Chương 1: Xuyên không

Chương 1: Xuyên không

“Ha ha ha thật là sản khoái, rút cuộc mày cũng bị tao chơi chết, dám đυ.ng tới tao à, thằng này từ trước giờ không ngán thằng nào. Dù mày có là con ông cháu cha, còn bà cháu ngoại”

“Ha… ha... ha…” Mọi người tại công viên này nhìn vào chàng thanh niên này cứ như một thằng khùng. Đứng đây từ chiều đến giờ, cứ cười hoài không dứt.

Thanh niên này là Lâm Động năm nay 30 tuổi, đang là một nhân viên kinh doanh của một công ty lớn tại TPHCM. Hôm nay trong cuộc họp toàn bộ Công ty về phát triển chiên lực kinh doanh, biết được mình sẽ bị chơi nên Lâm Động đã chủ động tương kế tựu kế chơi chết tên đồng nghiệp đê tiện kia. Thành công chơi được kẻ địch, Bên cạnh đó kế sách kinh doanh của mình còn được Tổng giám đốc khen ngợi, và đưa vào đề án để phát triển công ty. Nói chung là tiền đồ vô lượng.

Vì quá đổi vui sướиɠ và để tự tận hưởng chiến thắng. Lâm Động đã mua một thùng con cọp mang ra ghế đá công viên ngoài bờ hồ mà tự thưởng

“Ka…ka…ka… Kiểu này mấy em mỹ nữ trong công ty chắc tự động hiến thân dâng cho mình. Ka..ka..ka”

Đang tự luyến thì trời bỗng mây đen kéo đến ầm ầm, sấm chợp liên hồi.

“Mẹ nó, đang phê tự nhiên ông trời lại đổ mưa”. Lâm Động lay hoay thu dọn chiến trường chạy về phòng. Bỗng một tia sét xé ngang bầu trời đánh thẳng xuống chỗ Lâm Động đang đứng. “ Mẹ nó, tính chơi chết ông à”. Lâm Động ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh. Nhưng “Đùng….”kèm theo là tiếng là thất thanh của Lâm Động “Á ….”

………..

Khi Lâm Động hao hết khí lực mở ra đôi mi nặng trĩu, nhìn khung cảnh xung quanh lạ lẫm, “ Mình chết hay chưa nhỉ?” đang tự đặt ra câu hỏi, thì

nhất thời nhìn thấy một khuân mặt nữ tử mộc mạc, nhìn qua chừng ba mươi, khuôn mặt hơi thanh tú làm người ta có loại cảm giác dịu dàng nhu hòa

Trong lúc hắn đang ngơ ngắc mở màng, chưa biết đây là đâu.. Hàng loạt câu hỏi được nữ tử trước mặt hỏi dồn dập

Động nhi….. Động nhi….. Con tỉnh rồi à? làm mẹ lo quá, con không sao chứ?”. Lâm Động đang không biết phải trả lời như thế nào? Thì bỗng đầu óc đau nhói Lâm Động la hét thất thanh: “A……a…….

“Động nhi, đừng làm mẫu thân sợ”. Nữ tử trước mặt hoảng sợ, nước mắt càng chảy dài thêm.

