Chương 1

Beta: Pooh

Edit: Bảoq, Pooh

🍉🍉🍉🍉

Kiều Kiều có một bí mật, không dám nói cho ai biết, lần đầu tiên tự đưa tay sờ kỹ giữa hai chân vào thời điểm tự mình cẩn thận vỗ về chơi đùa. Thế mà lại phát hiện trên người cô có tới hai lỗ nhỏ, một ở trước, một cái phía sau, rất gần vơi âm đế.

Cô khá chắn chắc điều này cả hai đều là hoa huyệt không phải nhầm lẫn với niệu đại(1), cô đã quan sát rất kĩ nướ© ŧıểυ không phải từ hai huyệt nhỏ kia chảy ra.

21

(1) Ống đái



Tất cả các cô gái đều chỉ có một hoa huyệt, và loại tình huống này của cô không được coi là bình thường.

K9

Cô tất nhiên không dám nói cho người khác biết cho dù đó là mẹ cô, lại càng không dám đi bệnh viện. Cô sớm đã ra bên ngoài ở, lại rất ít khi vuốt ve thoả mãn hạ thể của chính mình. Cứ đôi khi rất muốn, nhưng lại cảm giác như mình là quái vật. Thậm chí còn chán ghét chính bản thân mình ghê tởm.

Thẳng đến một ngày ven đường Kiều Kiều nhặt được một người dị loại.

Ngày đó là thứ sáu, buổi tối xong tiết học trên đường về nhà, thời điểm đi qua cây cầu nhỏ liền phát hiện bên cạnh có người cuộn tròn trên mặt đất.

Nếu như đó là ăn mày hay là kẻ lang thang, cùng lắm là cô cho một ít tiền, sau đó vội vã rời đi. Nhưng đối phương rõ ràng không phải, Kiều Kiều mở đèn trên điện thoại.

Có thể thấy anh ta mặc bộ đồ rất bình thường nhưng lại có vẻ xa hoa, một đầu tóc đen nhánh hơi rối phá cách, bộ mặt sạch sẽ có chút soái khí, nhưng có hơi tái nhợt, có lẽ anh ta đang bệnh.

Có lẽ cũng là thiếu niên trạc tuổi với cô, Kiều Kiều.

“ Anh không sao chứ?” Kiều Kiều thận trọng hỏi anh, hồi lâu vẫn chưa nhận được câu trả lời của anh, thân thể anh hơi nhúc nhích, xem ra có thể nghe thấy âm thanh cô.

“ Tôi đỡ anh dậy...” Kiều Kiều cô do dự rất lâu mới nói ra được hết câu, sau đó lấy hét dũng khí đưa tay ra, cẩn thận kéo anh.

Vốn cho rằng sẽ tốn nhiều sức lực, nhưng không ngờ đối phương lại rất nhẹ, hay là anh ta cũng dùng chút sức lực giúp cô.

Thầm nghĩ, cô nhanh chóng kéo đối phương mà đi, nhưng cô cũng rất yếu, một phần trọng lượng đặt hết lên người cô, khiến cô không thể không cau mày.

Điều khiến cô quan tâm lại là cánh tay anh, không biết là cố tình hay vô tình mà cọ trên ngực cô, ngực cô rất nhạy cảm, khiến cô không khỏi run lên hai lần, hai má cũng dần dần đỏ lên.

Cũng may người bên kia không có động tác nào quá phận, bằng không thì cô liền ném người xuống đất, nhẫn tâm mà đi luôn.

“ Nhà anh ở đâu? Tôi gọi xe đưa anh về?” Kiều Kiều cẩn thận hỏi, trừ biện pháp đó ra cũng chả có biện pháp nào tốt hơn.

Đối phương cũng không trả lời, mà chỉ dựa vào thân thể của cô để đứng, không thể động nhúc nhích.

“ Vậy thì.........” Kiều Kiều không biết phải làm sao, cắn môi, suy nghĩ hồi lâu, mới nói: “ Anh tạm thời ở nhà tôi đi, sáng mai liền rời đi.”

