Chương 36

Chuyển ngữ: Hà Thanh

Ngay cả khi Kỳ Bạc Ngôn hủy like thì ảnh cap màn hình hắn like bình luận vẫn được lan truyền nhanh chóng, chưa lên hot tìm kiếm có lẽ là do công ty đã kiểm soát dư luận.

Ngay sau đó bình luận đã cũng bị xóa, không biết là do blogger tự xóa hay trang Sina gỡ.

Có một câu nói rằng càng che giấu càng chứng tỏ có điều mờ ám. Đám fan hâm mộ lúc này trong đầu toàn dấu chấm hỏi “????”, Kỳ Bạc Ngôn tuần trước vừa nhận một đại ngôn đã bị đám fan hâm mộ điên cuồng tràn vào đòi giải thích.

Chuyện càng ngày càng lớn, những khách mời cũng biết chuyện, Đoạn Âm Vũ mở miệng nói: “Anh Kỳ, anh ở trên Weibo... thật náo nhiệt.”

Điện thoại di động của Kỳ Bạc Ngôn đã bị trợ lý giữ chặt, chẳng khác gì đang cầm bom. Kỳ Bạc Ngôn trưng ra bộ mặt đã biết lỗi: “Tôi chỉ muốn xem bình luận một chút, không ngờ vô tình lại bấm like.”

Anh biểu hiện bộ dạng vô tội vô cùng xuất sắc, vừa nhìn cảm giác rất chân thành.

Nếu không phải Kỷ Vọng từng nhìn thấy bộ dạng này nhiều lần, chắc cậu cũng thực sự bị Kỳ Bạc Ngôn lừa.

Thấy Kỳ Bạc Ngôn lo lắng, Trương Mộ Tiên an ủi: “Không sao, Tiểu Kỳ, công ty sẽ giúp cậu xử lý, hơn nữa tôi cảm thấy cũng không nghiêm trọng lắm..., chỉ là trượt tay thôi mà.”

Nói xong, Trương Mộ Tiên bỗng thấy chột da, nếu nói Kỳ Bạc Ngôn cố tình thì anh ta cũng không tin. Mặc dù Kỷ Vọng rất tốt nhưng địa vị của cậu không cao lắm, xào CP thì đôi bên phải cùng có lợi, Kỳ Bạc Ngôn muốn xào CP với Kỷ Vọng, đây không phải là dang tay giúp đỡ người nghèo sao.

Điện thoại Kỷ Vọng điên cuồng rung, là chị Hồng gọi đến. Cậu đứng dậy, lấy điện thoại trên tay Tiểu Húc, đi sang một bên nói chuyện.

Chị Hồng nhanh chóng phân tích lợi và hại của chuyện này với cậu. Tình huống hiện tại hại nhiều hơn lợi, nếu công ty Kỳ Bạc Ngôn công khai xử lý qua loa, sẽ mang tới cho mọi người ác cảm về Kỷ Vọng.

Nhưng về lâu dài, nếu Kỳ Bạc Ngôn thật sự muốn xào CP với cậu thì lượng theo dõi của Kỷ Vọng sẽ tăng lên.

Nhưng Alpha và Alpha, fan thực sự sẽ không thích, người qua đường cũng chỉ haha góp vui vào, cũng chẳng có mấy ai thực sự thích kiểu quan hệ này.

Nếu lại là Alpha và Omega thì lại khác, công khai xào CP, chuyện này hiệu quả an toàn, nhanh chóng được nhiều người yêu thích.

Tuy nhiên, bên Kỳ Bạc Ngôn có lẽ sẽ không đồng ý, hắn không phải tổ chức từ thiện, làm như vậy không có lợi nhiều cho bản thân hắn, lại còn làm tổn thương fan trung thành.

Kỷ Vọng nghe nửa ngày: “Cho nên công ty quyết định như thế nào?”

Chị Hồng im lặng một hồi rồi nói: “Công ty muốn cưng trong show này, chủ động tương tác với Kỳ Bạc Ngôn.”

Kỷ Vọng rốt cuộc cũng hiểu: “Bảo em công khai cọ nhiệt sao?”

Chị Hồng khó khăn nói: “Chính là như vậy. Số tiền công ty bỏ ra PR cho cưng trước nay cũng không lớn bằng lần này.”

