Chương 15: Ước định 3 điều với Hệ thống

Sau khi về nhà, Mạnh Nhạc Nhạc trước là ngủ 2 giờ để khôi phục thể lực rồi dậy tắm rửa. Tiêu Diệp đã bắn vào trong quá nhiều, khi tắm chất nhầy trắng đυ.c còn trào ra ngoài tử ©υиɠ, Mạnh Nhạc Nhạc cũng chẳng còn cách nào, đành phải nhấn ép bụng, cố cọ rửa.

Thân thể đã nhiều lần chìm trong tìиɧ ɖu͙© điên cuồng nên bị dạy dỗ cực kỳ mẫn cảm, hơn nữa thuộc tính nước nôi lại cao, vừa tắm rửa xong đã lại cảm thấy toàn thân trống rỗng, nước nôi óc ách.

Uống xong hai ly nước chanh cô mới miễn cưỡng tỉnh táo lại, cô trước xem lại đống điểm thuộc tính, Lục Cảnh được 6 điểm thuộc tính, làm cùng Tiêu Diệp được 5x2+5 = 15 điểm thuộc tính, lại thêm một viên Âm nguyên đan khen thưởng từ Nhiệm vụ Tức thời.

Cô quyết định vẫn thêm vào da thịt, sáng trong, trắng hồng thêm 3 điểm, thêm 4 điểm vào cân nặng, tỉ lệ ngũ quan cùng dáng người đều thêm 2 điểm, lưu lại 4 điểm dự phòng, số liệu liền biến thành:

Họ tên: Mạnh Nhạc Nhạc

Tuổi: 25

Đánh giá cấp bậc thuộc tính:

(Các thuộc tính đạt 40 điểm là cấp bậc "Trung Bình"; 80 điểm là cấp bậc "Nữ Thần")

NGOẠI HÌNH ——

Da thịt: 26

Sáng trong: 26

Trắng hồng: 23

Tỉ lệ ngũ quan: 47

DÁNG NGƯỜI ——

Cân nặng: 34* (hiện MNN còn khoảng 57.5kg)

Ngực: 50

Tỉ lệ: 32

BỘ PHẬN RIÊNG TƯ ——

Chặt chẽ: 70 (giả)

Nước nôi: 70 (giả)

Mềm mại: 40 (giả)

Năng lực hút kẹp: 60 (giả)

Điểm thuộc tính còn thừa: 4

Đánh giá cấp bậc giá trị nhan sắc: B-

Đánh giá cấp bậc học thức: B-

Tổng hợp đánh giá cấp bậc: B-

Trang bị: Âm nguyên đan ( hiệu quả 15 ngày )

Trang bị chưa dùng: Âm nguyên đan x 1

Sửa sang lại điểm và số liệu xong, Mạnh Nhạc Nhạc nhìn lại chính mình trong gương, đầu đen cùng mụn đều đã biến mất, giống như đã được đánh một lớp nền nhẹ nhàng, tuy rằng vẫn không được tính là đẹp, nhưng tốt xấu gì thì diện mạo cũng đã sáng sủa thanh tân hơn không ít.

Cô ngồi ở trước bàn, rút một tờ giấy ra chuẩn bị bắt đầu phân tích sự việc xảy ra 2 ngày nay.

Cô viết lên giấy mấy chữ Lục Cảnh, Vương Duyệt cùng Tiêu Diệp, nghĩ nghĩ, lại thêm cả bản thân cùng Hệ thống vào, bắt đầu dùng hình thức nghiên cứu luận văn viết ra ----- “Mục đích, phương pháp, kết quả, phân tích”, tính toán phân tích từng cái một.

Đầu tiên là Lục Cảnh, mục đích của Lục Cảnh rất đơn giản, che giấu sự tình đêm qua, dùng phương pháp tránh cô thật xa, điều cần phải phân tích chính là thái độ thay đổi của hắn trước và sau khi lên xe buýt. Trước là áy náy, lúc sau lại là khinh thường, nếu chỉ là đơn thuần vì thấy cô hôn Tiêu Diệp cũng không có khả năng hắn quay ngoắt 180 độ như vậy. Thế nên, chắc chắn là Vương Duyệt đã nói gì đó với hắn rồi.

