Chương 1: Mở đầu

Thành Văn Xán là một người song tính, năm nay 17 tuổi, vừa thi đậu đại học.

Cậu học ở một trường trung học ở trấn trên, những học sinh như cậu có thể đậu vào trường đại học cũng rất ít, số học sinh có thể đậu trong một lớp chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Cậu cảm thấy bản thân có thể học đại học không thành vấn đề nhưng điều kiện trong nhà lại không cho phép.

Cha ruột Thành Tín khi còn trẻ rất tuấn tú là soái ca nổi tiếng trên trấn, có rất nhiều tiểu tam tìm đến, mẹ cậu bị tổn thương, khi cậu được một tuổi liền ly hôn với ông ấy rồi bỏ đi. Thành Văn Xán không còn gặp lại mẹ nữa, cậu cũng không biết mẹ mình có dáng vẻ như thế nào? Ông nội từng kể cho cậu nghe, nói mẹ cậu bỏ trốn chỉ khổ cho cậu, bà nội Thành cũng nói khổ quá, nếu sớm biết Thành Tín là tên nghịch tử thì khi sinh ra liền bóp chết ông ấy.

Thành Tín hết ăn lại nằm đến khi ông bà nội cậu qua đời mới ra ngoài làm việc, tiền kiếm được đều dùng cho bản thân, không cho cậu một phân tiền nào.

Thành Tín làm việc ba ngày đánh cá hai ngày phơi nắng, tiền kiếm không nhiều lại còn trộm làm này làm kia, thiếu rất nhiều chỗ.

Thành Văn Xán không biết phải làm sao, cậu ước bản thân có thể trở thành một quan chức thanh chính liêm minh. Nhưng Thành Tín đã chặt đứt giấc mơ của cậu, có cha ngồi tù, cậu không qua được bài kiểm tra chính trị.

Ông bà nội khi còn sống đối xử với cậu rất tốt, cho cậu học tiểu học, học đến cấp hai. Thành Văn Xán chưa từng đi nhà trẻ và lớp vỡ lòng.

Nhưng người tốt mạng không dài, khi Thành Văn Xán học đến cấp ba, ông bà nội lần lượt qua đời.

Một gia đời không bền chắc nháy mắt sụp đổ.

Học phí cấp ba đều là do cậu làm thêm lúc nghỉ hè kiếm được, một tháng được 2200, cậu làm được hai tháng đã mệt mỏi, có khách hàng đánh mạt chược hay muốn uống rượu ồn ào đến 11, 12 giờ cậu mới có thể về.

Nhưng mệt mỏi cũng đáng, bởi vì cậu muốn đi học. Ở trấn nhỏ lạc hậu này, đi học là con đường ra duy nhất.

Vì gia cảnh không quá khá giả, cậu ăn uống cũng không tốt, cơ thể gầy yếu chỉ nặng 40kg, cao 1m59 mang giày vào cũng lên được 1m63.

Sau đó lớn hơn chút nữa, cuối tuần cậu đều sẽ đến quán rượu làm việc, một ngày được 80, ăn xài tiết kiệm cũng đủ cậu dùng một tuần. Cậu làm việc xong đều sẽ đến trường học bài.

Ấn tượng của giáo viên đối với cậu cũng không tốt, học sinh đi muộn là học sinh hư nhưng vì thấy cậu quyết tâm học tập nên không làm khó cậu.