Chương 27: Việc làm thêm

Lúc Nhã Tư Duệ tỉnh dậy đã không thấy Lena đâu, cô hỏi mấy người bạn cùng phòng thì biết Lena đã rời đi từ sớm sau khi mua đồ ăn sáng cho cô. Tư Duệ bất ngờ nhìn đồ ăn còn nóng hổi trên bàn, Lena còn để lại ghi chú...

"Nhớ ăn sáng đúng giờ nhé °3°!"

Tự nhiên Tư Duệ còn thấy vui trong lòng đôi chút, ở nơi xứ người lạ lẫm, vẫn có người thực sự quan tâm đến cô...cô vốn không hề cô độc...

Tiếng điện thoại reo lên khiến Tư Duệ chợt tỉnh táo, cô nhìn thì thấy số của người lạ, nhưng vẫn nghe máy...

"Alo...ai vậy"

-Lena đây, cậu nhớ lưu số của tớ nha. Hiện tớ đã tìm được một công việc ở cửa hàng tiện lợi cho cậu. Tớ gửi địa chỉ, cậu mau đến đây đi.

"Tốt quá...cảm ơn cậu..."

Tư Duệ vui vẻ thay quần áo, theo địa chỉ Lena gửi thì cô cũng tìm được cửa hàng tiện lợi. Nhưng nó khác xa với cô nghĩ, cửa hàng được xây ở nơi khá vắng vẻ và ít người qua lại...

"Vị này sẽ là quản lý của cậu..."

Lena chỉ tay về phía một người phụ nữ mang vẻ mặt khó chịu, dường như vị quản lý này không có thiện cảm với Tư Duệ là mấy. Tư Duệ nói khẽ vào tai Lena...

"Tớ thấy không ổn cho lắm...hay mình kiếm việc khác được không..."

"Lương ở đây tận 8 bảng Anh cho hai giờ làm việc đấy...cậu suy nghĩ kỹ đi..."

Nhã Tư Duệ công nhận lương ở nơi này cao hơn so với những chỗ mà cô từng hỏi trước đây, nơi này cũng ít người qua lại, có lẽ cô sẽ không phải làm việc quá nhiều...

"Được...khi nào có thể bắt đầu..."

Vị quản lý nữ im lặng quan sát nãy giờ, cuối cùng cũng lên tiếng...

"Hôm nay làm luôn cũng được..."

Giọng bà ta ồm ồm không khác đàn ông là mấy, cùng gương mặt mang chín phần hung dữ kia khiến Tư Duệ không lạnh mà run. Nhưng lương khá cao, cô cũng đồng ý nhận việc ngay trong hôm nay luôn...

"Tôi có thể nhận việc trong hôm nay được..."

"Vậy được..."

Lena nói được vài câu với vị quản lý, cô để ý khuôn mặt Tư Duệ có chút lo lắng, cũng an ủi Tư Duệ với tư cách là một người bạn tốt...

"Không sao đâu...nhìn quản lý có vẻ khó tính, nhưng cô ta vẫn sẽ trả lương đủ cho cậu...chỉ cần cậu làm tốt..."

"Được...cảm ơn cậu..."

Lena vừa rời khỏi, vị quản lý dẫn Tư Duệ đến nhà kho, bà ta lớn giọng ra lệnh cho cô với tư cách là quản lý của cửa hàng...

"Cô hãy mang hàng mới về này, xếp gọn lên trên kệ cho tôi..."

"Một mình tôi làm sao..."

"Chứ cô nghĩ ai..."

Quản lý dứt lời liền đóng sầm cửa lại, Tư Duệ nhìn nhà kho không khác gì bãi rác là mấy, cô tiến lại khiêng mấy thùng hàng nặng gần mười kg đặt vào nơi bà ta yêu cầu. Đang loay hoay đặt thùng hàng vào kệ mãi không vừa, Tư Duệ bèn nhón chân lên xem có thứ gì cản trở...

"Á..."

Tư Duệ nhìn thấy nguyên một con chuột chết nằm trên đó, cô sợ hãi hét lớn tiếng, hoảng đến mức để thùng hàng nặng gần mười ký rơi xuống, đυ.ng vào chân kệ khiến hết thảy đổ sầm. Khung cảnh cực kì bê bối và thảm hại...

Tiếng động lớn đến mức làm quản lý tỉnh giấc, bà ta mở toang cửa thì thấy Tư Duệ đang ngồi thụp xuống đất, đầu tóc rối bời, kế bên là hàng hóa bị đổ xuống hết...

"Trời đất ơi...con khốn này..."

Bà ta không cần biết lý do là gì, trực tiếp tiến lại tát mạnh vào mặt Tư Duệ...

"Mày đã không làm được gì còn phá hoại..."

Tư Duệ bị đau nhưng vẫn cố gắng đứng dậy, cô đương nhiên không hề chịu thua, cãi lại bà ta...

"Bà lấy tư cách gì tát tôi...tôi không nhận công việc này nữa..."

Dứt lời, Tư Duệ toang định đi ra khỏi nơi quỷ quái này thì bị bà ta giựt mạnh tóc trở lại...

"Con khốn...mở to mắt ra mà đọc kỹ hợp đồng này..."

Tư Duệ ngã ra sau, cầm tờ giấy bà ta ném vào người cô đọc rõ từng chữ một. Trong đấy viết, cô sẽ làm việc tại cửa hàng này trong vòng một tháng, lương sẽ được nhận đầy đủ. Nếu cô nghỉ giữa chừng sẽ phải đền 100.000 bảng Anh và người ký tên là Lena...

"Tôi không phải người ký bản hợp đồng này..."

"Ai quan tâm mày có phải người ký hay không...đây là Anh quốc chứ không phải nước của mày..."

"Tôi sẽ kiện bà..."

Bà ta túm tóc Tư Duệ giật ngược ra sau, trừng mắt nhìn cô hết kiên nhẫn...

"Ngu dốt vừa thôi...ai sẽ tin con nhỏ ngoại quốc nghèo mạt như mày..."

Nhã Tư Duệ dùng sức đẩy bà ta ra khỏi người cô, nhưng vẫn bị bà ta kéo vào nhà kho mà khóa cửa lại. Giọng nói khủng khϊếp đấy lại vang lên một lần nữa...

"Liệu hồn dọn cho tốt...nếu mày không muốn chết ở trong đấy"

Tư Duệ đập mạnh cửa nhưng không có tác dụng, cô lục tìm điện thoại lại không thấy đâu. Chẳng lẽ bị rơi trong lúc xảy ra xô xát. Cô không thể tin được loại chuyện chỉ có ở trên phim lại xảy ra với chính bản thân mình. Không biết cô sẽ sống như thế nào suốt bốn năm đại học ở nơi xứ lạ này...

Tư Duệ khóc không thành tiếng, sự cô độc tĩnh lặng ngày càng xâm lấn tâm trí cô khiến Tư Duệ hít thở không thông. Cô thực sự nhớ gia đình rất nhiều...