---------------------------------

Tiếp theo là Vương Duyệt, trước kia cô ta đối với mình là làm lơ, điều này rất dễ dàng nhìn ra được, sau khi Mạnh Nhạc Nhạc đạt được Hệ thống, các chỉ số đều có sự tăng trưởng, người quen nào nhìn thấy cô cũng đều kinh ngạc, sau lại hỏi xem vì sao dạo này cô lại gầy đi thế, nhưng chỉ có Vương Duyệt là thờ ơ, bởi vì cô ta chưa từng nhìn vào mắt sự biến hóa của Mạnh Nhạc Nhạc. Ai sẽ đi để ý sự thay đổi của một người râu ria chứ? Vịt con xấu xí hóa thiên nga vì nó bản thân nó đã chính là thiên nga, mà Mạnh Nhạc Nhạc thì sao? Chỉ là một con vịt xấu xí.

Loại thái độ khinh thường này được giấu dưới lớp mặt nạ tươi cười, nhưng cũng đồng thời chỉ càng thể hiện cô ta không coi Mạnh Nhạc Nhạc ra gì cả, cũng càng khinh thường chuyện nói xấu sau lưng cô. Theo lý thuyết thì quan hệ giữa hai người đều không có mâu thuẫn hay xung đột gì lớn. Thế nhưng Vương Duyệt hôm nay lại cứ ngẫu nhiên bắn ra ánh nhìn tàn nhẫn đố kị, kết hợp với thái độ biến hóa của Lục Cảnh, Mạnh Nhạc Nhạc nghĩ, hẳn là Vương Duyệt đã phát hiện ra điều gì về chuyện đêm qua rồi. Ít nhất thì kết quả là toàn bộ hành trình như Nhạc Nhạc đã thấy, còn mục đích của cô ta cũng rất rõ ràng, chính là cố hết sức bôi đen Mạnh Nhạc Nhạc.

Phương pháp chính là vu oan giá họa, dạng này chỉ cần chốc lát đã có thể tuôn ra, bảo sao thái độ Tiêu Diệp sau khi chờ xe buýt cũng đã xảy ra biến hóa, xem ra là Vương Duyệt đã nói gì đó với anh rồi.

Từ những điểm này xem ra, tràng nhầm lẫn tai nạn vốn không thể đổ lỗi cho ai đêm qua , giờ thì tất cả sai lầm đã bị đổ vấy lên đầu mình, Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi cười khổ, đúng là kẻ bị hại lại bị phán có tội mà.

--------------------------------------

Cuối cùng là Tiêu Diệp, anh ở ngay trước mặt hai người Vương - Lục lại bảo mình hôn anh, là để làm gì chứ?

Chẳng lẽ anh vì bị Vương Duyệt nói mà hiểu lầm, cho rằng mình thiết kế màn làʍ t̠ìиɦ cùng Lục Cảnh, nên Tiêu Diệp làm thế để Lục Cảnh nhìn rõ cô là ả đàn bà giỏi tâm kế, da^ʍ uế phóng đãng sao? Cũng làm vậy để Vương Duyệt hết giận sao?

Nhưng nếu là vậy thì cần gì phải làʍ t̠ìиɦ cùng cô chứ? Chẳng lẽ là ‘hàng’ đã đưa tới cửa thì cứ nhận cho đỡ phí sao?

Trực giác lại nói với Mạnh Nhạc Nhạc, Tiêu Diệp không phải người như vậy.

Còn có cảm xúc phẫn nộ của anh nữa, nếu không phải Hệ thống biểu hiện xu hướng tìиɧ ɖu͙© của Tiêu Diệp bình thường, Mạnh Nhạc Nhạc suýt thì hoài nghi Tiêu Diệp thích Lục Cảnh, vì yêu nên sinh hận.

Đột nhiên, đáy lòng Mạnh Nhạc Nhạc chợt quặn lên, có thể nào là… vì yêu mà ghen không, liệu có thể là vì Tiêu Diệp có hảo cảm với mình, cho nên...

Ngay sau đó Mạnh Nhạc Nhạc lại phủ định ý tưởng này, Tiêu Diệp chẳng qua chỉ mới quen mình, mà cô lại không phải đại mỹ nữ lẫn Mary Sue gì, sao có thể...

