Chương 1: Học sinh mới

Trong một tòa chung cư cũ có rất nhiều người qua lại vô cùng ồn ào tấp nập, Nhã Tư Duệ đang bưng hàng ra chợ cho mẹ cô bán, tiện dọn dẹp lại cái sạp trái cây nhỏ...

"Vậy được rồi...con mau chuẩn bị đi học đi..."

"Vâng ạ..."

Gia đình Nhã Tư Duệ không mấy khá giả hay còn thuộc dạng bữa có bữa không, nhưng gia đình cô lại không bao giờ cãi nhau hay lớn tiếng về chuyện gì cả, vô cùng hạnh phúc...

Tư Duệ trở về nhà, vội soạn vài quyển sách bỏ vô cặp rồi ra bến xe buýt để đến trường. Cô theo thói quen quan sát khung cảnh quen thuộc, hôm nay trời có chút se lạnh cuối thu, nhẹ nhàng bình yên như cách thời gian vận hành...

Xe buýt dừng lại ở một trường THPT lớn với số điểm đậu vào vô cùng cao, Nhã Tư Duệ liền xuống xe mà tiến vào cổng trường...

"Duệ Duệ...lại đây..."

Lan Mai thấy Tư Duệ liền gọi cô lại, hai người có hẹn ăn sáng với nhau tối hôm qua...

"Nay Lan Mai chịu khó dậy sớm quá nha..."

"Hì...tớ nghe nói lớp chúng ta có học sinh mới chuyển đến..."

"Ừ..."

Tư Duệ cũng chẳng mảy may để tâm lắm, cô tập trung ăn hết bữa sáng liền lên lớp sớm để ôn bài chuẩn bị kiểm tra...

Tư Duệ vừa vào lớp thì đúng lúc giáo viên cũng tới, cả lớp chào giáo viên liền ngồi xuống lấy sách vở ra học bài...

"Hôm nay lớp chúng ta có một bạn học sinh mới chuyển đến...em vào đi..."

Cậu học sinh nam mang khuôn mặt cực kì điển trai cùng vóc dáng người cao lớn bước vào khiến mấy bạn nữ trong lớp trầm trồ hét toáng lên, nhưng riêng Nhã Tư Duệ không để ý lắm...

"Xin chào...tớ tên là Mạc Chính Thần..."

Nhã Tư Duệ nghe tên xong, khuôn mặt hơi tái lại rụt rè nhìn lên, quả thật chính là cậu ta...nỗi ám ảnh lớn nhất cuộc đời của cô. Bốn mắt nhìn chằm chằm vào nhau khiến Nhã Tư Duệ càng thêm sợ hãi, tại sao cậu ta lại xuất hiện ở đây...

"Em xuống chỗ bạn học Tư Duệ ngồi đi..."

"Không"

Tư Duệ theo phản ứng lớn tiếng từ chối khiến cô giáo hơi bất ngờ nhưng khuôn mặt nghiêm lại...

"Em có ý gì..."

"Em...em...xin lỗi..."

Nhã Tư Duệ biết cô giáo không thích cô cho lắm vì gia cảnh cô khó khăn hơn các bạn trong lớp, nên cô đành ngồi xuống, hai tay nắm chặt vạt váy đến nhăn nhúm...

"Vậy em về chỗ đây..."

Mạc Chính Thần bước xuống chỗ Tư Duệ liền cố tình kéo ghế ngồi sát cạnh cô, miệng liền nhếch lên nói khẽ...

"Đã hai năm rồi...Duệ nhi..."

Nhã Tư Duệ sợ hãi, nhưng vẫn im lặng, đôi mắt dán chặt lên cuốn sách. Cô cố chịu đựng đến giờ ra chơi liền đứng lên đi thẳng ra ngoài...

"Tư Duệ...Tư Duệ...cậu làm sao thế..."

"Hả...không...không sao tớ hơi mệt..."

Lan Mai không hiểu sao biểu cảm của Tư Duệ lại trở nên sợ hãi như vậy nhưng cũng đành để cô đi vệ sinh một mình...

"Tại..tại sao...lại xuất hiện..."

"Duệ nhi ghét tôi đến vậy sao..."

Nhã Tư Duệ quay lại liền thấy Mạc Chính Thần ngay sau lưng, khuôn mặt vẫn giữ nụ cười yêu nghiệt nhưng chỉ có cô biết nó đáng sợ đến mức nào...

Mạc Chính Thần tiến lại gần cô khiến cô sợ hãi toang định bỏ chạy liền bị anh ta kéo lại...

"Đi đâu..."

"Thả ra..."

Nhã Tư Duệ vùng vằng nhưng lại bị anh ta khóa hai tay giơ cao ép sát vào tường, bàn tay hư hỏng bắt đầu vuốt ve eo nhỏ của cô...

"Duệ nhi lớn hơn nhiều rồi..."

Nhã Tư Duệ sợ hãi cực độ, nước mắt theo lẽ tự nhiên mà rơi xuống...

Mạc Chính Thần cúi xuống định hôn môi cô liền bị né tránh...

"Hình như hai năm qua không có tôi nên cậu hư hơn nhiều rồi..."

"Cút"

Nhã Tư Duệ liền giựt mạnh tay ra, chạy thật nhanh vào lớp. Quả nhiên đúng như dự đoán, sách vở cô đã bị xé nát nằm hết trong thùng rách, trên bàn còn có nét vẽ bậy nguệc ngoạc cùng ánh mắt chán ghét của mọi người mặc dù giáo viên vẫn đang ngồi ngay trong lớp...

"Duệ Duệ..."

Nhã Tư Duệ im lặng, tiến đến ngồi nhặt lại mấy quyển sách còn sử dụng được bỏ lại vô cặp. Tiến lên hỏi giáo viên...

"Tại sao cô không ngăn cản bọn họ..."

Giáo viên đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn cô, lạnh nhạt mở miệng...

"Tôi không nhìn thấy..."

Nhã Tư Duệ không có bất ngờ với câu trả lời của giáo viên cho lắm. Bọn họ đều như nhau cả...đều sợ Mạc Chính Thần...

"Duệ nhi...em không sao chứ..."

Lạc Phong định mang ít bánh lên cho cô liền thấy cảnh tượng trước mặt không khỏi đau lòng...

"Anh tránh xa tôi ra..."

Nhã Tư Duệ không muốn giống hai năm trước liền lùi lại, cô thích Lạc Phong nên không hề muốn Mạc Chính Thần hại anh. Mình cô chịu đựng là được rồi...