Chương 1

Tạ quốc ngu ngốc tiến quân giao tranh với Mặc quốc rồi thất bại thảm hại, lại bị Mặc quốc cứ thế tiến vào chiếm đóng một số thành lớn, tình thế bị lật ngược Tạ quốc gần như rơi vào tình trạng bị diệt.

Hoàng đế Tạ quốc ngày đêm nghĩ kế cứu nước cùng các quân thần. Hoàng đế ăn không ngon ngủ không yên cuối cùng tự mình viết thư hỏi thủ lĩnh Mặc quốc, muốn như thế nào để ngừng chiến tranh.

Đến ngày thứ 10, thư của hoàng đế được hồi đáp: Hoà thân, trong vòng 8 ngày người phải đưa đến Mặc quốc.

Kèm theo đó, các quân đội Mặc quốc ngừng chiến. Một nửa đã rút khỏi Tạ quốc, một nửa vẫn còn ở lại Tạ quốc.

Một câu " Hoà thân" đã chịu ngừng chiến đối với nước bị kiềm hãm như Tạ quốc đều có lòng nghi ngờ, nhưng lại nghĩ chỉ cần không chiến tranh nữa, vậy là tốt rồi.

Rút kinh nghiệm xương máu, Tạ quốc bọn họ không nên ham chiến! Khıêυ khí©h nước khác!

Mà nguyên nhân thật sự Mặc quốc dễ dàng ngừng chiến thế này rất đơn giản, thủ lĩnh Mặc quốc không muốn phí tâm tư vào một nước nhỏ bé phù phiếm này mặc dù rằng chiếm đóng một đất nước xinh đẹp như thế rất không tệ. Nhưng bên kia cũng có một nước khác cũng ngu xuẩn khıêυ khí©h Mặc quốc, mà nước kia tính chiến đấu khá mạnh bọn họ phải gấp rút hoàn thành tốt chuyện Tạ quốc sau đó quay về nghênh chiến với nước kia.

Hoà thân đối với Tạ quốc rất đơn giản, chọn công chúa hoặc hoàng tử đem đi là được, cũng chỉ là thiếu đi 1,2 người, bọn họ càng không cần phải nghĩ nhiều.

Hoàng đế Tạ quốc thầm nghĩ, không biết thủ lĩnh Mặc quốc yêu thích nam nhân hay nữ nhân đây? Nếu gả công chúa qua thủ lĩnh Mặc quốc không hài lòng, vậy Tạ quốc sẽ rất thảm. Gả hoàng tử qua lại sợ thủ lĩnh Mặc quốc không thích nam nhân... Nhưng hiện nay đất nước nhiều nam phong như vậy, lỡ đâu thủ lĩnh Mặc quốc cũng thích thì làm sao bây giờ?

Hoàng đế sầu não, vậy gả hoàng tử và công chúa qua luôn, cũng thể hiện thành ý của Tạ quốc họ.

Hoàng đế không thèm suy nghĩ chọn luôn thất hoàng tử Tạ Hàm Chi và tam công chúa Tạ Tuyên Như.

...

Trong cung của Thất hoàng tử...

Thất hoàng tử không kịp đề phòng, bị phụ hoàng chọn đi hoà thân. Y sống 18 năm luôn ngoan hiền nghe lời lần này lại tạo ra một trận náo loạn. Mẫu thân y - Diệp phi quỳ khóc cầu xin hoàng đế đừng bắt ép Tạ Hàm Chi đi hoà thân, nhưng chỉ đổi lại một lời nói lạnh như băng của hoàng đế: "Lời trẫm đã định, há để các ngươi can thiệp vào?''

Đúng vậy, hai mẫu tử họ không có quyền can thiệp cho nên người làm hoàng đế như ngài thích chọn ai thì tùy tiện chọn, bọn họ có sức cũng không có quyền để phản kháng.

Nhưng Tạ Hàm Chi không cam lòng! Trong cung có 9 vị hoàng tử, cớ gì lại chọn y mà không phải là những người kia? Phụ hoàng không cần suy xét thêm chút nào nữa sao?

Ai cũng đều biết hoà thân cho địch quốc chính là lành ít dữ nhiều, nói là "hoà thân" không bằng nói là bán đi đứa con trong nhà để đổi lấy sự yên bình vinh hoa vốn có cho nước. Khi các vị hoàng tử các công chúa nghe được thánh chỉ chỉ đích danh Tạ Hàm Chi và Tạ Tuyên Như sẽ bị đưa đi hoà thân, bọn họ vừa thở phào nhẹ nhõm vừa cười giễu cợt trên nỗi đau của người khác.

Tạ Hàm Chi ở trong cung có bị đối xử bất công bị các huynh đệ tỷ muội chèn ép đều có thể nhịn, nhưng không thể nhịn được việc y bị phụ hoàng không một chút quan tâm hay liếc mắt nhìn y một cái cứ thế tùy tiện chọn y đi hoà thân như vậy! Đây là dồn y vào chỗ chết phải không?

Nhớ những ngày tháng không được phụ hoàng sủng ái, những ngày tháng luôn bị phụ hoàng lạnh nhạt. Tạ Hàm Chi triệt để tuyệt vọng.

...

Rất nhanh đã đến ngày Tạ Hàm Chi phải gả đi.

Diệp phi - mẫu thân Tạ Hàm Chi cầm khăn tay yên lặng lau nước mắt, nhìn hài tử đáng thương của nàng mặc hỉ phục thất hồn lạc phách lên xe ngựa.

xe ngựa bên kia của tam công chúa - Tạ Tuyên Như rất ồn ào, các gia đinh sắc mặt u buồn các hoàng tử và công chúa quen thân Tạ Tuyên Như đều chấm nước mắt rơi lệ...

Đặt hai người vào cạnh nhau so sánh càng thấy khác nhau một trời một vực, thất hoàng tử chỉ có một người tiễn biệt còn tam công chúa lại được người người quan tâm...

Chỉ vì, Diệp phi nàng thất sủng lại không được lòng người.

...

Tạ Hàm Chi từ khi lên xe ngựa đến khi xuất phát đều im lặng không nói một lời. Tĩnh mịch như thể đã chết lặng. Trong đầu thường thường có ý nghĩ tự vẫn đi cho nhẹ nhõm, nhưng sự ham sống trong lòng y lớn lắm, có chút xa vời nghĩ: đến Mặc quốc rồi hy vọng y sẽ không bị đối xử quá thảm.

Hành trình đến Mặc quốc phải mất đến ba ngày ba đêm.

Tạ Hàm Chi trước khi đến Mặc quốc đã tưởng tượng rất nhiều bên ngoài Mặc quốc sẽ như thế nào? Có hung hăng dữ tợn như lời đồn? Có phồn vinh như y nghĩ?. Nhưng khi thật sự đặt chân đến thì mới biết, địch quốc hùng mạnh có thể nhanh chóng tiến vào Tạ quốc giao tranh bên ngoài lại... thế này.

Nam nhân đều cao lớn cường tráng, nữ nhân thì cao cao gầy gầy, y phục đều thô sơ đơn giản... Khác biệt rất nhiều với người dân Tạ quốc chú trọng ăn mặc hoa lệ, dáng người mảnh mai.

Mặc quốc rất lớn, song trên đường người người đều ăn mặc rất bình đạm không phô trương, nữ nhân không phấn son mùi xoa loè loẹt, không mảnh mai yêu kiều, yếu ớt như Tạ quốc.

Mặc quốc nơi sinh ra những con người mạnh mẽ.

TruyenHD

TruyenHD