Nhưng phản ứng của Tiêu Diệp thật sự quá bất thường, Mạnh Nhạc Nhạc đã thử tìm vô số lý do để bác bỏ ý tưởng này, nhưng rồi lại không nhịn được sinh ra vọng tưởng, trong lòng hỗn loạn không thôi, đành phải tạm thời dừng phân tích với Tiêu Diệp.

--------------------------------

Còn cần tập trung phân tích thêm một người khác, một người mà trong toàn bộ cuộc cắm trại này mới là người không thích hợp nhất.

—— Chính bản thân Mạnh Nhạc Nhạc.

Xuất phát từ các loại nguyên nhân, Mạnh Nhạc Nhạc đã làʍ t̠ìиɦ đến 2 lần trong cuộc cắm trại này, mục đích là gì, là tìиɧ ɖu͙© hay là điểm thuộc tính? Hình như... đều không phải.

Lần đầu tiên thuần túy là ngoài ý muốn, lựa chọn Mạnh Nhạc Nhạc có thể làm cũng không nhiều lắm nên không cần phân tích, cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc có bất cứ điều gì với Lục Cảnh, bất luận là thân thể hay dây dưa tình cảm.

Lần thứ hai thì sao, Mạnh Nhạc Nhạc rất muốn đẩy nguyên nhân là do Nhiệm vụ Tức thời Hệ thống phát, nhưng nhiệm vụ đâu phải dạng cưỡng chế, cô hoàn toàn có thể cự tuyệt đấy thôi?

Mạnh Nhạc Nhạc tuy thích hưởng thụ tìиɧ ɖu͙©, nhưng cũng hiểu được xã hội này sẽ không khoan dung với gái da^ʍ, không có viên Sửa dung, không có lớp mặt nạ để đeo lên, làm sao cô có thể không hề cố kỵ, ở ngay trước mặt bàn dân thiên hạ, cùng một người chỉ vừa quen biết không bao lâu làʍ t̠ìиɦ?

Lại thêm cả thái độ của chính cô với Tiêu Diệp nữa, cô quá dễ bị cảm xúc của đối phương làm mất lý trí, vẻ lạnh lùng cùng khinh thường của anh đều sẽ làm bản thân cô thấy khó chịu, điều này rất không bình thường.

----------------------------------

Còn nữa, Hệ thống đột nhiên tuyên bố Nhiệm vụ Tức thời là sao?

“Hệ thống, Nhiệm vụ Tức thời rốt cuộc là cái gì?”

“Nhiệm vụ Tức thời là do Hệ thống căn cứ vào trạng thái tình cảm của ký chủ mà tuyên bố với mục đích thúc đẩy.”

“Căn cứ vào trạng thái tình cảm?”

“Tình cảm của ký chủ có dao động khá lớn.”

“Vậy Nhiệm vụ Tức thời cũng chính là miếng mồi dụ dỗ?”

“Ký chủ cũng có quyền lựa chọn.”

Mạnh Nhạc Nhạc đột nhiên hiểu ra, vị nữ tử đạt được Hệ thống nhưng cuối cùng lại xuất gia đã nhắn lại hậu nhân rằng ‘hãy cảnh giác’.

Cảnh giác ở đây không chỉ là cảnh giác bản thân Hệ thống, mà có khi để chỉ ‘Nhiệm vụ Tức thời’ thì đúng hơn.

Hệ thống có thể nắm giữ được những biến hóa tình cảm của ký chủ, dựa vào đó để tuyên bố nhiệm vụ, hay nói cách khác, nó có thể khai quật ra du͙© vọиɠ từ sâu thẳm nội tâm con người.

Mỗi người đều có thiên hướng riêng, sẽ nảy sinh chút tò mò hoặc yêu thích đối với người nào đó hoặc sự vật nào đó, nhưng nếu không có gì xảy ra, loại cảm giác này hoặc sẽ dần dần phai nhạt, cuối cùng biến mất không còn gì, hoặc sẽ chậm rãi chuyển biến như dưa chín rụng khỏi cuống. Nhưng tất cả những điều này đều yêu cầu một quá trình rất dài.

