ᗪâʍ Đãиg


Nhất

Ta thực dâʍ đãиɠ....

Ta thực dâʍ đãиɠ.... Chỉ có điều ta sinh ra vốn là nam nhân.

Ta thực dâʍ đãиɠ.... Một người hoàn toàn không thể thỏa mãn hư không trong cơ thể ta.

Ta thực dâʍ đãиɠ, không cần yêu, chỉ có kịch liệt làʍ t̠ìиɦ mới có thể chứng minh sự tồn tại của ta.

Kɧoáı ©ảʍ thỏa mãn cơ thể ta, chinh phục bản thân ta.

"A... a! Nhanh... một chút! A....."

Đùi mở rộng trên chiếc bàn học cũ kỹ đã bị vứt đi, sớm đã quen thuộc tại nơi kho hàng cũ kỹ không người qua lại này hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ nửa thân dưới được người khác sát nhập không ngừng.

"Không đủ... Không đủ!! Đến, cho... ta nữa!!!"

Cực lực rêи ɾỉ yêu cầu hắn không ngừng va chạm vào sâu bên trong thân thể ta, đơn giản là... hắn cũng không đủ khả năng uy no địa phương đói khát này của ta.

"Ngươi, tên tiểu yêu tinh uy mãi không no này!"

Hắn càng dùng sức... tiến công càng lúc càng nhanh, rồi chậm chạm rút ra... rất nhanh lại sáp vào.

Bàn tay ấm áp không ngừng xoa nắn địa phương đã cương cứng lên kia, bắt đầu nhỏ ra từng giọt chỉ bạc... càng không ngừng mơn trớn cái lỗ nhỏ nhắn đang rơi từng giọt ra kia, lại càng không ngừng tay vân vê hai khỏa cầu run rẩy bên dưới.

Sắp... sắp rồi... sắp lên đến đỉnh rồi.

Nhưng mà... địa phương đói khát kia vẫn như cũ chưa được thỏa mãn.

"Ân... hừ!"

Bên tai một trận tê rống.... rất không may, hắn cứ thể bỏ mặc ta mà tự thỏa mãn đạt đến cao trào của hắn...

"A... ngươi quả nhiên hảo chặt... vừa nhiệt vừa thoải mái..." Hắn vừa thở gấp vừa hôn lấy môi ta..

"Ta... ta còn chưa có..."

"Thân thể ngươi cũng thực dâʍ đãиɠ nha! Bất quá sắp vào giờ học rồi! Ngươi đành tự mình giải quyết đi vậy."

Ngắt lời ta, hắn từ trên người ta bò dậy, vừa nói vừa cười tà ác.

"Không cần.... ta khó chịu lắm," Tìиɧ ɖu͙© vặn vẹo trong người không cách nào nén xuống, rồi lại cố gắng nhỏm dậy, nhìn thấy thân thể tráng kiện không che dấu chút gì trước mặt kia... Không kiềm chế được lại nuốt xuống một ngụm nước bọt.

"Ai, ngươi đừng nói đáng thương như thế, nếu không thì... đồ chơi này ta để lại cho ngươi giúp ngươi thỏa mãn nha! Tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ." Hắn mặc lại quần áo, không biết từ đâu lấy ra một cái dương cụ chạy bằng điện, đưa cho ta.

"Ngươi tự mình chơi đi nha! Tan học rồi ta sẽ đến phòng học tìm ngươi "ôn chuyện"! Chờ ta... nha!"

Cúi người xuống, hắn vuốt nhẹ má của ta một chút... rồi cứ như vậy, không lưu tình, mở cửa đi ra ngoài.

Mỗi một lần... đều như vậy.

Hắn luôn... không hề có ý định cho ta đạt được.. cái gọi là triều cường thỏa mãn.

Mở ra cái dương cụ chạy bằng điện... dễ dàng nhét nó vào trong... cái lỗ nhỏ trơn bóng ướŧ áŧ mềm mại kia.

Điều ta muốn chính là cực hạn kɧoáı ©ảʍ.... tuy cái này không thể hoàn toàn thỏa mãn được tính dục đói khát của ta... ít nhất cũng có thể có... một chút tác dụng an ủi...

Hắn biết, điều ta muốn chỉ là đạt được kɧoáı ©ảʍ, chính là hắn không có cách nào giúp ta chân chính đạt được kɧoáı ©ảʍ, mặc cho hắn biến hóa tư thế như thế nào, lại ra vào sâu cạn làm sao... cái miệng nhỏ tham lam của ta... vẫn cứ vội vàng gắt gao mà bao trụ hắn, làm cho hắn luôn luôn không nhịn được mà tiết ra du͙© vọиɠ trước.

Cho nên.. hắn đã có kinh nghiệm.

Hắn hiểu được phải để cho ta... trong thống khổ sắp đạt được triều cường liền dừng lại, rồi muốn ta phải nhẫn nhịn du͙© vọиɠ xuống... đợi hắn lại tiếp tục thỏa mãn ta thêm lần nữa.

Một ngày, có thể làʍ t̠ìиɦ cùng hắn một hay... thật nhiều lần.

Mà hắn một lần cũng không để cho ta thỏa mãn.... Bởi vì hắn như vậy.... Cho nên ta không thể rời đi hắn...

Cứ để dương cụ chạy bằng điện trong cơ thể, ta mặc lại quần áo... dù sao thì đối với loại này đã quen.... Kí©h thí©ɧ nho nhỏ như vậy hoàn toàn không là gì đối với ta.

Tư thế khó tránh khỏi kỳ quái, ta cứ như thế ra khỏi kho hàng, vừa nhìn thấy ánh sáng.... Đôi mắt không khỏi chớp chớp vài cái.

