Chương 20: Trả giá

Lúc Mạc Thư Linh tỉnh dậy, chỉ thấy màu đen do bị một chiếc khăn bịt mắt lại. Cô ta còn cảm thấy mình đang ngồi trên một chiếc ghế, tay chân đều bị cột lại. Mạc Thư Linh lúc này có chút hoảng sợ hét lên:

"Cư Nghiên anh làm gì em vậy"

Lục Cư Nghiên đứng trước mặt cô ta, lấy con dao lướt nhẹ cắt đứt miếng vải.

Mạc Thư Linh thấy anh không có chút liêm sỉ mỉm cười nói:

"Cư Nghiên anh làm gì em vậy, thả em ra đi, em rất khó chịu"

"Con mẹ nó, cô ngậm miệng vào"

Lục Cư Nghiên bước tới nắm lấy tóc của Mạc Thư Linh kéo xuống:

"Dám tính kế tao, được cô thích được cưỡиɠ ɠiαи lắm phải không, hôm nay đảm bảo sẽ khiến mày thoải mái"

Mạc Thư Linh tưởng rằng Lục Cư Nghiên sẽ làm chuyện đó với mình nên vô cùng đắc ý nói:

"Đúng rồi anh mau làm em đi, con vợ đã chết kia của anh sao bằng em được, em nhất định sẽ khiến anh sướиɠ điên lên" ánh mắt còn không quên đưa tình ý của mình lên trên người anh.

Lục Cư Nghiên nghe cô ta nhắc tới Bạch Tiểu Thanh trong người lửa giận hoàn toàn bộc phát, bóp lấy cổ cô ta hét lên:

"Được, tôi đảm bảo hai người đàn ông kia nhất định sẽ thoả mãn cô"

"Anh ...anh nói gì vậy"

Mạc Thư Linh chưa kịp nói xong, bên ngoài đã có hai người đàn ông bước vào. Bọn họ nhìn Mạc Thư Linh như hổ đói.

Lục Cư Nghiên vừa đốt điếu thuốc trên tay vừa nói:

"Giao cô ta cho các người đừng chơi chết là được"

" Vâng thưa Lục Tổng" hai người đàn ông đồng thanh trả lời.

" Cư Nghiên anh ...anh dám làm vậy sao"

"Vậy lúc cô hại chết vợ tôi thì cô có nghĩ sẽ có ngày cô sẽ chết không" Lục Cư Nghiên dùng đôi mắt đỏ hoen nhìn chằm chằm Mạc Thư Linh như quỉ dữ mà trả lời.

"Anh...anh biết hết mọi chuyện rồi"

"Đúng chứ không tôi phí sức tính kế cô làm mẹ gì"

"Em chỉ vì quá yêu anh nên mới làm như vậy thôi mà, em có thể thay thế vợ anh mà"

Mạc Thư Linh nhìn thấy hai người đàn ông ban nãy ngày càng tiến lại gần mình sợ hãi hét lên:

"A...aaa cút đi, cút đi, tụi mày dám đυ.ng vô tao ba tao nhất định sẽ không tha cho tụi mày"

"Cư Nghiên làm ơn cứu em"

Lục Cư Nghiên không quan tâm gì chỉ bước ra ngoài đóng cánh cửa phòng lại.

Lúc cánh cửa vừa đóng lại, cũng là lúc tiếng hét thất thanh của Mạc Thư Linh vang lên.

Một lúc sau, thuộc hạ từ bên trong bước ra thông báo:

"Thưa cậu chủ, cô Mạc Thư Linh đã ngất rồi ạ"

Lục Cư Nghiên miệng nhếch mép bước vô.

Vô tới trong thì hai người đàn ông ban nãy đã mặc quần áo gọn gàng, nhìn thấy anh bước vô gật đầu chào cung kính sau đó liền bước đi.

Thì ra Lục Cư Nghiên chỉ muốn doạ cho Mạc Thư Linh sợ chứ không hề có ý định để người khác cưỡиɠ ɠiαи cô ta. Vì Bạch Tiểu Thanh từng nói cô ghét và khinh bỉ nhất những người cưỡиɠ ɠiαи con gái.

_____________________

Lúc Mạc Thư Linh tỉnh dậy đã thấy Lục Cư Nghiên ngồi trước mặt mình, cô ta dùng ánh mắt căm ghét mà nhìn anh, cô không ngờ tới anh ta lại đáng sợ như vậy. Mạc Thư Linh vội vàng lết tới chỗ của Lục Cư Nghiên:

"Lục...lục tổng làm ơn tha cho em, em nhất định sẽ không làm hại ai nữa"

"Lục tổng?? Bây giờ biết sợ mà gọi như vậy hả!!! Sao? Thấy tôi như vậy liền không thích nữa, yên tâm tôi nhất định sẽ không hại chết cô đâu đừng lo"

Nói xong anh bắt lấy cánh tay của Mạc Thư Linh kéo cô ta vứt lên xe.

Mạc Thư Linh ngơ ngác nhìn anh, Lục Cư Nghiên lúc này mới mở miệng ra nói:

"Tôi cho cô cơ hội chạy trốn bây giờ liền bắt đầu"

Chưa đợi Lục Cư Nghiên nói xong Mạc Thư Linh đã vội vàng đạp xe chạy trốn. Lục Cư Nghiên thấy vậy nhỉ nhếch mép cười.

____________________

Chạy khoảng tầm 15 phút, Mạc Thư Linh tưởng rằng mình đã thoát khỏi Lục Cư Nghiên mà không để ý đằng trước có một chiếc xe lao tới chỗ mình, lúc cô ta phát hiện thì đã muộn.

Tiếng nổ xe vang lên, Mạc Thư Linh người bị những mảnh kiếng đâm vô văng ra ngoài xe, trên người cô ta lúc này chỗ nào cũng toàn là máu.

Từ bên trong chiếc xe bên kia có một người đàn ông quần áo tây trang nghiêm chỉnh bước xuống, không ai khác chính là Lục Cư Nghiên.

Anh ta bước tới chỗ Mạc Thư Linh, lấy ra một con dao rạch một đường ngay bên má cô ả.

Đúng vậy đây chính là sự trả thù của Lục Cư Nghiên, ả ta tự hào và yêu thích nhất gương mặt của mình, thì anh sẽ phá hủy gương mặt đó để cả đời cô ta chỉ toàn sự chê bai của người đời, càng để cô ta biết vết sẹo đó chính là đại diện cho việc cô ta đã gϊếŧ người.

(Tupaa~ said: tui viết mà tui còn sợ ổng é trùii😢)

Mọi người nhớ vote 10 sao để ủng hộ mình nha, vote sao để mình viết nhanh hơn nè😍