Lâm Động lúc này đang thừa nhận cơn đau vô tận từ những luồn thông tin ký ức mang về. Tưng sự kiện, từng hình bóng, từng đau khổ tủi nhục lướt qua trong đầu. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu. Lâm Động lúc này mới biết thì ra trong lúc sắp chết vô tình xuyên không vô thân thể nam nhân cùng tên với mình. Tên này lúc trước là con của thiếu gia chủ Lâm Khiếu một kỳ tài trong gia tộc Lâm thị mới 20 tuổi đã đạt được thành tựu Thiên Nguyên Cảnh trung kỳ. Nhưng trong lần đại hội mười năm một lần của toàn gia tộc Lâm thị tổ chức tại Viêm Thành đế đô Đại Viêm vương triều một trong hàng ngàn vương triều tại Huyền Thiên Đại Lục. Lâm Khiếu đại diện cho niềm hi vọng của toàn bộ Lâm thị tại Thanh Dương Trấn. Nhưng chỉ một chiêu, cha hắn đã bị thiên tài dòng chính Lâm thị tại Viêm Thành là Lâm Lang Thiên đánh trọng thương gần chết. Kết cục của người bại trận đơn nhiên là bị cười nhạo, châm chọc. Sau thất bại đó Lâm Khiếu bị trọng thương rất nặng tu vi từ Thiên Nguyên cảnh trung kỳ rớt xuống tận Địa Nguyên cảnh sơ kỳ. Vì quá đau buồn, và vết thương trầm trọng thương tổn đến lục phủ ngủ tạng Lâm Khiếu đã uất hận mà chết đi, khi Lâm Động mới chào đời. Sau khi Lâm Khiếu chết, mẹ con Lâm Động bị cả gia tộc xua đuổi, và xa lánh. Riêng Lâm Động trở thành đối tượng bị toàn bộ Lâm thị ăn hϊếp. Vết thương hiện tại cũng là do Lâm Sơn con của Lâm Mãng tam trưởng lão gây ra. Nói đến tên này, Lâm Động vì cha mà bị ghẻ lạnh, không có tài nguyên tu luyện, lại bị đám đồng tộc hành hạ. Vì vậy trở thành một tên phế vật không hơn không kém.

“Người hãy yên tâm mà yên nghỉ đi. Thù của ngươi ta sẽ báo, mẫu thân ngươi ta sẽ chíu cố nàng.”

Hung hăng nghiến răng, nhưng ngay sau đó Lâm Động đột nhiên ủ rũ lại, tuy Lâm Sơn kia đáng giận đến cực điểm nhưng nói gì thì nói, hiện tại tên kia cũng đã Thối Thể tứ trọng, thành tích này ở trong đám tiểu bối Lâm gia cũng xem như đi đằng trước.

Cái gọi là Thối Thể, nói đơn giản hơn chính là tu luyện thân thể, làm cho thân thể mình dần dần cường hóa, hơn nữa cuối cùng từ ngoài vào trong, khi gân cốt cốt tủy trong cơ thể cường hóa đến trình tự nhất định cũng là lúc phát sinh ra một tia nguyên lực, mà khi xuất hiện nguyên lực tức là hắn đã chân chính trở thành một gã Tu Luyện Giả.

Cảnh giới từ Thối Thể chia làm cửu trọng, Địa Nguyên Cảnh, Thiên Nguyên Cảnh, Nguyên Đan Cảnh, Tạo Hóa Cảnh, Niết Bàn Cảnh, Sinh Huyền Cảnh, Từ Huyền Cảnh, Chuyển Luân Cảnh, Luân Hồi Cảnh, Tổ Cảnh, mõi cảnh đêu chia làm sơ, trung hậu kỳ cảnh

Trong phòng, thấy Lâm Động mắt cứ mở trao tráo, không nói gì, Liễu Nghiên bên cạnh thấy thế vội vàng đặt tay lên đàu Lâm Động mà gọi:” Động nhi, con không sao chứ…”.

“Mẫu thân đừng khóc, chỉ là vết thương ngoài da, con không sao” Lâm Động kéo kéo góc áo Liễu Nghiên, thấp giọng nói.

"
Động nhi, đừng tìm bọn hắn gây sự nữa, con đánh không lại bọn nó đâu."

Liễu Nghiên cúi đầu, nhìn khuôn mặt non nớt có phần anh tuấn của Lâm Động mà nói.

“Mẫu thân yên tâm con hứa sẽ tư lo tốt cho bản thân, mẫu thân đi nghỉ sớm đi”

“con nghỉ ngơi sớm đi, có gì thì gọi mẫu thân”. Nói xong Liễu Nghiên đi về phòng mình. Nhìn bóng mẫu thân xa dần. Lâm Động khẻ thở dài
“haiz hiện tại mình chân ướt chân ráo đến đây, chưa biết phải làm gì. Phải chi tự nhiên từ trên trời rơi xuống cho mình bảo bối thông thiên giúp mình chơi chết bọn này, nhất là tên Lâm Lang Thiên kia”