Chương 1: Giam cầm

"Leng keng"-cái xích chết tiệt này đã ở dưới chân mình được bao lâu rồi nhỉ ? Mình cũng chả nhớ nữa...mà tại sao nó lại ở dưới chân mình được nhỉ?mình cũng chả quan tâm...

"Đến giờ ăn cơm rồi"- bác quản gia lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu

Y bò trên mặt đất, cố lết đến phía cửa...Khó quá...

Bác quản gia thấy vậy thì đẩy thức ăn của cậu vào qua khe cửa rồi rời đi.Nhận thấy mùi thức ăn ngào ngạt bốc lên...cậu cố nén cơn đau lết đến khay thức ăn ngon lành kia

Các bạn có biết tại sao lại khó khăn không...Người tôi yêu đã "phế" đi đôi chân của tôi...chỉ vì gì?Chỉ vì tôi muốn di dạo ngoài vườn hoa...có thấy cái lí do nào hay hơn vậy không ?

Dù sao đi nữa thì cũng mặc kệ...

Vì bản thân đã sai...

Mọi thứ đã sai...

Ngay từ lúc đầu rồi...

----------

"Hàn Vân Nam...em muốn nghe bí mật lớn nhất đời anh không ?...Anh nghĩ...anh yêu em mất rồi "

(Profile nho nhỏ: thụ là Vân Nam còn công là Phương Hàn 🙂)

Y là chủ của quán cafe

Anh là chủ tịch công ty đá quý đứng nhất nhì thế giới

Nghe xong thì cũng đủ hiểu rằng 2 con người ở 2 thế giới cách biệt.Đã biết rõ điều đó nhưng tại sao y vẫn cứ ngu ngốc đến vậy...biết bản thân mình đã mắc bẫy...nhưng vẫn cứ yêu anh...đến cuồng si không thể nào dứt được

Chiều hôm đó cũng như bao hôm nào

Lượng khách vào quán vẫn không có gì thay đổi

Mọi chuyện vẫn ổn

Cho tới khi...

Anh xuất hiện

Anh lúc đầu cũng chỉ như bao vị khách khác...nhưng càng về sau...y càng thấy có nhiều điều thú vị...anh là tách cafe ngọt ngào đầu tiên của cuộc đời em...và cũng là tách cafe đắng nhất mà em từng nếm...