Chương 18: Hung thủ

Khoảng 2 tuần sau, tang lễ của Bạch Tiểu Thanh đã hoàn tất. Ba mẹ Bạch tinh thần cũng đã đỡ hơn rất nhiều,có điều họ vẫn luôn nhớ đến đứa con gái tội nghiệp của mình, thế là cả nhà quyết định sẽ sang nước ngoài sinh sống, bắt đầu một cuộc sống mới.

Lục Cư Nghiên muốn ngăn cản họ nhưng vẫn là cản không nổi, trước ngày ra sân bay cha mẹ Bạch nói với anh:

" Con hãy quên Thanh nhi đi, hãy bắt đầu một cuộc sống mới, sau này chúng ta chỉ là người xa lạ"

" Cả đời này Lục Cư Nghiên con chỉ có mình Bạch Tiểu Thanh là vợ của mình, mãi mãi về sau vẫn sẽ như vậy!!!" anh nghiêm nghị nói.

Cả nhà họ Bạch không nói gì mà chỉ quay đầu bỏ đi.

Cha mẹ của Lục Cư Nghiên cũng vô cùng đau lòng, Lục-Bạch trước giờ đều rất thân thiết với nhau cớ gì bây giờ lại vậy.

Tối đến, Lục Cư Nghiên về nhà mình, người hầu đã bị anh đuổi đi hết chỉ còn có mình Lưu Lâm-tẩu ở lại. Thấy anh bà không nói gì nhiều mà chỉ chào hỏi qua loa.

Anh bước thẳng lên phòng ngủ của Lục Mạc Lâm ( ai không biết đây là ai thì quay về đọc chương 14 nha) nhìn bé con trong nôi nằm ngủ lòng anh lại càng thắt lại. Nhìn căn phòng âm u,tất cả mọi thứ vẫn vậy, chỉ là... thiếu nữ anh yêu đã không còn trên trần gian này nữa rồi. Anh gục đầu bên cạnh nôi của Lục Mạc Lâm:

"" Con biết gì không, mẹ con chính là thiên sứ trong cuộc đời tối tăm này của cha. Cha hứa rằng sẽ khiến người đã hại mẹ con sẽ phải trả cái giá đắng"

____________________________________________

Sáng hôm sau, anh đến công ty như thường ngày, nhân viên trong công ty nhìn thấy anh vô cùng hoảng sợ. Bọn họ ai cũng biết, từ ngày phu nhân của Lục tổng mất anh như kẻ điên, liên tục cắm đầu vào công việc, bình thường đã khắt khe bây giờ lại càng ghê hơn, ngày nào cũng có nhân viên chịu không nổi mà nghỉ việc.

"Thưa Lục tổng đã tìm ra kẻ đó, hên sao hôm đó camera an ninh lại vừa được sửa nên rất dễ dàng kiếm được"

"Đi, lập tức đưa kẻ đó đến cho tôi!!"

"Dạ..dạ vâng" thuộc hạ kiêm trợ lí thân thuộc bên cạnh Lục Cư Nghiên có chút hoảng hốt, anh ta nhìn ra được ngọn lửa hận thù bên trong Lục Cư Nghiên"

...................................................................

"Thả tôi ra, các người là ai" một nam nhân tầm 30 tuổi hét lên.

" Mở ra cho hắn thấy tôi" Lục Cư Nghiên ra lệnh cho thuộc hạ.

Thuộc hạ bên cạnh nhanh chóng làm theo.

Khi vừa được mở khăn trùm đầu, nam nhân bên trong không khỏi sợ hãi,.

Trước mặt hắn chính là Lục Cư Nghiên bằng da bằng thịt,xã hội đen có tiếng trong giới,vẻ ngoài cũng chỉ là vỏ bộc để che dấu tất cả mọi người. Năm đó không hiểu vì sao lại rút khỏi giới, nhưng thế lực vẫn mạnh mẽ như vậy.

"Anh Lục sao...sao anh lại bắt em" giọng nói kính nể hỏi.

" Được,mày hỏi sao tao bắt mày hả" Lục Cư Nghiên liếʍ môi, tay vung ra một cú đấm thẳng mặt tên đàn ông kia.

Máu trên mặt người đàn ông chảy ra, còn người đã ngã ra đất từ hồi nào.

Hắn hoảng loạn vội vàng xin tha:

" Anh...anh Nghiên làm ơn tha cho em, em thật sự không biết mình đã làm gì"

Một sấp ảnh được đập vào mắt hắn, bên trong chính là thiếu nữ mà hắn đã hại.

" Nhìn quen mắt không, đấy chính là vợ tao!!!" Lục Cư Nghiên hét vào nam nhân.

Hắn ta nhìn ảnh không khỏi bất ngờ, không phải ả đàn bà thuê anh nói rằng Bạch Tiểu Thanh chỉ là tình nhân của Lục Cư Nghiên, sao bây giờ lại biến thành vợ người ta.

" Lục...lục tổng em thật sự không biết"

" Nói ai thuê mày!! nếu không đừng trách tao nhẫn tâm, mày không muốn gia đình mày đoàn tụ dưới âm phủ đâu ha"

" Em...em nói, làm ơn tha cho gia đình em"

" Một ả đàn bà đã thuê em....cô ta nói vợ anh chính là tình nhân nên muốn nhờ em xử lí, em cũng chỉ vì thiếu túng tiền mà thôi, lúc đó em thật sự không biết người ấy là vợ anh"

Lục Cư Nghiên đôi mắt lạnh tanh nhìn hắn.

" Còn...còn nữa, em chỉ biết cô ta tên là Mạc Linh Thư, còn lại chưa hề thấy mặt, em đã khai hết sự thật rồi làm ơn tha em".