Chương 12: Gặp trà xanh

Trên đường về nhà Bạch Tiểu Thanh cứ ngẩn ngơ, cho đến khi Lục Cư Nghiên mở cửa cho cô xuống xe cô mới bừng tỉnh.

"Thanh nhi, làm sao vậy"

Lâu lắm rồi cô mới nghe được tên gọi"Thanh nhi " từ miệng hắn ,nên có chút bất ngờ mà nhìn vào mắt Lục Cư Nghiên.

"Em có thể về nhà được không" cô hỏi.

"Được, mai liền đưa em đi" bây giờ hắn hoàn toàn buông bỏ, cô đã mang dòng máu của hắn, còn sợ cô bỏ trốn sao

..............

Đến bữa tối, Lục Cư Nghiên đã sai người làm nấu những món ăn tốt nhất cho thai phụ. Những người làm trong nhà, mặc dù không hỏi nhưng ai cũng ngầm biết rằng phu nhân nhà họ đã có thai. Ai ai cũng vui mừng mà chúc mừng cô.

Vì có thai nên cô cực kì mẫn cảm, đồ ăn mang ra chỉ ngửi thấy mùi thôi, là cô đã chạy vào nhà vệ sinh mà nôn. Mặc dù vậy, nhưng Lục Cư Nghiên vẫn bắt cô ăn một chút ít.

______________

Đêm đến, cô nằm trong vòng tay của Lục Cư Nghiên mà suy nghĩ, hiện tại cô đã mang thai không thể chạy trốn khỏi anh, cô không thể nào để con mình sinh ra mà không có cha. Suy nghĩ một hồi cô lại chìm vào trong giấc ngủ, trong mơ cô đã thấy một gia đình ba người vô cùng hạnh phúc.

........

Sáng hôm sau, Bạch Tiểu Thanh tỉnh dậy bên cạnh đã không còn ai, cô cứ tưởng anh đã lên công ty nên chuẩn bị xuống dưới lầu. Từ lúc, cô mang thai Lục Cư Nghiên đã không còn nhốt cô nữa.

"Em có muốn lên công ty cùng anh không"

Bất chợt giọng nói của Lục Cư Nghiên vang lên, Bạch Tiểu Thanh nhìn lên thì thấy hắn ở ngoài cửa.

"Có thể sao" cô nói.

"Tất nhiên là có thể"

________________________

Hai mươi phút sau, chiếc xe của họ dừng ngay cổng công ty, ai ai cũng mở to mắt ra mà nhìn. Đây không phải là tổng tài của họ Lục Cư Nghiên sao, bên cạnh còn có người phụ nữ nào đi cùng, khiến nhân viên trong công ty ai ai cũng nháo nhào nhìn thử nhan sắc của nữ nhân bên cạnh.

Khi Bạch Tiểu Thanh và Lục Cư Nghiên bước vào thang máy chuyên dụng, chỉ thấy một nữ nhân cặp mắt đầy ghen tức mà nhìn họ.

"Em ngồi ở đây đi, anh kêu trợ lí mang đồ ăn cho em nhé" Lục Cư Nghiên ân cần nói.

"Được" cô trả lời.

Một lúc sau, bên ngoài có tiếng gõ cửa.

" Vào đi" Lục Cư Nghiên nói.

Bên ngoài, một nữ nhân gợi cảm tiến vào, đó là trợ lí Mạc, ai trong công ty cũng biết cô ta vô cùng thích chủ tịch công ty, ngoài ra còn không để vợ chủ tịch vào mắt

Nhân viên bên ngoài không khỏi hóng hớt.

"Tụi bây nói xem, gặp chính thất rồi trợ lí Mạc sẽ làm sao" một nhân viên nữ nói.

" Không phải, chứ nhan sắc của vợ chủ tịch quả thật là xinh đẹp a, vừa thuần khiết vừa toát ra vẻ cao quý, điểm này trợ lí Mạc sao mà bằng người ta được" một nhân viên nam trả lời.

