Chương 19: Giao hoan dưới hành lang

Điện thoại rung lên, Thu Đồng Tâm tiếp tục môi lưỡi giao triền kịch liệt với Mộ Nghi Niên, cô dùng dư quang khoé mắt liếc màn hình, là điện thoại của Tả Ninh.

Tả Ninh chỉ tốn chút thời gian xếp hàng đi toilet, cô đã lén yêu đương thân thiết với đàn ông ở hành lang, tốc độ này làm cô cũng có chút kinh ngạc về bản thân mình.

"Alo"

"Đồng Tâm cô đang ở đâu? Tôi ra rồi tìm thế nào cũng không thấy cô."

"Đến quán bar báo tên tôi với chủ quán, không ai dám khi dễ cô đâu. Tự cô đi chơi đi, tôi gặp được bạn tình... a..."

Rõ ràng lúc cô nhận điện thoại, người đàn ông này đang hôn cổ cô, làm sao mà vừa mới nói hai câu, tay bỗng nhiên đã vói vào trong váy cô rồi?

"Bạn tình?" Thanh âm người đàn ông trầm thấp lại mang chút khàn khàn, nghe qua quả thật cực kỳ gợi cảm.

"Lúc trước em hao hết tâm tư dụ hoặc tôi, là chỉ vì tìm một bạn tình?"

Thu Đồng Tâm không sợ chết mà cười duyên nói: "Bạn tình không phải dễ nghe hơn so với con mồi sao? Tôi còn tưởng rằng anh sẽ thích."

"Tôi đúng là thật thích... thân thể của em."

Anh nhẹ lẩm bẩm bên tai cô, đồng thời ngón tay thon dài đã từ mép qυầи ɭóŧ dò xét đi vào, đẩy hai phiếm hoa ướŧ áŧ ra, ở trên miệng huyệt đầy nước hoạt động trên dưới.

"Ưʍ..."

Thân mình Thu Đồng Tâm hơi run một chút, cảm giác tê dại từ huyệt nhỏ dần dần khuếch tán ra, làm cô chủ động khép hai chân lại kẹp lấy cổ tay anh, đón ý nói hùa luật động của ngón tay, "Cắm vào đi..."

Hô hấp Mộ Nghi Niên dần dần dồn dập, ngón giữa dính đầy mật dịch chậm rãi đâm vào, anh tăng thêm sức dùng hai ngón tay xô đẩy vách thịt chặt chẽ bên trong.

Thu Đồng Tâm vô cùng hưởng thụ tư vị bị anh vỗ về chơi đùa này. Cô bám vào cổ anh mặc anh bài bố, kɧoáı ©ảʍ nơi riêng tư càng thêm mãnh liệt. Cô không chút cố kỵ nào mà rêи ɾỉ:

"Ưʍ... sâu một chút... thật thoải mái... ưʍ... a..."

Hàng hiên tối đen một mảnh yên tĩnh, ngoại trừ tiếng ngâm nga thở gấp, hai người thậm chí có thể nghe được âm thanh ngón tay anh dưới sự bao vây của vách thịt mà luật động ra tiếng nước.

Cảm nhận được vật cứng thô tráng để ở bụng, Thu Đồng Tâm càng chủ động đẩy thân mình về phía trước, không ngừng dùng bụng nhỏ cọ xát du͙© vọиɠ giữa háng anh.

Động tác như vậy cũng làm hai luồng no đủ trước ngực cô cọ xát ngực và cánh tay anh. Mộ Nghi Niên nhịn không được vươn một tay đang ôm eo cô ra, cách lớp váy hơi mỏng và nội y cầm một bên nhũ thịt đè ép vuốt ve, tần suất vỗ về chơi đùa giữa hai chân cô lại lần nữa tăng tốc.

Trên dưới hai nơi mẫn cảm nhất bị hai tay của anh khảy cùng lúc, Thu Đồng Tâm hoàn toàn không quan tâm có thể bị người bên ngoài nghe được hay không, trực tiếp yêu kiều rêи ɾỉ ra tiếng.

Nhưng thật ra Mộ Nghi Niên thực mau đã cúi đầu ngăn chặn môi cô, đem thanh âm nuốt vào trong bụng, đồng thời dùng ngón tay xoa nắm cánh hoa trơn trượt ngoài hoa huyệt, không chút khách khí mà xoa bóp đùa bỡn.

Hoa dịch ào ạt mà ra, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ hoa huyệt đánh úp khắp người, cả người Thu Đồng Tâm đều dựa vào trong l*иg ngực anh run rẩy từng cơm, không ngừng há to miệng thở dốc.

Cho đến khi cô đã hoà hoãn lại thì hô hấp của người đàn ông cũng chưa bình ổn, cảm thụ được ngực anh phập phồng, Thu Đồng Tâm không khỏi thấp giọng cười nói: "Cơ trưởng Mộ quả thật là một người đàn ông tốt mà, tình nguyện tự nghẹn bản thân thành như vậy cũng muốn làm tôi sướиɠ, tôi có chút cảm động đấy."

"Em sẽ hối hận."

Hơi thở ấm áp phun bên tai, ngay sau đó cô nghe được tiếng khoá kéo vang lên, đồ vật lửa nóng nào đó cũng rất nhanh đã để ngay miệng huyệt ướt dầm dề.

"Em có tránh thai phải không?"

"Nếu tôi nói là không thì sao? Cơ trưởng Mộ nguyện ý tiếp tục ngẹn phải không?"

Quả nhiên, động tác cọ xát của người đàn ông dần dần ngừng lại, cho dù đỉnh cự vật nóng rực vô cùng, cũng không hề có ý muốn cắm đi vào, dường như là đang suy xét lời này là thật hay giả.

