Chương 22: Xử nam

Động tác Mộ Nghi Niên có chút nóng nảy, ở trong miệng Thu Đồng Tâm không ngừng khuấy đảo răng với đầu lưỡi cô, nhưng kỹ thuật vẫn có vẻ vụng về.

Thu Đồng Tâm vốn định nếu anh đã bắt đầu chủ động, vậy đem hết thảy giao cho anh. Nhưng bị hôn không hề có kỹ xảo trong một lúc như vậy, cô vẫn nhịn không được đoạt lại quyền chủ động, khí phách mà đem đầu lưỡi luồn vào trong miệng anh, liếʍ láp mυ"ŧ hôn ở các góc.

Người đàn ông này hôn cũng ngây ngô như vậy, sẽ không phải là lần đầu tiên chứ?

Đừng nha, vòng hàng không dân dụng bọn họ đều chơi hết sức cởi mở, đặc biệt là đàn ông chất lượng cực phẩm như anh khẳng định có rất nhiều phụ nữ chủ động đưa tới cửa. Có thể lên đến chức này đã nói lên tuổi anh cũng không nhỏ, nếu không có kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙© thì thật sự là không thể nào nói nổi.

"Ah..." Cô còn đang trong dòng suy nghĩ thì âm đế mẫn cảm đột nhiên bị nhéo một chút, sướиɠ đến nỗi cô trực tiếp ở trong miệng anh rên rĩ ra tiếng.

Tay người đàn ông đã sớm duỗi đến giữa hai chân cô, nhưng chỉ là vẫn luôn dùng bàn tay kia vuốt ve qua lại một chổ. Loại kɧoáı ©ảʍ này cô hoàn toàn có thể chịu được, nhưng hiện tại anh bất thình lình hành động, làm hai chân cô mềm nhũn, thiếu chút nữa đứng không vững ngã xuống đất.

Bên trên môi lưỡi tiếp tục giao triền, chổ tư mật phía dưới vẫn được an ủi lẫn nhau, hai bờ ngực lửa nóng dán sát vào nhau. Theo tiểu huyệt càng ngày càng ướt, Thu Đồng Tâm cũng có thể rõ ràng cảm giác được vật nóng trong tay đã nhịn không được tràn ra chút chất lỏng.

Đem tay đang vuốt ve trên dươиɠ ѵậŧ anh rút về, Thu Đồng Tâm nâng một chân lên vòng lấy eo anh, nhón mũi chân, dùng miệng huyệt ướt dầm dề cọ xát đỉnh cực nóng của anh.

Dươиɠ ѵậŧ vốn sưng to không thôi không tự giác nhảy lên hai cái, người đàn ông bỗng nhiên đẩy cô ra dồn dập thở hổn hển, thanh âm khàn khàn: "Tôi... Tôi không có mang bao."

Nhìn dáng vẻ căng chặt của anh, rõ ràng đã rất muốn rồi lại cực lực khắc chế, Thu Đồng Tâm nói: "Anh sẽ không... Thật là lần đầu tiên chứ? Lúc trước chưa từng làm phụ nữ?"

Khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu của cô bởi vì tìиɧ ɖu͙© mà nổi lên một tầng đỏ ửng nhàn nhạt. Hai luồng no đủ trước ngực hơi hơi đong đưa, hai viên đầṳ ѵú hồng nhạt đã đứng thẳng run rẩy trong không khí. Phía dưới, miệng hoa viên thần bí kia đóng mở, có ánh nước lấp lánh, thậm chí có chút chất lỏng trong suốt theo đùi thon dài trắng tinh của cô chảy xuống.

Một màn mê người này làm đôi mắt người đàn ông hoàn toàn không dời ra được, chỉ ngơ ngác gật gật đầu.

Lại có thể là lần đầu thiên thật!

Thu Đồng Tâm vẫn là nhịn không được kinh ngạc.