Một tên gia hoả yếu ớt như hắn, thì chắc cũng không làm được điều gì xấu, đúng không? Vậy nên lý do đó thuyết phục Kiều Kiều đưa anh về nhà.

Người kia vẫn không lên tiếng như cũ. Kiều Kiều hít một hơi, đỡ anh ta tiếp tịc trên đường về nhà, chỉ đỡ anh dựa vào người cô, vì vậy cánh tay cũng không chạm đến ngực cô.

Mặc dù không phí nhiều công sức nhưng Kiều Kiều vẫn mệt muốn chết rồi. Đem anh đặ lên ghế sô pha rồi sang một bên thở hổn hển, ngực nằm úp xuống.

Nghỉ ngơi một lúc quay đầu về phía nam sinh, nam sinh vẫn nhắm mắt như cũ, cơ thể sớm muốn cùng sô pha hoà vào làm một.

Lúc này mới nhìn kĩ lại nam sinh, khuôn mặt vẫn soái khí như cũ, vẫn có chút cảm giác non nớt, sắc mặt không còn nhợt nhạt như lúc trước nữa.

“ Anh muốn ăn gì không?” Kiều Kiều đứng lên nói, đi lấy một ít đồ ăn nhẹ đặt lên bàn trà, nam sinh vẫn không động tĩnh, Kiều Kiêif không còn cách nào nữa đành tắm rửa đi ngủ.

Bình thường cô cũng chỉ mặc mỗi đồ lót vào phòng tắm, mà giờ đang có người lạ ở, nên đành phải mặc ngay ngắn đi vào, đem cửa khoá lại bên trong, lo lắng đề phòng mà cởi bỏ quần áo, sợ rằng nam sinh đột ngột xông tới.

Thời điểm tắm rửa cũng thạn trọng không ít, động tác mở nước cũng không qua lớn, còn muốn nghe ngóng âm thanh bên ngoài phòng tắm. Bất quá bên ngoài cũng chẳng có âm thanh gì, Kiều Kiều thở phào nhẹ nhõm.

Lấy khăn lau sạch thân thể, mặc quần áo chỉnh tề rồi bước ra ngoài, thấy nam sinh vẫn như cũ không có điểm gì khác biệt, thở phào nhẹ nhõm, nói: “ Anh ngủ trên sô pha đi. Tôi lấy chăn cho anh đắp.”

Đặt bên cạnh anh một chiếc chăn bông mềm mại, cô liền đi vào phòng ngủ, cửa phòng đương nhiên khoá kĩ càng, tiếp đó bò lên giường đắp chăn ngủ.

Kiêu Kiều ưa thích thói quen không mặc quần áo để đi ngủ, mặc dù bên ngoài có nam sinh ở phòng khách nhưng thói quen này cũng không bị ảnh hưởng. Trong chăn, thân thể cô không mảnh vải che thân, một tay đè lại bộ ngực sữa, một tay thì dừng lại nơi giữa hai chân, chỉ thế thôi, không làm gì quá phận.

Trước đây có chuẩn bị học người khác tự an ủi, từ khi phát hiện mình có 2 hoa huyệt thì không còn thử qua cảm giác cao trào do an ủi nữa, mặc dù đôi khi rất muốn, nhưng đối với thân thể mình chán ghét với sợ cảm giác du͙© vọиɠ chiến thắng.

Ngủ đến nữa đêm, rời giường đi vệ sinh, thế mà lại quên mất chuyện có nam sinh ngủ trên ghế sô pha, liền thân trần như nhộng ra ngoài, may mà đối phương mơ hồ không phát hiện.

Tiến vào phòng ngủ nhanh chóng lên giường đắp chăn lại quên khoá cửa, có lẽ vì có chút lạnh, cô co rúc bên trong rất nhanh đã ngủ thϊếp đi.

Ngủ được một lúc, một bóng đen xuất hiện đi vào phòng ngủ, leo lên giường cô, tiền vào chăn của cô. Thân thể dán lên thân mềm mại của cô, cái bóng đen vậy mà cũng không mảnh vải che thân, áp sát vào thân thể cô.