Chương 1: Quan hệ với nhau khi không có hôn sự

Tháng sáu, thời tiết nóng nực, cho dù là ban đêm cũng làm cho người ta cảm thấy oi bức.

Gương mặt Hoa Chi nóng lên, giữa trán sớm đã thấm ra một tầng mồ hôi mỏng. Nàng nương vào ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu sáng đi đến ngồi bên mép giường, nhỏ giọng gọi

“Lâm công tử.”

Trong phòng không châm đèn, Lâm công tử bị che mắt, chỉ có thể ẩn ẩn nhìn thấy cằm hắn căng chặt. Thấy hắn không đáp, Hoa Chi từ trước đến nay nhát gan, kiệt lực động viên chính mình

“Ta biết người đọc sách có khí tiết, chướng mắt loại hành vi này, nhưng ta cũng là không có biện pháp mới ra hạ sách này, tuyệt không có ý làm nhục ngài. Ngài an tâm, ta tuyệt đối sẽ không để người khác biết được việc này, tuyệt không để thanh danh ngài bị hủy.”

Lời nói đã đến nước này, Lâm công tử vẫn trầm mặc. Hoa Chi bản tính nhút nhát, siết chặt ống tay áo càng thêm nhỏ giọng

“Nếu ngài thật sự không muốn, ta liền sai người đưa...”

“Không cần.” Người trầm mặc nãy giờ cuối cùng cũng mở miệng, thanh âm trong đêm tối càng thêm lạnh lùng, Hoa Chi bỗng dưng ngậm miệng lại.

“Chỉ cần ngươi nói được làm được, tại hạ tự nhiên sẽ không đổi ý.”

Hoa Chi liên tục đảm bảo

“Ta tuyệt không thất tín, ngài không phải hôm nay đã gặp qua đại phu Hồi Xuân Đường rồi sao?”

Lâm công tử tên Tu Trúc, mẫu thân Lâm công tử bệnh nặng, tiền tiết kiệm đều dùng hết, vì tiếp tục để bà được chữa bệnh, hắn đem sách chính mình tích cóp đều bán đi, nhưng số tiền đổi lại cũng không dư thừa bao nhiêu, hơn nữa tháng tám là lúc diễn ra kỳ thi mùa thu, hắn đi Lăng An cũng cần đến tiền. Đang lúc hết đường xoay xở thì một vị cô nương mang mũ có rèm che tới cửa cùng hắn nói muốn trao đổi, nguyện ý chi tiền cho mẫu thân hắn chữa bệnh và hắn đi thi.

Thế gian này làm gì có chuyện tốt nào từ trên trời rớt xuống như vậy, muốn có tiền hắn phải ngủ với cùng một nữ tử ba lần. Thân là người đọc sách, hắn vô cùng phản cảm với loại hành vi này. Hắn có thể từ bỏ kỳ thi mùa thu, nhưng không cách nào mặc kệ mẫu thân cả đời vất vả vì hắn. Chính vì vậy nên mới có tối nay.

Hôm nay có đại phu đến nhà hắn xem bệnh kê thuốc, lúc chạng vạng liền có xe ngựa tới đón hắn, lúc này hắn đã không thể quay đầu

“Liền bắt đầu đi.”

Lời vừa nói ra, Hoa Chi càng khẩn trương, tuy rằng đời trước đã thành hôn, nhưng nàng đối với chuyện phòng the thật sự không có kinh nghiệm gì. Đời trước thời điểm động phòng nàng chỉ bị động thừa nhận, lúc này muốn nàng chủ động, nàng chỉ cảm thấy mấy ngày trước xem xuân cung đồ, bây giờ muốn áp dụng một chút gần như bằng không.

“Ngươi đây là có ý gì?” Lâm Tu Trúc nhíu mày, giọng nói mang theo chút không kiên nhẫn.

“Lập tức.” Nàng ngập ngừng mà đáp lời, đứng dậy đóng cửa sổ lại, thoáng chốc cả gian phòng liền chìm vào bóng tối.

Lâm Tu Trúc vốn bị che mắt nên trong phòng tối đi đối với hắn cũng không có gì khác nhau, chỉ khổ Hoa Chi. Nàng sờ soạng đi tới giường, không cẩn thận đυ.ng phải khung giường, kinh hô một tiếng kém chút khóc ra tới. Nếu ngày thường phát sinh sự tình này, bọn nha hoàn bên ngoài đã vội vã đem thuốc tiến vào, lúc này bên ngoài một thanh âm nhỏ cũng không có, cô nương được lớn lên trong nhung lụa không khỏi ủy khuất. Nghĩ lại kết cục đau khổ của chính mình đời trước, lại nghĩ đến Lâm công tử trước mắt với mình không có mai mối bị bản thân bức mới bất đắc dĩ phát sinh quan hệ với nàng, nàng liền hạ quyết tâm.

Nàng sờ soạng ngồi vào bên cạnh Lâm Tu Trúc, nhỏ giọng nói

“Ta đem vải che mắt ngài tháo xuống nhé?”

“Ừm”

Nghe được trả lời, Hoa Chi duỗi tay giúp hắn tháo miếng vải xuống, lại không thấy rõ, sờ tới sờ lui đối phương. Tay nàng mềm mại dán ở trên mặt hắn sờ loạn, hô hấp Lâm Tu Trúc đình trệ, toàn thân cứng đờ. Hoa Chi sờ đến vải dệt, duỗi tay ra sau tìm nút thắt, thân mình không khỏi nghiêng về phía trước. Cảm nhận được hô hấp của nàng phả vào trên mặt chính mình, Lâm Tu Trúc ách giọng nói

“Để tại hạ tự làm.”

Hoa Chi cho rằng hắn ngại tay nàng vụng về, nói thứ lỗi liền đem tay thu hồi.