Chương 11: Có Baby

"Em thật sự không thể ngậm được nữa" Bạch Tiểu Thanh gương mặt khổ sở nói.

"Làm nó bắn ra liền không bị thao được không Tiểu Thanh" nam nhân gương mặt nghiêm nghị mà ra lệnh cho cô.

Bạch Tiểu Thanh chôn giữa hông hắn, đầu lưỡi liếʍ qυყ đầυ,không ngừng hút vào miệng. Cô quỳ trên giường,mông vểnh lên rất cao, cặρ √υ" rũ xuống bị tay hắn đùa giỡn.

Gương mặt nam nhân kia lộ ra vẻ thoải mái,vuốt ve đỉnh đầu cô,ôn nhu nói:

" Liếʍ đi, thưởng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho em"

Cô càng liếʍ càng ra sức, vô luận là lấy lòng hay là có mưu kế, Lục Cư Nghiên cũng không hề quan tâm. Dù sao cả đời cô cũng không có biện pháp thoát khỏi hắn. Một lúc sau,liền bắn thẳng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào sâu trong miệng cô.

Bạch Tiểu Thanh muốn nhả ra, nhưng thấy ánh mắt nam nhân nhìn mình chằm chằm liền nuốt xuống.

"Ngoan, sau này mỗi buổi sáng đều phải ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi hiểu chưa"

Cô liên tục gật đầu.

Sau đó hắn liền sai người nấu bữa sáng cho cô, tự tay mang lên phòng.

Đã hơn một tháng, từ ngày hôm đó, cô hoàn toàn nghe lời hắn không dám phản kháng. Đây đúng là dáng vẻ hắn muốn nhưng sao trong tim lại thấy đau vô cùng.

____________________________

Cạch!!! Tiếng mở cửa vang lên,một nam trên tay bê một khay đồ ăn tiến vào, đặt khay đồ ăn xuống bàn liền đi tới ôm chầm lấy cô gái trên giường đang bị xích. Cô gái dường như đã biết là ai mà không hề nhúc nhích. Lục Cư Nghiên điên cuồng hôn lấy đôi môi nhỏ bé, đến khi cảm giác được cô không thở ra hơi mới luyến tiếc buông ra.

"Lại đây anh đút em ăn"

Bạch Tiểu Thanh tiến tới, vừa ngửi thấy mùi đồ ăn gương mặt khó chịu mà chạy vào phòng vệ sinh nôn. Lục Cư Nghiên đứng bên quan sát dường như hiểu ra gì đó, chờ cô ra lập tức nói:

"Nhanh anh chở em đi bệnh viện"

"Đi làm gì? hôm qua em với anh vừa đi thăm anh trai em mà" cô ngây ngô hỏi. Từ ngày anh cô bị đánh cho đến bây giờ vẫn chưa tỉnh. Trong lòng cô, vô cùng day dứt.

"Đi khám cho em" Lục Cư Nhiên trả lời

Sau đó Tiểu Thanh chưa kịp hỏi thêm gì đã bị Lục Cư Nghiên kéo đi.

Đến trước cổng bệnh viện tư nhân nhà họ Lục, đã có một đội ngũ bác sĩ đợi sẵn, cô bị bọn họ kéo đi.

_________________________

Một hồi sau tiếng bác sĩ nói chuyện với Lục Cư Nghiên vang lên:

"Chúc mừng Lục tổng, phu nhân đã có thai"

Lục Cư Nghiên cười hạnh phúc, bác sĩ bên cạnh bị doạ, đây có phải là Lục tổng bình thường được người khác gọi là satan không, anh ta đang cười.

........

"Em có thai rồi" Lục Cư Nghiên nói với Bạch Tiểu Thanh. Cô đứng hình, hắn chính là nói cô có thai sao. Cô điên cuồng đánh vào bụng mình, hét lên:

"Em không cần, em không cần, em muốn bỏ nó đi"

Lục Cư Nghiên thấy cô như vậy liền tức giận mà giữ chặt tay cô lại, giọng hạ thấp xuống nói:

" Được nếu em không muốn tôi liền đưa em đi bỏ đứa bé, không có đứa này thì về sau tôi liền thao em có thêm đứa nữa" nói vậy thôi chứ anh vô cùng sợ. Lỡ như cô muốn bỏ đứa con của hắn và cô thì sao.

Bạch Tiểu Thanh bị doạ ngồi im. Cô vừa nói gì, đây cũng là một sinh mạng mà cô lại nói muốn bỏ nó. Cô nhỏ giọng nói:

" Em xin lỗi, em không dám, em không muốn hại chết con của mình" vừa nói xong liền thút thít mà khóc.

Lục Cư Nghiên thấy vậy liền ôm cô vào lòng an ủi nói:

"Được, được không bỏ, tôi và em cùng nuôi nó có được không"

Bạch Tiểu Thanh không nói gì chỉ liên tục gật đầu.