Lúc này, nếu lại có kẻ không ngừng nhắc nhở, lấy lợi dụ hoặc, vậy rất có khả năng, con người dưới sự xúc động mà làm ra chuyện gì không cần thiết.

Vấn đề này lại bị đẩy trở về, cũng chính là do bản thân cô có cảm giác đặc biệt với Tiêu Diệp, cho nên mới không thể chịu được sự dụ dỗ của Hệ thống.

Chuyện này còn phản ánh ra một vấn đề, chính là mức độ can dự của Hệ thống.

Lúc đầu Hệ thống chỉ đưa ra những phương hướng đại khái, tức thu hoạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ để đổi điểm thuộc tính, hiện tại lại bắt đầu dụ dỗ Mạnh Nhạc Nhạc trầm mê vào tình cảm cùng du͙© vọиɠ. Nếu cứ tiếp tục phát triển như vậy, liệu sẽ có khả năng xuất hiện cả Nhiệm vụ cưỡng chế hay không?

“Ký chủ yên tâm, Hệ thống vĩnh viễn sẽ không tuyên bố Nhiệm vụ cưỡng chế, thành tựu của Hệ thống cùng ký chủ là tương trợ, chứ sẽ không cản tay nhau.” Nguyên lai, trong lúc bất tri bất giác, Mạnh Nhạc Nhạc thế nhưng đã hỏi ra miệng câu hỏi.

Mạnh Nhạc Nhạc suy nghĩ rất lâu, cuối cùng mở miệng.

“Một khi đã vậy, chúng ta ước định 3 điều đi.”

Hiếm khi thấy Hệ thống nghẹn lời, hơn nửa ngày mới đáp lại.

“Xin mời nói.”

“Điều thứ nhất, Nhiệm vụ Tức thời sửa thành Nhiệm vụ Chi nhánh, không giới hạn thời gian, bằng không mọi Nhiệm vụ Tức thời sau này ta đều không tiếp nhận. Ta biết mi không cưỡng chế làm nhiệm vụ, nhưng nếu mi yêu cầu năng lượng từ tϊиɧ ɖϊ©h͙, vậy tất nhiên sẽ hy vọng có được càng nhiều càng tốt chứ?”

Mạnh Nhạc Nhạc đưa ra điều này để đề phòng vạn nhất, Nhiệm vụ Tức thời cho người ta cảm giác quá vội vàng, cô sợ lại một lần nữa xuất hiện tình huống như lần trước, phải đưa ra quyết định dưới sự ảnh hưởng của cảm tình hoặc hoàn cảnh. Cô hy vọng có thể đưa ra lựa chọn có nhiều tính tự chủ hơn, cũng sẽ có thời gian dài hơn để chuẩn bị, tựa như chuyện với Tiêu Diệp, nếu cũng cho cô đủ thời gian, nhiệm vụ vừa có thể hoàn thành mỹ mãn mà không để lưu lại hậu họa.

Mạnh Nhạc Nhạc muốn làm một người buông thả thoải mái, nhưng cô cũng không muốn bản thân trêu chọc phải một đống phiền toái, nếu Hệ thống không đồng ý, vậy đành phải từ bỏ Nhiệm vụ Tức thời này mà thôi. Dù sao điều này thuộc về cuộc sống của chính Mạnh Nhạc Nhạc, chứ đây không phải tiểu thuyết hay phim ảnh, cuộc sống của một người cũng không chỉ có mỗi mình họ, còn cả cha mẹ, bạn bè, gia đình, quan hệ xã hội... đều thuộc vào những gì trong đó hết. Cái gọi là ‘buông thả thoải mái’, nhất định cũng phải hạn chế trong những việc riêng của BẢN THÂN.

“Điều thứ 2, sau này những nhiệm vụ cùng loại hoặc trước khi mở ra một Module* nào, cũng cần phải thương lượng với ta, cũng cần phải cung cấp tư liệu đúng đắn, kỹ càng tỉ mỉ. Chuyện này chắc cũng không quá đáng chứ, ta hy vọng mi có thể coi ta trở thành bạn bè.”