"Anh không biết có một thứ gọi là thuốc tránh thai khẩn cấp à? Tuy rằng rất có hại cho cơ thể, nhưng mà dường như cũng chỉ có biện pháp này."

Thu Đồng Tâm vừa nói như rất trịnh trọng, vừa có ý xấu mà vặn vẹo vòng eo, cố ý dùng tiểu huyệt đi kí©h thí©ɧ đồ vật to lớn nóng hổi của anh.

Mộ Nghi Niên hô hấp tức khắc lại thô nặng vài phần, nhưng anh vẫn không nhúc nhích, thậm chí vào lúc cô cố tình trêu chọc vài cái, anh bỗng nhiên cong eo về sau, đem cự vật rút lui ra khỏi tiểu huyệt cô.

Thu Đồng Tâm không khỏi phụt cười ra tiếng: "Cơ trưởng Mộ đâu chỉ là người đàn ông tốt, tôi còn muốn trao cho anh giải thưởng thân sĩ nhất nữa, đương nhiên còn có giải thưởng dễ bị lừa nhất. Lúc trước ở Anh tôi đã lừa gạt anh một lần, sao anh lại còn tin tưởng tôi như vậy?"

Không chờ anh lên tiếng, cô đã nhanh chóng bắt lấy vật đang cứng rắn đứng thẳng kia nhắm ngay miệng huyệt lầy lội chịu không nổi của mình, eo nhỏ đẩy về phía trước một cái, chủ động đem cự vật nuốt đi vào.

"Ah..." Mộ Nghi Niên không tự chủ được mà phát ra một tiếng than nhẹ, chẳng sợ ở trong bóng tối, Thu Đồng Tâm cũng có thể cảm giác được anh căng cứng.

"Cơ trưởng Mộ không phải là từ lần khai trai đó về sau cũng không chạm qua cô gái khác chứ?"

Không để ý trêu chọc của cô, Mộ Nghi Niên một tay nâng chân trái cô lên, một tay nắm chặt cái mông cô, dùng sức thẳng lưng đem nguyên cây dươиɠ ѵậŧ đều đâm đi vào.

Tới khi hoàn toàn đi vào tận gốc, hai người đồng thời thoải mái mà than nhẹ một tiếng, không đợi Mộ Nghi Niên tiếp tục thọc vào rút ra, Thu Đồng Tâm liền tự mình đón ý nói hùa kí©h thí©ɧ lên.

"Ưʍ... anh có thể mau một chút... A... phía dưới anh thật sự rất lớn... lần trước cắm người ta rất thoái mái... ân... a..."

Dưới tiếng rêи ɾỉ mê người của cô với da^ʍ ngữ làm càn mà khıêυ khí©h, hô hấp người đàn ông càng thêm dồn dập, tốc độ đâm lên giữa hai chân cũng càng lúc càng nhanh, mỗi một lần cắm vào đều sâu đến mức có thể chạm đến cổ tử ©υиɠ mẫn cảm của cô.

Thu Đồng Tâm chậm rãi cởi bỏ nút áo sơ mi của anh, vuốt ve phía sau lưng cùng cơ ngực rắn chắc, rêи ɾỉ thở gấp mà cổ vũ anh: "Ưʍ... thật thoải mái... anh cắm sướиɠ quá... a~..."

Kỳ thật nếu bàn về kỹ thuật, xử nam lớn tuổi không có kinh nghiệm gì như này hiển nhiên không chiếm ưu thế, nhưng thể lực anh không tồi, anh ở trong thân thể của cô và dưới ngôn ngữ kí©h thí©ɧ, động tác cũng đủ cuồng dã, cũng đủ để Thu Đồng Tâm hưởng thụ hết đợt kɧoáı ©ảʍ này đến đợt kɧoáı ©ảʍ khác.

Hơn nữa, thâu hoan tại nơi hành lang tối đen lúc nào cũng có thể có người đến làm cô cảm thấy kí©h thí©ɧ khác thường.

Cô tin tưởng, Mộ Nghi Niên còn muốn khẩn trương hơn cô, hơn nữa anh có bệnh ở sạch nghiêm trọng thế mà cũng sẽ nhịn không được mà ở nơi này làʍ t̠ìиɦ với cô, cũng làm cô cảm thấy chơi rất sướиɠ lại có cảm giác thoả mãn.

Dươиɠ ѵậŧ cực nóng cuồng dã mạnh mẽ mà xỏ xuyên qua đường đi trơn ướt, cọ xát vách thịt mềm mại non nớt, mỗi một lần đảo lộng thật sâu đều làm cô giống như ở trên mây, cả người thoải mái.

Cho đến khi kɧoáı ©ảʍ tê dại len lỏi toàn thân từ trong cơ thể bùng nổ mà ra, cô mới thét lên ghé vào trong l*иg ngực anh, mặc cho tiểu huyệt theo bản năng mà co rút lại, cũng thực mau đem anh đẩy lên cao trào.

Khi dươиɠ ѵậŧ thật lớn ở trong tiểu huyệt của cô rung động từng trận, hai tay Mộ Nghi Niên chặt chẽ ôm cô vào trong ngực, chống đỡ thân mình mềm mại của cô, không để cô té ngã trên mặt đất.

Cứ như vậy dựa ở trong l*иg ngực anh nghỉ ngơi một hồi lâu, Thu Đồng Tâm mới ngẩng đầu cười duyên nói:

"Cơ trưởng Mộ, kí©h thí©ɧ không? Có phải trước giờ anh chưa từng làm qua loại chuyện kí©h thí©ɧ như này?"

Đáp lại cô, lại là một cái hôn cực nóng.