Ta phải trở về phòng học của năm nhất... mỗi ngày, đều là như vậy. Cùng hắn đến chỗ kho hàng làʍ t̠ìиɦ, rồi lại một mình trở về phòng học.

Mỗi một ngày... đều là như vậy.

Giữa chúng ta không có cái gọi là tình yêu... bởi vì đơn giản bọn ta chỉ lợi dụng cơ thể nhau.

Hắn... lấy cơ thể ta làm chỗ phát tiết... còn ta... từ trên người hắn tìm được kɧoáı ©ảʍ mà bản thân luôn khao khát.

Mục đích của hắn đã đạt được.

Còn ta... lại liên tuc thất vọng.

"A!"

Một bàn tay không biết từ đầu bịt lấy miệng ta, cánh tay cường tráng lôi ta đến một góc tăm tối.

"Tên tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ này. Muốn đi học sao?" Thanh âm trầm thấp quen thuộc bên tai, một chữ lại một chữ thổi vào tai ta.

Là gã.... ở ngay lúc ta còn đang thất vọng không thôi, lại tiếp tục có người đến làm thỏa mãn cho ta.

Ta thực dâʍ đãиɠ.... Bởi vì một người không thể nào thỏa mãn được ta.

Bọn họ đều là để ta lợi dụng... Tất cả đều để đạt được mục đích của ta.

"Ta còn có tiết học, môn này không thể vắng mặt được." Mặc dù biết mục đích của gã, ta vẫn khó tránh khỏi mở miệng giải thích một chút.

"Hừ... nhưng... Ta chính là muốn ngươi nghỉ! Làm sao? Không chịu?" Bàn tay bắt đầu trượt trên người ta, xuôi xuống đền ngực, mà đầu ngực vừa mới qua một hồi tình cảm mãnh liệt vẫn còn chưa chịu mềm xuống, đã bắt đầu cứng trở lại... Gã cách một tầng áo sơ mi bắt đầu tùy ý mà vuốt ve.

"Ta... Ta không có thời gian thật mà, hay, tối nay có được không?" Ta thật sự là phải đi học rồi, nhưng chính là nam nhân bá đạo đằng sau vẫn nhất quyết không chịu buông tha.

"Ngươi... Nơi này đã đến mức này rồi mà có thể đi học sao?" Tay kia của gã đánh thẳng vào nơi đang bị nhồi nhét kia, trong câu nói phảng phất có chút đố kị.

" Kia... Đó là......"

" Là cái tên tiểu tử được giáo dục kia nhét vào sao?" Đôi môi thở ra nhiệt khí, vấn vít bên tai...... Ngón tay như có như không nhẹ nhàng mà động vào vật cứng kia.

"Đừng... Đừng chạm vào đó......"

" Trong lòng ngươi nhất định không phải nghĩ như vậy!" Khuôn ngực rắn chắc phía sau đột nhiên áp tới, đem ấn ta vào tường.

Bàn tay bá đạo thoát đi quần động phục của ta, rồi mới chậm rãi mà lấy đi mảnh đồ che chắn cuối cùng... Tiến đến cái nơi không hề phòng bị kia... Tự do chơi đùa

" Ngươi nhìn ngươi,『 chuối tiêu 』đáng thương đều đã muốn ngẩng đầu cao đến thế, nước đều đã khóc ra rồi! Còn cứng mồm sao? Cái tay đang tấn công đằng sau đột nhiên trườn lên phía trước, không lưu tình nhắm lấy phần gốc phía trước.

Nơi yếu hại bị nắm trụ... Ta có lẽ nên cảm thấy đau đớn, nhưng mà... Lúc này ta lại chỉ cảm thấy hưng phấn!

" Nếu để cho tên tiểu tử được hảo hảo dạy dỗ kia biết được... Hắn không phải là nam nhân duy nhất của ngươi, ngươi nghĩ xem... Hắn sẽ như thế nào??" Đôi môi bên tai bỗng nhiên trượt xuống cổ, dần dần trở nên vừa ướt vừa dính," Ngươi xem... Hắn có bao nhiêu can đảm chứ, thế nhưng dám ở chỗ này để lại dấu hôn."

Dựa vào tường... Ta tựa hồ có thể cảm giác được, gã bắt đầu cắn cắn cái dấu hôn kia, cũng đồng thời mà thuần thục xoa bóp cái nơi vẫn đang không ngừng chảy dịch kia.

Đằng trước được hung hăng xoa nắn mà thỏa mãn đến nức nở... Địa phương phía sau cũng không thua kém mà càng lúc siết càng chặt càng lúc càng ngứa không chịu nổi.

"Nhanh... Nhanh một chút......" Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt xông thẳng lên não, hưng phấn đến mức cái gì cũng không nghĩ được, chỉ muốn được làm đến cao trào.

"Hừ...... Ngươi vừa mới rồi còn không có thoả mãn sao? Như thế nào mà nhanh như vậy đã sũng nước đến thế này, ngươi thật sự làm tiểu tao dâʍ đãиɠ a......"

Ngón tay thô to không ngừng cao thấp bộ lộng phía trước đứng thẳng đến mức hồ đồ kia, đầu ngón tay đồng thời không ngừng mà đâm chọc vào linh khẩu đang không ngừng ứa dịch, khiến cho lửa nóng càng đứng thẳng càng không ngừng run rẩy...... Bàn tay to lại càng dùng sức nắm chặt, càng bắt nó phải ưỡn hết chiều dài... Thân mình ta không ngừng run rẩy mà di động về phía trước.

Thêm Bình Luận