Kỳ thật từ trước đến nay cô đều không thích xử nam, rốt cuộc cô chỉ nguyện ý hưởng thụ, không muốn tốn công đi dạy dỗ đàn ông ngây ngô. Nhưng nhìn khuôn mặt tuấn tú với dáng người hoàn mỹ trước mặt này, cô cũng thật sự là vô cùng hư không.

"Tôi có tránh thai dài hạn, sẽ không mang thai."

Một lần nữa nâng chân lên quấn lấy eo anh, Thu Đồng Tâm nũng nịu: "Hạ thấp xuống một chút, anh quá cao tôi như vậy rất lao lực đấy."

Làʍ t̠ìиɦ với người xa lạ, từ trước đến nay cô đều yêu cầu đối phương mang bao. Nhưng mà người này nhìn sạch sẽ như vậy, cô cũng tin tưởng anh là xử nam. Thật ra có thể cho anh trở thành ngoại lệ.

Cánh môi hồng nhuận mềm mại trước mắt, thanh âm mị hoặc như yêu tinh làm cả người anh tê dại. Hầu kết chật vật lăn lộn nuốt xuống một cái, người đàn ông nghe theo lời cô hơi hơi khuỵu chân, làm tiểu huyệt lầy lội của cô đối diện với đầu dươиɠ ѵậŧ, hai tay ôm mông cô dùng sức đè xuống. Dươиɠ ѵậŧ đầy gân xanh bao quanh cắm vào gần một nửa.

Vách thịt ấm ấp chặt khít gắt gao bao vây lấy du͙© vọиɠ, hô hấp anh tức khắc thô nặng hơn rất nhiều. Cắn chặt răng hoà hoãn một chút, anh mới vặn vẹo ở trong cô tiến thẳng vào.

Cảm giác căng đầy thoả mãn làm Thu Đồng Tâm thở ra một hơi, một bên thanh âm mềm mại rêи ɾỉ, một bên vòng eo kí©h thí©ɧ còn muốn nhanh hơn anh, làm vật to lớn mỗi một chút đều có thể đâm khuấy đảo hoa tâm.

"Anh thật lớn... rất thô...thật thoải mái... thao em nhanh một chút... sâu một chút... lại dùng lực... a... sướиɠ quá..."

Đạt được kɧoáı ©ảʍ mình muốn, cô nào sẽ quản lúc trước mình là tiểu bạch thỏ ngây thơ thân thiết. Cả người cô chủ động treo trên người anh tận tình ngâm nga, không ngừng dùng da^ʍ thanh lãng ngữ* kí©h thí©ɧ anh.

*Da^ʍ thanh lãng ngữ: âm thanh dâʍ đãиɠ, từ ngữ lời nói phóng túng.

Thấy dáng vẻ phóng đãng này của cô, trong nháy mắt Mộ Nghi Niên trố mắt, nhưng thực mau lại bị huyệt thịt siết chặt đến da đầu tê dại, hoàn toàn rơi vào trong kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙©, chỉ một lòng thẳng lưng va chạm vào nơi tư mật nhất của cô.

"Ah... đầṳ ѵú rất ngứa... thật là khó chịu... anh ngậm một chút được không..."

Ở trên cơ ngực rắn chắc của anh cô không ngừng cọ xát đầṳ ѵú ngứa ngáy, thấy anh do dự hơi cúi đấu xuống, Thu Đồng Tâm trực tiếp đem một bên nụ hoa đưa vào trong miệng anh, ôn nhu chỉ đạo: "Hút một chút, dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ..."

Người đàn ông nghe theo chỉ dẫn của cô liếʍ láp hai đầṳ ѵú, động tác dưới hông lại không tạm dừng dù chỉ một giây. Mỗi một lần đẩy vào đều dùng qυყ đầυ hung hăng nghiền áp hoa tâm mẫn cảm của cô. Tuy không có kỹ xảo nhưng lực lại mạnh mẽ như gió lốc, làm cô sảng khoái đến hét ra tiếng.

Bởi vì trước đó đã bị tay Thu Đồng Tâm khảy tới gần phun, giờ lại là lần đầu tiên tiến vào nơi nhỏ hẹp của phụ nữ kia, Mộ Nghi Niên cũng không làm thêm lâu lắm, khống chế không được hoàn toàn bắn trong cơ thể cô.

Bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng tưới vào, Thu Đồng Tâm cũng run run rẩy rẩy mà tiết thân, mềm ở trong l*иg ngực anh thở dốc.

Cô còn chưa có đủ, cho dù đã trải qua một lần cao trào, lại vẫn cảm thấy hư không. Chỉ là không chờ cô mở miệng, người đàn ông đã rút dươиɠ ѵậŧ ra, trầm giọng nói: "Muốn tắm rửa không?"

Thu Đồng Tâm lắc đầu, tắm cái gì ha? Cô còn sướиɠ chưa đủ đâu.

Người đàn ông bế cô lên phóng tới trên giường lớn. Vào lúc cô cho tằng anh muốn tiếp tục thao mình, thì anh lại vội vàng vào phòng tắm, cũng chưa kịp kéo rèm che, ở trong phạm vi cô đang nhìn vội vàng mở vòi sen ra tắm.

Cách vách pha lê nhìn dáng người làm người ta chảy nước miếng ròng ròng, Thu Đồng Tâm nhíu mày, người này thực sự có bệnh sạch sẽ? Làm với cô một lần cũng chịu không nổi một hai phải đi tắm rửa như vậy?

Giữa háng anh rõ ràng đã đứng thẳng đến vậy rồi mà anh vẫn nhịn được?

Anh có thể nhịn, nhưng cô thì không nha.

Thu Đồng Tâm xuống giường, đẩy cửa toilet ra đi thẳng vào, vốn định từ sau lưng ôm lấy anh rồi làm một lần dưới vòi nước. Nhưng dòng nước lạnh lẽo làm cô lập tức kêu lên sợ hãi lùi lại mấy bước.

Thời tiết này tuy rằng không phải rất lạnh, nhưng cũng không đến mức anh tắm nước lạnh chứ, cái tật xấu gì đây?

Mộ Nghi Niên tự nhiên phát hiện ra cô nên nhanh chóng xoay người tắt nước, ngừng vài giây mới nói: "Xin lỗi, chuyện vừa rồi, là tôi xúc động, tôi không nên... như vậy với em."

"A?"

Thu Đồng Tâm buồn cười mà nhìn anh, chỉ chỉ giữa háng anh: "Cho nên anh cố ý đi tắm nước lạnh là muốn nó mềm xuống phải không? Anh cũng không sợ lạnh quá rồi làm nó có bệnh sao?"

Người đàn ông mím chặt môi, trầm mặc không nói.

Thu Đồng Tâm tiếp tục: "Anh có bệnh sạch sẽ? Tôi thấy lúc trước anh vẫn luôn cố tình không cho người khác đυ.ng chạm đến anh, tôi ngồi xe anh nhìn qua anh cũng rất không tình nguyện."

"Tôi chỉ là không thích tiếp xúc với người khác thôi."

Thu Đồng Tâm nhún nhún vai: "Được rồi, đã rõ rồi. Dù sao mỗi một người có bệnh sạch sẽ đều sẽ không thừa nhận mình có thói đó. Dù sao tôi cũng rất thích người như các anh, ít nhất là rất sạch."

Nói đến đây, cô đột nhiên giảo hoạt cười: "Cho nên tôi giờ tắm rửa sạch sẽ lại cho anh thao nha. Nhưng mà anh mở nước ấm đi, chúng ta cùng nhau tắm, tôi chờ không được lâu như vậy đâu, tiểu huyệt người ta lại ngứa rồi."

Nhìn cô cười duyên xoắn thân thể dụ hoặc mình, người đàn ông do dự một chút vẫn là mở miệng nói: "Em cố ý có phải không?"