Chương 1: Xuyên không? Trọng sinh

Ầm ——!

Quốc lộ chính vang lên thanh âm xe ô tô va chạm liên hoành, kèm theo đó là tiếng ầm ầm nổ mạnh.

Tiếng phanh xe chói tai và tiếng kêu gào thảm thiết phát ra ở bốn phía.

Giang Tại Xuyên cảm giác được thân xe công việc dài bị lõm vì cú đâm bất ngờ, đầu của cậu đập mạnh vào cửa kính, cảm giác đau đớn và choáng váng vội ập thẳng lên não.

Giang Tại Xuyên loạng choạng lắc đầu muốn tỉnh táo thật nhanh, cho dù bản thân gặp tình cảnh hiểm nguy thì cậu vẫn không hề sợ hãi. Giang Tại Xuyên cố nhịn đau, cậu bình tĩnh mở khóa đai an toàn rồi thử tìm cách đá văng cửa xe đổ nát.

Toàn bộ mảnh vỡ thủy tinh đều nằm trên mặt và thân thể Giang Tại Xuyên, thậm chí mảnh vỡ nào đó còn đâm sâu vào lòng bàn tay cậu, nhưng mà Giang Tại Xuyên vẫn giữ được lý trí. Không ngờ trong giây phút cửa xe sắp bị đá ra, một chiếc ô tô nhỏ mất lái đâm thẳng về phía Giang Tại Xuyên.

Cú va chạm lần này khiến thân xe bảo mẫu chẻ đôi, cơ thể Giang Tại Xuyên bị tông thành thịt nát. Cậu trừng mắt rất to, nửa người trên và nửa người dưới đứt lìa, dường như lúc còn sống đã chịu phải đau đớn cùng cực.

Không biết chính mình thϊếp ngủ đi bao lâu, Giang Tại Xuyên bị vài tiếng hét chói tai trong giấc mơ lay tỉnh. Cậu ngây ngốc mở mắt, cảnh tượng đầu tiên ập vào trước mặt chính là một mảnh tường trắng tinh.

Suy nghĩ bị kéo bay thật xa, Giang Tại Xuyên nhớ lại chuyện xảy ra ban nãy.

Bốn giờ sáng nay cậu kết thúc ghi hình chương trình truyền hình, trên đường trở về khách sạn thì gặp phải tai nạn giao thông?

Xe công việc bị va chạm mãnh liệt, dường như cảm giác ngọn lửa cháy bỏng và tiếng người gọi cầu cứu vẫn còn đang văng vẳng bên tai.

Chuyện duy nhất mà Giang Tại Xuyên nhớ được là khuôn mặt người đại diện của mình, chị Lâm đã bị xe ép xẹp, tròng mắt treo lơ lửng và từng mảng màu đỏ bị áp lực trọng lượng đè văng khỏi hốc mắt.

Tiếng người ngày càng thêm ồn ào, lúc này Giang Tại Xuyên đã hoàn toàn tỉnh táo. Bàn tay cậu chạm vào thứ gì mềm mềm, bên dưới đúng là ga trải giường tơ lụa. Giang Tại Xuyên ngồi dậy rồi nhìn quanh bốn phía.

Nơi đây rõ ràng là địa điểm quay phim, bây giờ cậu đang ngồi trên giường, vẻ mặt nhân viên công tác bên cạnh có hơi quái lạ còn biểu tình người đàn ông trung niên ngồi ở ghế đạo diễn thì đen như đít nồi.

Mặc dù Giang Tại Xuyên không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng với tư cách là một diễn viên chuyên nghiệp, phản ứng cơ thể của cậu còn nhanh hơn suy nghĩ, Giang Tại Xuyên lập tức bày ra bộ dáng nhận sai. Cậu đứng lên.

“Giang Tại Xuyên, đầu óc cậu có vấn đề phải không?!”

“Loại minh tinh tuyến 18 bỏ đi như cậu còn mặt dày ở đây cọ máy quay, bộ cậu không biết xấu hổ hả?”

“Cút mau!”

Dường như đạo diễn gân cổ rống giọng thật, thậm chí ông còn thuận tay ném luôn thứ đang cầm về phía Giang Tại Xuyên.

Giang Tại Xuyên khẽ nhíu mày, có điều cậu đeo lên gương mặt khác ngay tức khắc, đồng thời hơi rũ mi, giọng run run: “Thật xin lỗi, đạo diễn.”

Nói rồi vội vàng chạy khỏi phim trường.

Mọi người đều biết khi những người xinh đẹp làm sai chuyện, người nọ vẫn được cộng khá nhiều điểm cảm tình. Tuy Giang Tại Xuyên có không ít lịch sử đen tối nhưng lúc nhìn thấy gương mặt lạnh lùng hoàn mỹ kia hiện lên nét ưu sầu, tất cả mọi người đều im lặng.

Đạo diễn nhìn theo hướng Giang Tại Xuyên rời khỏi. Ông không khỏi lâm vào trầm tư, có phải lời nói của mình hơi quá đáng hay không?

Sau khi Giang Tại Xuyên chạy khuất phim trường thì cậu rẽ vào nhà vệ sinh gần đó. Chờ đến lúc được ngăn cách bởi cánh cửa phòng, bộ dáng đáng thương oan ức liền biến mất không thấy. Giang Tại Xuyên mặt không cảm xúc nhìn điện thoại di động vừa lấy ra, việc đầu tiên cậu làm là kiểm tra tin nhắn.

Phát hiện lịch sử trò chuyện với mẹ vẫn dừng lại vào buổi sáng hôm nay, Giang Tại Xuyên thở phào nhẹ nhõm.

Cậu không cần suy nghĩ cũng biết tình huống mình bây giờ. Giang Tại Xuyên không xuyên không thì cũng là trọng sinh, đây chính là đề tài điện ảnh khoa học viễn tưởng đang rất thịnh hành. May mắn là cậu từng diễn qua hai bộ, đương nhiên khả năng tiếp thu đã xem như rất cao.

Giang Tại Xuyên lướt di động xem thời gian cụ thể. Lúc nhìn thấy ngày 21 tháng 5 năm 1087 dương lịch, cậu dám chắc, bản thân thật sự trọng sinh.

Giang Tại Xuyên tử vong vào tháng 6 năm 1090, ba năm sau thời điểm hiện tại.