Chương 12: Thao chết tôi đi!

Người đàn ông đưa đẩy ra vào càng thêm hung mãnh làm thân mình Thu Đồng Tam sớm đã nhũn ra, hô hấp dồn dập hỗn hển, tiểu huyệt vừa ê ẩm vừa tê dại, xuân tình trào dâng giống như đập nước được mở ra, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra bốn phía.

Phần lưng trần trụi kề sát trên vách tường bởi vì người đàn ông va chạm mãnh liệt mà có chút đau, tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ khắp phòng, Thu Đồng Tâm ngửa đầu hôn hôn lên cằm anh, nũng nịu nói:

"Lưng đau quá, đổi tư thế đi~"

"Đi tới giường nhé?"

"Được."

Tư thế bên dưới vẫn gắn liền như vậy, người đàn ông ôm Thu Đồng Tâm đến bên giường. Nhìn phần lưng trắng nõn của cô có chút đỏ, anh đem thân mình cô quay lại, để cô quỳ ghé vào trên giường, một lần nữa từ phía sau nhanh chóng tiến vào.

Cái đầu tiên đã hung hăng cọ xát đến phần thịt mềm sâu nhất trong hoa huyệt, toàn bộ thân mình Thu Đồng Tâm bị đâm nhào về phía trước, rồi lại bị hai bàn tay to lớn của anh ôm chặt eo cô vững vàng kéo về lại, thọc vào rút ra tàn nhẫn như máy đóng cọc.

Cái mông trắng nõn đầy đặn nhếch lên cao cao, lắc lư, vòng eo mảnh khảnh vặn vẹo như rắn, gợi cảm lại phong tình. Cộng thêm miệng cô không chút ngượng ngùng mà thở dốc rêи ɾỉ, làm cho người đàn ông khoé mắt càng đỏ lên, giữa háng kí©h thí©ɧ đến càng thêm không kiêng nể gì, cơ hồ mỗi một lần đi vào, đều đâm thẳng đến hoa tâm.

"Ha a... Muốn... tới rồi... Nhanh lên... Ưmm... a a a..."

Vài lần kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt bất ngờ làm Thu Đồng Tâm choáng váng hoa mắt, thét chói tai xụi lơ trên giường.

Trong tiểu huyệt là một mảng lầy lội, vách thịt nhanh chóng co rút lại. Người đàn ông sau mấy lần theo bản năng mà đâm thọc, cuối cùng cũng thở dốc gầm nhẹ phun tất cả ra.

Ôm Thu Đồng Tâm nằm nghiêng trên giường, người đàn ông liên tiếp ấn xuống vài cái hôn trên lưng cô, giọng nói khàn khàn: "Em tên gì?"

"Anh không biết quy tắc của tình một đêm sao?"

Thu Đồng Tâm mở mắt ra nhìn anh một chút, cuối cùng vẫn cười mở miệng nói: "Tôi họ Đồng."

Người đàn ông nhẹ nhàng liếʍ da thịt non mềm sau tai cô, thấp giọng cười nói: "Hôm nay muốn phá lệ."

Dươиɠ ѵậŧ anh còn cắm trong cơ thể cô, hơn nữa sau khi bắn rồi vậy mà vẫn chưa mềm nhũn. Thu Đồng Tâm chỉ hơi giật mình một chút đã cảm giác được vật kia ở trong tiểu huyệt của cô lại bắt đầu nổi lên biến hoá.

"Sao anh vẫn còn chưa mềm?"

"Mềm nhanh như vậy, làm sao có thể thoả mãn em?"

Tay người đàn ông ôm vai Thu Đồng Tâm chậm rãi đi xuống, một lần nữa vuốt ve trên nhũ thịt trần trụi, nhẹ nhàng kí©h thí©ɧ eo mông, chậm rãi thọc vào rút ra.

Thu Đồng Tâm run rẩy một cái, xê dịch eo: "Áo mưa còn ở bên trong đấy, anh đã bắn trong ấy rồi, để vậy không khó chịu sao?"

"Bên trong em vừa chặt vừa thoải mái, tôi có chút luyến tiếc, không muốn lấy ra."

Người đàn ông cười xấu xa nhéo đầṳ ѵú cô, lúc này mới chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ ra. Bất quá đại khái do lượng tinh anh bắn ra quá nhiều, đồ vật ướt đẫm ấy vẫn dính lại một chút ở miệng huyệt.

"Yên tâm, tôi có tránh thai dài hạn, sẽ không có việc gì."

Nhìn bộ dạng ảo não của người đàn ông, Thu Đồng Tâm lại ra vẻ như không việc gì bĩu môi: "Bất quá anh đã làm bẩn, vậy phải ôm tôi đi tắm."

Thanh âm là mềm mại, nhưng ngữ khí lại là nữ vương mười phần cao cao tại thượng.

Bị cô mệnh lệnh như vậy, người đàn ông không giận, ngược lại ý cười càng đậm, vài động tác đã đem bản thân cởi sạch sẽ, rồi đem bộ váy còn treo bên hông cô cởi ra toàn bộ, lúc này mới bế cô lên đi vào phòng tắm.

Tận mắt nhìn thấy thân thể trần trụi của anh, dù cho Thu Đồng Tâm đã thấy qua nhiều loại đàn ông cực phẩm cũng không khỏi thầm than trong lòng, so với cách lớp quần áo thì nhìn mê người hơn nhiều. Quả thật có thể gọi là hoàn mỹ.

Toàn thân trên dưới cơ bắp cân đối rắn chắc, đường cong cũng vừa vặn, vừa không có vẻ gầy yếu, cũng không phải loại cơ bắp cuồn cuộn mà cô chán ghét.