Bên trong này, Mạc Linh Thư- trợ lí Mạc mà nãy vừa tiến vào, đưa cặp mắt đầy ác ý mà nhìn Bạch Tiểu Thanh.

"Thưa phu nhân trà đây ạ" vừa nói vừa đưa trà qua cho Bạch Tiểu Thanh

" Aaa nóng quá" Bạch Tiểu Thanh la lên khiến Lục Cư Nghiên hoảng hốt quay sang nhìn

Thì ra cô bị đổ trà lên tay, Mạc Linh Thư chỉ đứng bên cạnh nói chứ không giúp đỡ gì.

"Phu nhân cô xem, sao lại bất cẩn như vậy chứ, tốn công tôi phải dọn dẹp này" Mạc Linh Thư giọng nói khiển trách mà nói như thể mọi chuyện đều do Bạch Tiểu Thanh gây ra.

"Rõ ràng là cô cố ý mà" Bạch Tiểu Thanh ấm ức trả lời.

"Đi ra ngoài" Lục Cư Nghiên nghiêm nghị nói.

"Phu nhân người mau đi ra ngoài đi, lục tổng ghét nhất ai làm ồn khi đang làm việc đó, cả cô cũng không ngoại lệ a" Mạc Linh Thư giọng nói tỏ đầy sự khinh.

"Tôi nói là cô- Mạc Linh Thư đi ra ngoài, lên phòng tổng vụ lấy lương, từ ngày mai không cần đi làm" Lục Cư Nghiên nói

" Em..em có làm gì sai đâu mà anh lại đuổi em" Mạc Linh Thư gương mặt tỏ vẻ uất ức nói. Cô ta là con chủ tịch thành phố K ,ít nhất thì mọi người ai cũng nể cô ta mà nhường nhịn, vậy mà Lục Cư Nghiên vì bảo vệ một ả đàn bà mà dám đuổi cô.

" Tôi nói cô lăn cho tôi" Lục Cư Nghiên tức giận mà hét vào mặt ả ta.

Cô ả khóc mà chạy ra ngoài, nhân viên trong công ty ai cũng ngỡ ngàng. Tất nhiên là không tránh khỏi sự bàn tán xôn xao.

Bên này, Lục Cư Nghiên nhìn Bạch Tiểu Thanh gương mặt có chút giận dữ pha thêm chút đau lòng nói:

" Thanh nhi, sao lại hiền như vậy chứ bị người ta bắt nạt mà cũng không biết nói, bàn tay đỏ hết lên rồi"

"Anh tin em hả" Bạch Tiểu Thanh ngây ngô hỏi.

"Ngốc ạ, vậy em không muốn anh tin vợ của mình mà lại đi tin nữ nhân kia sao"

"Cảm ơn anh" cô lí nhí nói

Lục Cư Nghiên nhìn cô mà không khỏi cười khổ, thỏ con hiền lành như vậy bị người ta bắt nạt cũng không phản kháng a.

"Thưa Lục tổng, đồ băng bó đây ạ" nam trợ lí mang đồ vào.

" Tiểu Thanh lại đây anh băng bó cho em"

Cô nhanh nhẹn đi tới, gương mặt lúc nãy vừa khóc nên vẫn còn hơi sưng. Nhưng cũng không thể che đi vẻ đẹp thuần khiết của cô, nam trợ lí bên cạnh nhìn đến ngây người, trên đời còn có người đẹp như vậy sao. Lục Cư Nghiên đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn trợ lí liền quăng ra một câu:

"Đi ra ngoài"

Trợ lí biết mình đã làm liều nên liền đi ra ngoài. Lục Cư Nghiên nhìn Bạch Tiểu Thanh nằm trong lòng mình mà không khỏi vui vẻ, cô đang mang trong mình máu mủ của hắn, như vậy gia đình ba người mà hắn mong chờ lâu nay sắp sửa có rồi.