Chương 1

Như Miêu Miêu vừa tan làm, đã nhận được điện thoại, nói là có hoa đến, phải xuống dưới lầu ký nhận.

Như Miêu Miêu tuy rằng còn tức giận, nhưng vẫn lễ phép nói với anh trai giao hàng lập tức đi xuống.

Đến tay là một bó hoa hồng đỏ, trịnh trọng mà rực rỡ, màu đỏ kiều diễm ướŧ áŧ làm nổi bật cả người cô.

Luna cùng phòng làm việc nhìn thấy, giọng nói và vẻ mặt đều rất quá mức: "Trời ạ, đại mỹ nhân Miêu Miêu của chúng ta lại nhận được hoa, lần này không biết là anh chàng nào tặng đây!"

"Chị Luna, đừng giễu cợt em nữa, làm gì có anh nào!"

Như Miêu Miêu cười cười đáp lại.

Cô cầm túi xách, lại ôm bó hoa hồng, đi đường hoặc đi tàu điện ngầm xe buýt đều rất vướng, vì thế cô định gọi xe, vừa mới chuẩn bị ấn xác nhận. Phía trước đột nhiên ào ào mà qua một đám học sinh cưỡi xe leo núi.

Như Miêu Miêu bị dọa, người không đứng vững, sắp ngã xuống.

Lúc này, cô bị người ôm chặt đỡ lấy.

Bây giờ đang là tháng năm, trong không khí tràn ngập hơi thở nóng bức.

Cánh tay kia ôm cô rắn chắc mạnh mẽ, màu da hơi tối, mang theo một chút mồ hôi, người nọ mặc áo ba lỗ màu đen, bởi vì dùng sức mà đường cong cơ bắp nhô lên tràn ngập hơi thở nam tính, nhiệt độ da thịt hai người tiếp xúc với nhau nhanh chóng tăng lên.

"Chị, suýt nữa thì chị ngã sấp xuống rồi, thật không cẩn thận."

Giọng nói trong trẻo dễ nghe lại mang theo chút mềm mại truyền vào lỗ tai, làm Như Miêu Miêu lập tức đỏ mặt.

Cô không chút lưu tình ném bó hoa kia vào trong lòng vị thiếu niên này, mắng

"Cố Thành, em không biết xấu hổ!"

Nói xong, vội vã đi về phía trước, tức giận đến ngay cả xe cũng quên gọi.

Cố Thành cười hì hì nhét hoa vào cặp sách, sau đó đuổi theo.

Hắn nắm tay Như Miêu Miêu từ phía sau.

Cố Thành cao 190, mà Như Miêu Miêu chỉ có 163, chênh lệch chiều cao gần 30 cm khiến cô ở trước mặt Cố Thành như một con gà con.

Cho dù giờ phút này cô bị ép thở phì phò nắm tay, người bên ngoài nhìn qua lại giống như một cô gái nhỏ đang làm nũng với bạn trai, không có chút lực uy hϊếp nào.

Như Miêu Miêu da trắng xinh đẹp, ngực to eo nhỏ, bình thường mặc quần áo lớn mật, cũng không ngại ngùng.

Hôm nay cô mặc một bộ váy liền áo màu đen thấp ngực, phối hợp với tơ đen và giày, nhìn như một nữ sinh đại học non nớt, không nói, không ai biết cô năm nay đã 27 tuổi.

Hôm nay đi làm, chị Luna còn trêu ghẹo, sao hôm nay cô ăn mặc thanh xuân như vậy.