Để cô đứng dưới vòi hoa sen, người đàn ông cũng đồng thời đánh giá đường cong lả lướt của cô. Ánh mắt từ cái cổ thon dài, đảo qua xương quai xanh tinh xảo, bộ ngực cao ngất, eo thon thon một tay có thể ôm hết, đùi ngọc thon dài, cái mông cong tròn trịa săn chắc, đặc biệt là tiểu huyệt lóng lánh nước ở giữa kia...

Nhìn hầu kết anh khẽ nhúc nhích, Thu Đồng Tâm rõ ràng ngay hiện giờ trong lòng anh đang suy nghĩ cái gì.

"Muốn sao, còn không nhanh lên?"

Ánh mắt người đàn ông rốt cuộc rơi xuống trên mặt cô một lần nữa. Rõ ràng là gương mặt non nớt thanh thuần, mà dáng người lại nóng bỏng như thế. Hơn nữa giờ phút này ửng hổng trên mặt cô còn chưa rút hết, ý cười tươi đẹp, mặt mày toàn là vẻ phong tình. Chỉ nhìn như vậy, căn dươиɠ ѵậŧ giữa háng anh đang gắng gượng càng thêm sưng to.

Lấy vòi hoa sen xuống hướng vào giữa hai chân Thu Đồng Tâm, anh thậm chí còn chưa để cho cô tắm gội vệ sinh nghiêm túc một chút, đã thuận tay mang "áo mưa", ôm eo cô từ phía sau cắm vào.

Vòi hoa sen bị anh thả lại trên đỉnh đầu, nước ấm vừa vặn tưới trên thân thể trần trụi dây dưa của hai người. Anh cũng không nóng nảy đi quan tâm vòi nước, ngược lại bàn tay to duỗi ra, bóp sữa tắm ra, chậm rãi du tẩu vuốt ve trên người cô.

Thân thể của cô mềm như bông, nhìn gầy nhưng sờ vào rất có thịt, tinh tế lại cực kỳ co dãn, xúc cảm rất tốt, quả thật làm anh yêu thích không buông tay.

Càng có nhiều nước chảy đến chổ hai người giao hợp, thì âm thanh thân thể va chạm vào nhau càng thêm mãnh liệt. Dươиɠ ѵậŧ mỗi lần ra vào đều phát ra âm thanh "phốc, xuy"" rõ ràng.

"Ưmm..."

Cảm giác tê dại từ tiểu huyệt không ngừng lan tràn khắp người. Hô hấp Thu Đồng Tâm càng thêm dồn dập, thân mình đã hoàn toàn mềm nhũn ngã xuống trong l*иg ngực anh.

"Thoải mái quá... ưmm... a a a..."

Người đàn ông mỗi một lần thọc vào rút ra đều cực kỳ dùng sức, hai tay lại vẫn có thể duy trì lực độ như cũ, như mang theo ngọn lửa nóng xoa nắn khắp nơi trên người cô, giúp cô tắm rửa từng chút.

Đối với hai luồng trắng bóng trước ngực cô đang không ngừng đong đưa là đối tượng chú ý trọng điểm của anh. Mỗi lần vuốt ve, anh giống như hiểu thủ pháp mát xa chuyên nghiệp làm cho Thu Đồng Tâm thoải mái đến rêи ɾỉ hừ hừ.

Nếu không phải hiện tại cô đang bị thao đến không có sức lực nói chuyện, thì cô thật đúng là muốn hỏi một chút có phải người đàn ông này cố ý đi học không. Có kỹ xảo như vậy, thật sự là khó có được.

Cho đến khi tay phải người đàn ông bình thản từ bụng nhỏ chậm rãi trượt xuống, kiên nhẫn rửa sạch lông tóc, Thu Đông Tâm mới khó nhịn mà vặn vẹo kịch liệt:

"Ưmm... a... nơi đó."

Biết cô đến thời khắc mấu chốt rồi người đàn ông đột nhiên ấn ngón tay vào hoa hạch. Nghe thấy cô thét chói tai anh càng dùng sức lôi kéo vuốt ve, trực tiếp đưa cô lên cao trào.

Lúc này đây, Thu Đồng Tâm thật sự là không còn sức lực. Cô dựa hẳn vào ngực người đàn ông, mặc cho anh tiếp tục rong ruổi. Bụng nhỏ bị anh đâm chọc bắt đầu co rút, một bên yêu kiều rêи ɾỉ, một bên hưởng thụ cảm giác mỹ diệu mà kí©h thí©ɧ này.

Cô bị vắng vẻ cũng không có bao lâu, nhưng giờ phút này cư nhiên có một loại xúc động muốn bị thao đến ngất xỉu.

Bạn giường này, quá con mẹ nó làm người ta vừa ý mà!

Nâng thân mình cô lên lại va chạm thêm vài trăm cái nữa, người đàn ông mới gầm nhẹ mà phun tất cả ra.

Đã cách một tầng màng bαo ©αo sυ mà Thu Đồng Tâm vẫn có thể cảm nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng tưới ở chổ sâu trong hoa huyệt.

Cái loại kɧoáı ©ảʍ kịch liệt này lại làm cô run rẩy thêm một trận, theo anh leo lêи đỉиɦ.

"Lại tới một lần nữa?"

Gương mặt anh đều đã ướt đẫm, có mồ hôi khi vất vả cày cấy, lại có nước ấm trên đỉnh đầu chảy xuống. Nhìn qua như vậy, quả thật là gợi cảm chết người!

Thu Đồng Tâm quay đầu lại liếʍ liếʍ vai anh, híp mắt mị hoặc mà nhìn:

"Thao chết tôi đi!"