình thường sống ở thời hiện đại, sau khi tốt nghiệp đại học liền kế thừa quán cháo lâu đời của gia đình.

Quán cháo này do ông nội Cố Nhân để lại, theo lý mà nói thì nghề này nên truyền lại cho con trai và con dâu của ông trước.

Nhưng thật không may, cha mẹ của Cố Nhân đã qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi khi cô mới vào đại học.

Để thực hiện tâm nguyện của ông nội, Cố Nhân đã từ bỏ cuộc sống ở thành phố lớn để trở về quê hương sau khi tốt nghiệp.

Sau đó không lâu, ông nội cô liền qua đời, Cố Nhân chỉ còn một mình nên dồn hết tâm huyết cho việc quản lý quán cháo.

Chỉ trong vòng hai năm, quán cháo lâu đời của nhà họ Cố đã ngày càng phát đạt.

Cố Nhân mở nhiều chi nhánh cùng một lúc, khi chuẩn bị thể hiện tham vọng lớn lao của mình thì cô đã ngất xỉu lúc tăng ca.

Sau khi chìm vào bóng tối, cô mở mắt và phát hiện mình đã xuyên không tới hiện tại, trở thành một tiểu tức phụ nhà nông cùng tên.

Nguyên chủ còn thảm hơn cô rất nhiều.

Cố gia chỉ có bốn bức tường, sau khi mẹ ruột qua đời vì bệnh tật, cha nàng ấy tái hôn với mẹ kế. Sau khi mẹ kế sinh được hai đứa con trai thì trong nhà càng trở nên nghèo khó hơn.

Khi nguyên chủ được gần mười tuổi, ở quê nàng ấy có nạn châu chấu, cha cùng mẹ kế và mấy đứa trẻ khác chạy trốn đến đây.

Mặc dù ở đây không có thiên tai nhưng nhà bọn họ đã tiêu hết tiền để trốn thoát, hiện tại lương thực trở thành vấn đề lớn.

Mẹ kế vốn không ưa nguyên chủ nên liền ở bên cạnh thổi gió hai ba lần, cha Cố liền lôi kéo con gái mình là Cố Đại Nha đến ven đường, cắm một tấm thẻ rơm lên người nàng ấy.

Cũng trong ngày hôm đó, Cố Đại Nha đã được Võ gia ở thôn Bá Đầu mua lại.

Từ tổ tiên đến thế hệ này của Võ gia ở thôn Bá Đầu đều là nông dân làm ruộng, dân số cũng ít, theo lý thuyết thì họ cũng không dư dả để mua nha đầu về hầu hạ.

Nhưng đại nhi tử của nhà này là Võ Thanh Ý đã bị một đạo sĩ nói rằng mệnh của hắn quá cứng nên sẽ khắc thê.

Trong thôn có không ít người tin vào chuyện quỷ thần này, hơn nữa ánh mắt của Vương thị cũng cao, ai mà không đẹp thì sẽ không lọt vào mắt xanh của bà ấy. Vì vậy mặc dù Võ Thanh Ý lớn lên cao to ưa nhìn nhưng mãi đến năm mười lăm tuổi mà hắn vẫn chưa kết hôn được.

Người dân thời này kết hôn sớm, việc họ lên chức cha nương ở tuổi mười bốn mười lăm cũng không phải là hiếm. Mắt thấy nếu cứ tiếp tục trì hoãn thì con mình sẽ phải lấy goá phụ trẻ, đương gia của Võ gia là Vương thị lo lắng đến mức trên môi nổi hai cục mụn lớn.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin