Chương 1: Vô tình hay sắp đặt

Sáng sớm tinh mơ, tại một căn phòng trắng pha xanh dương thật dễ chịu. Có một cậu trai trẻ đang say giấc trên giường thì chuông điện thoại cứ reo không ngừng, từng hồi lại từng hồi, thật khó chịu, xoay người lại, không ai khác chính là Gulf của chúng ta. Bắt máy:

“Mild à, mày nên hy vọng là chuyện mày định nói thật sự quan trọng, nếu không thì mài dao sẵn đó cho ta!!!” Giọng nói có phần ngái ngủ nhưng vẫn không thể nào che khuất được âm thanh ngọt ngào của giọng nói.

“Alo, ông cố của tôi ơi. Người đừng quên hôm nay là ngày bắt đầu học kỳ mới nhá!!!! Hôm nay tiết đầu tiên đó bạn à >.<”

Mild - bạn thân của Gulf, là một cây hài, luôn đưa ra những ý kiến quái gở cho Gulf. TruyenduocvietboiLeHaBang

“OMG ta quên mất, chỉ 10 phút, chờ ta 10 phút”

Lao ra khỏi giường như tên bắn, vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân. Khoác lên mình một chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần jean xanh khiến cậu trai trẻ càng thêm sức sống. Vớ đại cặp sách trên bàn, chân xỏ đôi Nike air bước vội ra cổng thấy ngay Mild đang đứng dựa ở cổng chờ cậu.

Mặc dù miệng la trễ nhưng trên mặt không có một tý gì là gấp gáp. Đập vào vai Gulf như một lời chào rồi lôi Gulf đi thật nhanh ra trạm xe buýt.

Đến được trường đã là chuyện của 30 phút sau.

Suốt cả quãng đường Mild cứ luyên thuyên không ngừng về kỳ nghỉ vừa rồi của cậu. Cậu và cả nhà vừa đi du lịch về và trong chuyến đi ấy cậu có gặp được một em gái rất xinh. Hẹn nhau về đến thành phố sẽ liên lạc.

Khác với sự sôi nổi này của Mild, Gulf vẫn đang mơ màng trong cơn buồn ngủ vì tối qua cậu bắn Pubg đến khuya. Lơ ma lơ mơ bước lên cầu thang để đến giảng đường, cậu bất chợt va phải một người đang đi ở phía đối diện.

“AAA…”

La lê một tiếng, nhắm mắt lại cậu nghĩ rằng quả này thì toi rồi nhưng cả giác đau lại không có, mềm mềm, hình như cậu nằm đè lên người ta rồi.

Mở mắt ra, cậu thấy một người con trai tầm 25 - 27 tuổi nằm dưới cậu. Cậu ngơ rồi, ‘Sao con trai lại có thể đẹp như vậy cơ chứ??’ Gulf thầm nghĩ trong đầu.

Người ở dưới hơi mỉm cười:

“Cậu không định đứng dậy à?”

Tông giọng nam trầm vang lên bên tai cậu khiến tim cậu bẫng đi một nhịp.

Luống cuống chống tay tính ngồi dậy, hai tay chống lên ngực cậu thanh niên đó, cảm giác rắn chắc khiến hai tai cậu nhanh chóng đỏ lên. Nhìn kiểu gì cũng thấy thật đáng yêu. Vội vàng đứng dậy:

“Thật xin lỗi, anh có làm sao không?” Gulf lí nhí hỏi. TruyenduocvietboiLeHaBang

Chưa kịp nghe câu trả lời thì Mild sau khi nghe thấy tiếng động lớn cũng ngưng nói lại, chạy lại xem Gulf có sao hay không. Vừa xác định Gulf không có việc gì đã vội lôi Gulf đi:

“Nhanh lên nào!! Không giáo sư vào lớp bây giờ, tiết đầu tiên đừng để thầy có ấn tượng xấu.”

Vừa đi Gulf vừa quay lại nhìn, chỉ thấy bóng dáng ấy đang nhìn theo cậu. Một thứ cảm xúc không rõ rang đang len lõi trong tim cậu.

Đến giảng đường ổn định xong chỗ ngồi thì tâm trí cậu vẫn chưa ổn định được. Cậu đang tự trách sao không hỏi tên của cậu bạn đó, cậu bạn đó thật thu hút, nếu có thể kết bạn với cậu ấy thì thật tốt biết bao. Gulf nghĩ.

Chán nản nằm sấp xuống sư sẽ không để ý đến đâu. ồn ào chợt tắt, một sự im lặng bao trùm giảng đường, Gulf không mấy để tâm nhưng đến khi cậu bạn ngồi bên cạnh huých cậu quá nhiều lần thì cậu không thể chịu được nửa rồi, quay sang la lên, tay thì đang giơ nắm đấm hướng vào Mild, thì cậu đã nhận ra điều khác thường ở đây rồi.

Cả lớp đều đang nhìn cậu, cậu thu tay rồi nhìn quanh, tầm mắt của cậu rơi vào bóng dáng cao cao trên bục. Mắt mở to trợn trừng ‘Đây là chuyện quái gì vậy? không lẽ đó là giáo sư?? Không phải giáo sư nên là một ông chú bụng to mắt đeo kính sao??? Tại sao không giống như cậu đã nghĩ.

Anh thanh niên còn rất trẻ, bận một chiếc áo sơ mi cổ trụ màu xanh dương nhạt tạo cho người đôi diện một cảm giác rất thoải mái cùng với chiếc quần tây màu đen tôn lên đôi chân thon dài ấy.’

Ba dấu chấm hỏi to đùng xuất hiện trong đầu cậu. quay sang Mild thì cậu ta chỉ cúi đầu.

“Cậu sinh viên đang đứng đó tên là gì?”

“ Gulf ạ”

“Cuối giờ lên phòng giảng viên gặp tôi. Đã nghe rõ chưa?”

Vẫn âm thanh ấy, là Gulf ngơ ra nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, đáp lại lời của giáo sư.

Nhanh chóng ngồi xuống Mild mới kéo cậu lại nói nhỏ:

“Giảng viên mới của trường mình, tên Mew – hiện 27 tuổi đã lấy được bằng tiến sĩ ngành kỹ sư công nghiệp. Được nhiều doanh nghiệp nước ngoài gửi lời mời, không biết tại sao lại chọn về trường mình nữa. Thật lạ!!”

Nghe Mild nói xong Gulf chỉ im lặng nhìn vị giáo sư đó – Mew, một cái tên thật ý nghĩa. TruyenduocvietboiLeHaBang

Thầm nghĩ như vậy, tiết học trôi qua thật nhanh, đã đến giờ tan:

“Đã hết giờ, hẹn các em vào tiết sau.”

Mew bước ra ngoài, trước khi đi vẫn không quên nhìn về phía Gulf một lần. Nở một nụ cười nhẹ rồi bước ra ngoài.