Chương 1:

Từ Sinh Nhân từ lâu đã được mọi người trong trường ngầm công nhận là giáo thảo* của Đại học thể dục thể thao Cảnh Hồng. Dạo gần đây vừa hay nhờ một video quay lại cởi hắn áo tiêm vắc-xin phòng bệnh liền gặp vận đỏ nổi danh trên mạng. Các tổ chức và hội nhóm của trường học nhanh chóng mời hắn quay video và tham gia hoạt động. Hắn không chỉ lớn lên đẹp trai cùng cơ bắp săn chắc, còn đặc biệt hướng ngoại rộng rãi. Trường thể thao thì rất ít nữ sinh viên trong trường nhưng tất cả đều trồng hoa si với hắn.

Nhưng có điêù người ngoài không biết, hắn đã có người yêu, nhưng lại là nam, người yêu hắn học bên Học viện Nghệ thuật.

Mọi người đều nói sinh viên thể dục là sắt thép thẳng nam, Từ Sinh Nhân rất xứng với câu nói ấy ở mọi phương diện không chỉ riêng ở phương diện xu hướng giới tính.

“Quay video xong liền trở về ngay giúp một chút thôi, cũng không tham gia hội họp nào cả.” Từ Sinh Nhân cởϊ áσ để vai trần ngồi trước di động gọi video

Lâm Hạo nghiêng người dựa vào thang cùng Thái Vân Sơn nâng nâng cằm, ồn ào nói: “Nhân ca lại dỗ lão bà kìa.”

Từ Sinh Nhân giương mắt lên trừng hắn một chút.

Người bên kia video chính là Nhậm Phương Tuế, hiện giờ cậu nghe rõ ràng từng chữ.

“ Gọi ai là lão bà hả?” Nhậm Phương Tuế cởi dây cột tóc ra, ném lên trên bàn, một đầu tóc mượt đen xoã xuống: “Thể dục sinh tra nam!”

“Anh nào có tra, bảo ah, thật sự cái gì cũng không có làm.” Từ Sinh Nhân oan ức oan uổng.

“Soái ca cười như tắm mình trong gió xuân.”

“Đặt tên gì cho con bây giờ lão công.”

“Ca ca ta nằm tốt rồi!”

“Ta muốn sờ đống cơ bắp này quá……”

Nhậm Phương Tuế càng đọc bình luận càng tức giận, tiêm có mũi vắc-xin phòng bệnh một hai phải cởϊ áσ ra, định câu dẫn ai chứ!

“Tuế Tuế ăn cơm chưa?” Từ Sinh Nhân vội vàng lo lắng chuyển đổi đề tài, “Muốn ăn cái gì anh gọi cho em.”

Nhậm Phương Tuế đang tức giận, vừa nghe ăn lại nhịn không được đói bụng nói “Mì đi.”

Từ Sinh Nhân khóe miệng cong lên mỉm cười, lập tức mở ra phần mềm: “Còn món gì nữa?.”

“Anh.” Nhậm Phương Tuế ngay sau đó đột nhiên hỏi, “Cuối tuần có thể tới tìm em không?”

Hai người bọn họ không học cùng trường, Nhậm Phương Tuế thì đang ở ngoại trú, cách Cảnh Thể Đại bên này hai giờ đồng hồ đi qua.

Đến cuối tuần có ngày nghỉ, Từ Sinh Nhân nếu không bận việc gì chắc chắn chạy qua chổ Nhậm Phương Tuế thuê phòng ở tìm cậu, nhưng gần nhất hắn trở thành người nổi tiếng trên mạng, liên tục hai cái cuối tuần đều không có chút thời gian rảnh.

“Chủ nhật mới qua được, thứ bảy tuần này phải giúp một cái tổ chức quay video.”Từ Sinh Nhân nói.

Nhậm Phương Tuế nhìn chằm chằm màn hình, hỏi lại một lần: “Chắn chắn là Thứ bảy không thật rảnh đúng không ?”

* Giáo thảo: người đẹp trai nhất trường