Chương 3.1 Kế hoạch câu cá

Giang Dã Sâm cúi đầu nhìn ra sự nghi hoặc của cô, liền giải thích:

“Vừa rồi anh nhìn thấy nước trên mặt đất, lại nghe thấy tiếng bước chân phía sau, còn tưởng rằng sẽ trượt chân ở đó. Không ngờ lại trùng hợp như vậy."

Lời giải thích này nghe có vẻ hợp lý.

Anh đưa tay ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, lòng bàn tay không khỏi có thêm một chút sức lực, nhìn chiếc váy chữ A màu trắng của cô, cười khẽ, “Em mặc chiếc váy này thật xinh đẹp, xem ra mắt nhìn của anh không tồi.”

Tả Đồng cũng cười, “Không biết anh Giang là khen váy hay người đây?”

“ Đương nhiên là em. ”

Anh ấy là một người đàn ông lịch sự, không vượt qua giới hạn và làm cho mọi người cảm thấy rất có cảm tình. Tả Đồng khi đi với anh đều hết sức thoải mái và không có chút tâm lý phản kháng nào.

Bữa tối thư thái đến nỗi về nhà lại quên mất việc hỏi đến chuyện kem trị bỏng, lúc sực nhớ ra thì cô đã ở trước cửa nhà rồi.

Buổi tối bộ phận nhân sự gọi điện, dò hỏi mấy ngày hôm trước thông báo tuyển dụng đã nhận chức một cậu thanh niên kia, nhưng giờ lại không liên lạc được nữa.

"Tôi cũng không có số của anh ta. Lúc đó tôi chỉ đưa cho một danh thϊếp. Hay vì không liên lạc được nên có lẽ cậu ta không muốn đến?

Bên kia buồn rầu thở dài, “Cậu ấy tư chất tôi xem qua đều rất phù hợp, lúc ấy cũng hài lòng với công ty của chúng ta, tiền lương đãi ngộ không thấp, vậy nói như thế nào mà cậu ta không tới?”

Tả Đồng một bên mở ra máy tính, nghiêng đầu đưa điện thoại di động kẹp trên vai cười, “Có lẽ có người đã thọc gậy bánh xe? Anh phải chú ý đến đối thủ của công ty.”

“Điều cô nói cũng không phải là không có lý.”

“Đúng rồi Tả Đồng, chủ nhật này công ty có tổ chức team building, giám đốc đề nghị chúng tôi đi câu cá, tự nguyện tham gia là được, cô có muốn đến không? "

Cô cân nhắc một lúc và sẵn sàng đồng ý.

“Được thôi, tôi còn chưa đi câu cá bao giờ.”

Giang Dã Sâm ở dưới lầu trầm mặc hồi lâu, nhìn từ lúc phòng Tả Đồng bật đèn đến lúc tắt đèn,mới châm một điếu thuốc, tựa lưng vào ghế ngồi mà nheo mắt lại, khẩu súng lục sau thắt lưng cộm lên khiến hắn rất khó chịu, liền lấy ra chơi đùa trong tay.

Ngón tay mảnh khảnh khıêυ khí©h khẩu súng lục xoay tròn, ngậm lấy điếu thuốc trong miệng, lấy đạn bên trong ra, tháo rời khẩu súng lục thành từng bộ phận, sau đó lắp ráp lại. Cách chơi này có thể khiến hắn đam mê đến nỗi không màng tới thời gian.

Khi điếu thuốc trên miệng sắp cháy hết, cuối cùng hắn cũng dập tắt nó.

Sau một hơi thở dài, vẻ mặt thoải mái cuối cùng cũng lộ ra vẻ hoang dã nguyên thủy nhất, nghe thấy tiếng động từ ngoài xe, giữa hai hàng lông mày không hề có chút dịu dàng, hắn nghiêm nghị liếc nhìn vào kính chiếu hậu, dưới hàng mi dày, đôi mắt chính là cực lạnh.

Một chiếc xe địa hình màu đen đỗ ngay sau chiếc xe Maybach, người xuống xe là Lý Vận, anh ta bước đến cửa ghế lái cúi xuống chào hỏi một cách kính cẩn.

"Anh Giang những người chặn xe hàng của chúng ta đã xử lý xong, còn xác thì ném vào lò đốt. Trùm ma túy sẵn sàng chia tài khoản với chúng ta năm đến năm người. Anh muốn tiền hay hàng?"

“Tiền.”

“ Rõ.”

“ Chờ một chút. ”

Lý Vận dừng lại bước chân, cong lưng tiếp tục nghe hắn nói.

“Ông trùm ma túy nhất định cần hàng, nên cậu cứ nói muốn hàng, tùy hắn ra giá, gấp đôi giá rồi bán cho hắn.”

Lý Vận sắc mặt kinh ngạc, “Như này chẳng phải là sẽ kết thù sao?”

Giang Dã Sâm lộ ra cuồng ý cười lạnh, " Hắn dám có thù với tôi sao, thử hỏi trên cái đất này có ai dám địch lại với tôi.”

Lý Vân cúi đầu," Đúng vậy, tôi biết. "

Tả Đồng cũng không hiểu biết về câu cá, ở trên mạng cũng tìm kiếm thông tin không ít. Trong giờ nghỉ trưa, các đồng nghiệp của cô cũng đang thảo luận về nó. Rất ít người sẽ đi câu cá, vì vậy Tả Đồng khá quan tâm đến việc đi câu cá với team building ngày mai .

“Bất quá thì Tả Đồng sẽ không đi câu cá nữa, tôi còn chưa từng nghĩ đến sẽ phải đi.”

Cô ngẩng đầu lên cười, “Như thế nào lại nói như vậy?”

Khuôn mặt nữ đồng nghiệp nằm rạp ở trên bàn, than vãn, “Bởi vì cô thoạt nhìn chính là kiểu thiên kim đại tiểu thư , sinh ra danh môn cao quý, tôi luôn cho rằng cô có thể làm được mọi việc. ”

Tả Đồng khi cười đặc biệt đẹp, con tằm nhô ra dưới mắt, cơ táo đỏ hồng.

“Quá khen, tôi sinh ra trong một gia đình bình thường thôi.”

“Chậc chậc, tôi rất thích một người phụ nữ đoan trang như cô, muốn hôn cô một cái quá đi mất.” Cô bĩu môi.

Chị Trương đi ngang qua phía sau giật tóc, “Nào, chị có bạn trai rồi, đừng có làm ô uế chị.”

“Em ghét chị Trương!”

Tả Đồng nhịn không được mà bật cười, cùng các người đồng nghiệp này như cộng sự ở chung, thật sự rất thú vị.

Buổi tối, bởi vì tăng ca muộn nên sau khi cô và Giang Dã Sâm nói chuyện chúc ngủ ngon qua điện thoại, cô lại tiếp tục làm việc mà quên nói với anh về việc ngày mai sẽ tổ chức team building.