Có lẽ do tính cảnh giác của Mạnh Nhạc Nhạc quá cao, nhưng thứ công nghệ cao như Hệ thống vốn dĩ đã rất dễ dàng làm người ta sinh ra cảm giác không an toàn rồi.

Quá nhún nhường trước mặt Hệ thống cũng không phải một chuyện tốt. Hơn nữa, yêu cầu này chủ yếu để làm Hệ thống thay đổi lại định vị đối với chính mình, cô là một người có tư tưởng riêng, chứ không phải quân cờ để có thể tùy ý đặt đâu đi đó.

“Điều thứ 3, Mở ra Module [Học thức] cùng Module [Huấn luyện thể chất]. Sau chuyện lần này, Vương Duyệt chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ hãm hại, ta cần trong khoảng thời gian ngắn có được năng lực để bảo vệ bản thân để không bị rơi vào những tình huống tiến thoái lưỡng nan. Chứ lỡ như ta bị dồn ép đến hơi hoang vu như thung lũng, vậy sao còn có thể tiếp xúc được những người ưu tú rồi thu hoạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ nữa.”

Đây cũng không phải nói quá, nhà Vương Duyệt có quyền có thế, hiện tại lại vô cùng hận Mạnh Nhạc Nhạc. Cô ta cũng sẽ mặc kệ việc này do ai đúng ai sai, vốn thế giới này, những kẻ có quyền thế cũng sẽ có rất nhiều phương pháp để làm một người thân bại danh liệt.

Sau khoảng thời gian dài im lặng, rốt cuộc Hệ thống cũng đồng ý.

Nhưng cũng đặt điều kiện, nếu Nhiệm vụ Tức thời biến thành Nhiệm vụ Chi nhánh, giới hạn thời gian chỉ có thể trong vòng 3 tháng. Nó cũng đồng ý mở ra Module [Học thức] cùng Module [Huấn luyện thể chất], nhưng cần nợ 40 điểm thuộc tính, trong vòng 6 tháng phải trả hết, mà 2 Module này cũng chỉ mở ra được hình thức rèn luyện sơ cấp nhất.

Mạnh Nhạc Nhạc thở phào một hơi, điều đáng sợ nhất trong đời chính là biết trước tương lai trắc trở vô vọng thế nào.

Nhưng hiện tại, cuối cùng đã có con đường giải quyết.

-----------------------------------------------------------

Như vậy, trở lại vấn đề duy nhất chưa được giải quyết - cô và Tiêu Diệp.

Mạnh Nhạc Nhạc hơi lưỡng lự, cô còn chưa từng có hảo cảm với ai, nhưng ngẫm nghĩ, nếu đã không nắm chắc được thái độ của Tiêu Diệp, vậy chỉ có thể quản được thái độ của chính mình.

Bản thân cô quả thực có hơi thích anh, mà giữa hai người còn có vài hiểu lầm, cô quyết định dựa theo phương pháp điều chỉnh sai lầm trong thí nghiệm, tiến hành xử lý vấn đề.

Tức là: Sửa chữa tham số sai lầm – Điều chỉnh thử để chờ các mẫu vật làm lạnh trở về nhiệt độ bình thường – Nếu chính xác thì tiếp tục / Sai thì từ bỏ.

May là trước đó mấy người đã add WeChat của nhau, cô bèn gửi tin nhắn WeChat cho Tiêu Diệp, giải thích kỹ càng tỉ mỉ chuyện đêm qua cho tới hôm nay. Còn mập mờ biểu lộ hảo cảm của bản thân, cũng nói rõ mình sẽ chờ anh 3 tiếng.

3 tiếng sau, Mạnh Nhạc Nhạc bị tình yêu làm choáng váng đầu óc giờ đã tỉnh táo trở lại.

Trên WeChat vẫn hoàn toàn im ắng, Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi tự giễu, quả nhiên việc ‘anh có thích cô’ cũng chỉ là một ảo giác khác trong đời người mà thôi.

Mạnh Nhạc Nhạc bắt đầu hành động, block tất cả mọi phương thức liên lạc với Tiêu Diệp, cũng thanh trừ sạch sẽ những tâm tư vụn vặt gợn sóng trong nội tâm.

==================