Chương 8: Mang Thai( H)

Sau khi về biệt thự, trời cũng đã tối, Bạch Tiểu Nhiên nói muốn đi tắm thế là liền lấy đồ sau đó vào phòng tắm. Khi đi ra trên người cô chỉ quấn chiếc khăn tắm.

"Aaa, anh...anh làm gì trên giường em vậy" cô ngạc nhiên mà hét lớn lên.

Lục Cư Nghiên nằm trên giường cười nói:

" Tất nhiên là chờ lão bà ra rồi"

"Anh...anh đi ra đi" Tiểu Thanh đỏ mặt nói.

Bỗng nhiên, Lục Cư Nghiên tụt khăn tắm của Bạch Tiểu Thanh xuống. Cảnh xuân bên trong không chút phòng bị mà lộ ra hết. Lục Cư Nghiên cười dâʍ đãиɠ mà hỏi:

"Tiểu Thanh em muốn có con không"

Cô bất chợt đứng hình vài giây, nếu có con chạy trốn sẽ rất khó. Nhưng trước giờ hắn đều hướng đến tử ©υиɠ cô mà bắn khả năng rất cao là có thể bây giờ cô đã có thai.

"Tiểu Thanh" giọng hắn khàn khàn gọi cô.

Bạch Tiểu Thanh bất chợt giật mình liền nhìn hắn. Sau đó liền hoảng loạn hét lên:

" Không muốn...không muốn"

Nam nhân kia nhíu mày lại đôi mắt hiện lên vài phần hung ác. Giọng nói chợt hạ xuống lạnh như băng:

" Em vừa mới nói gì"

" Em chính là không muốn có con" cô dùng hết sức lực mà hét lên.

Nam nhân kia mặt tối sầm lại tức giận mà ném hết đống sách trên tủ vào mặt cô. Bạch Tiểu Thanh đau đớn mà rơi nước mắt.

Hắn đùng đùng sát khí mà bước đến chỗ cô. Bắt lấy hai tay cô mà cầm lại. Lục Cư Nghiên lớn gấp đôi Bạch Tiểu Thanh cho dù cô muốn phản kháng cũng không được. Cô quỳ xuống nức nở nói:

"Em..em xin lỗi. Em thực sự không cố ý"

Lục Cư Nghiên túm tóc cô mà vứt lên giường. Hắn tức giận mà nói:

" Chổng mông lên nhanh lên, con m* nó em không muốn mang thai con của tôi cũng phải mang"

Bạch Tiểu Thanh nghe lời mà chổng mông lên, cô biết nếu phản khán chỉ nhận lại nỗi đau về thể xác nên không dám.

Lục Cư Nghiên lấy ra côn ŧᏂịŧ đang sưng to thô bạo mà đâm vào tiểu huyệt khô ráo.

Bạch Tiểu Thanh cảm thấy cơ thể mình như bị xé rách, vội vàng cầu xin:

"Nghiên...nghiên ca ca chậm..chậm lại em đau quá"

"Gọi chồng" Lục Cư Nghiên vừa nói vừa tát vào mông cô.

Bạch Tiểu Thanh sợ hãi liền kêu:

" Chồng...chồng làm ơn nhẹ thôi em chịu không nổi"

Hắn tát vào mông cô hỏi:

" Nói em có muốn mang thai con của tôi không"

"Muốn muốn em muốn mang thai con của anh" Tiểu Thanh hoảng hốt nói

" Ngoan,vậy bây giờ tôi liền cùng em tạo ra tiểu hài tử" vẻ mặt hắn ôn nhu cười nói

"Ưmm.. Vợ cái huyệt này của em thật chặt. Thật muốn thao nát em" Lục Cư Nghiên dâʍ đãиɠ mà nói.

Còn Bạch Tiểu Thanh vốn mẫn cảm bị thao như vậy liền ra rất nhiều nước, rêи ɾỉ ra vài tiếng ah ah.

"Vợ xem có phải em rất dâʍ đãиɠ không, miệng thì nói không thích nhưng bên dưới lại ra rất nhiều nước a, hahah" Lục Cư Nghiên vừa nói vừa đem côn ŧᏂịŧ của mình ra vào trong tiểu huyệt cô. Đôi tay thăm dò lên cặρ √υ" đẩy đà của cô mà nhào bóp.

Bạch Tiểu Thanh mặc dù không muốn nhưng quả thật cô cảm thấy rất sướиɠ liền rên lên vài tiếng: " ah ah...của chồng thật lớn a"

Là đàn ông ai không thích được phụ nữ khen thân dưới của mình. Lục Cư Nghiên nghe được liền bị kí©h thí©ɧ mà điên cuồng đem côn ŧᏂịŧ lớn ra vào liên tục trong huyệt của cô.

Bạch Tiểu Thanh sướиɠ đến mức cao trào mà phun ra nước liên tục. Hơn nửa tiếng sau ra vào liên tục Lục Cư Nghiên bắn sâu vào trong tử ©υиɠ cô. Tiểu Thanh không nhịn được mà rên lên vài tiếng. Hắn không rút ra mà để im trong tiểu huyệt. Sau liền nói:

"Đi ngủ"

Cô khó chịu liền nói:

" Chồng có thể rút ra không bụng thật trướng" cô nũng nịu mà cọ xát cơ thể vào người hắn.

Hắn nhìn cô liền nói:

" Nằm im nếu em không muốn làm thêm một hiệp nữa"

Cô bị doạ sợ liền nằm im để hắn ôm. Mặc dù khó chịu nhưng cô vẫn cố gắng chìm vào giấc ngủ.