Kỷ Vọng như muốn hút thuốc, dùng ngón cái xoa xoa ngón trỏ: “Chị Hồng, em ký hợp đồng với công ty chỉ có một năm.”

Lời này vừa nói ra, giọng chị Hồng liền ngừng lại, bọn họ đều rõ Kỷ Vọng không muốn, còn dùng gia hạn hợp đồng để uy hϊếp.”

Sự im lặng chết chóc qua đi, chị Hồng nói: “Chị hiểu rồi, thứ bảy cưng quay xong show, đến công ty một chuyến đi, chúng ta lại nói chuyện.”

Kỷ Vọng cúp máy, tựa đầu vào tường ngẩng lên trời, bên cạnh truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, là Tiểu Húc.

Tiểu Húc lo lắng nhìn cậu, Kỷ Vọng không biết chính mình bây giờ đang làm gì, cậu chỉ thấy rất mệt mỏi, Kỳ Bạc Ngôn không ngừng làm mất đi sự kiên nhẫn của cậu.

Hắn luôn làm theo ý mình, lần nào cũng thế, không cần biết mọi chuyện như thế nào, mặc kệ mớ hỗn độn mà mình gây ra khiến bao nhiêu người phải đau đầu.

Như đang tận hưởng cuộc sống lần cuối, như một người sống không có ngày mai.

Sáu năm trước như vậy, sáu năm sau cũng như thế, không có chút tiến bộ nào.

Tiểu Húc nhỏ giọng nói: “Anh, chị Hồng nói gì?”

Kỷ Vọng đưa tay vuốt đầu cậu ta: “Yên tâm, công ty sẽ xử lý.” Cậu vò vò ngón tay, hỏi: “Có thuốc lá không?”

Tiểu Húc trợn tròn mắt: “Anh, đây là show giải trí, coi chừng bị quay lại bây giờ.”

Kỷ Vọng xoa xoa huyệt thái dương: “Xin lỗi, anh chỉ hơi mệt một chút.”

Có tiếng bước chân bước đến, người không muốn gặp nhất bước ra từ đằng sau tường đi đến góc sân vắng vẻ, yên tĩnh này. Tất nhiên Kỳ Bạc Ngôn đã nghe được cuộc trò chuyện của bọn họ. Anh nói: “Đừng hút thuốc, anh không thích.”

Tiểu Húc tỏ ra lúng túng, không biết nên đi hay ở, Kỷ Vọng chủ động nói: “Tiểu Húc, cậu đi trước đi.”

Ngay lúc Tiểu Húc rời đi, Kỷ Vọng nhìn Kỳ Bạc Ngôn: “Anh thích hay không liên quan gì đến tôi?”

Kỳ Bạc Ngôn bước đến, hỏi: “Em đang tức giận?”

Kỷ Vọng giơ tay ra hiệu hắn dừng lại, cố tỏ ra bình tĩnh nói với hắn: “Anh còn không rõ tình hình sao, chúng ta đã chia tay, sáu năm trước đã chia tay rồi.”

Kỳ Bạc Ngôn cau mày: “Anh biết, em không cần nhấn mạnh nhiều lần.”

Kỷ Vọng nghiêm túc nói: “Anh biết sao? Tôi lại cho rằng anh không biết đấy.”

Kỳ Bạc Ngôn lộ vẻ mất kiên nhẫn, giơ tay lên định ngăn cản cậu, hắn không muốn nghe những lời tiếp nữa, nhưng Kỷ Vọng vẫn tiếp tục nói: “Hay là tôi đã cự tuyệt không được rõ ràng, cho nên anh cảm thấy giữa chúng ta vẫn còn có thể.”

Kỷ Vọng chủ động lại gần Kỳ Bạc Ngôn, nói: “Chúng ta từ lâu đã không thể rồi.”

Lông mi Kỳ Bạc Ngôn run rẩy, hắn nhướng mày, trong mắt tỏ vẻ khó chịu như muốn cắn Kỷ Vọng.

Kỷ Vọng có thể cảm nhận ánh mắt nguy hiểm của Kỳ Bạc Ngôn xẹt qua cổ cậu, sau lưng toát lên một lớp mồ hôi, nếu Kỳ Bạc Ngôn cắn cậu tại đây, cậu thật sự không thể giúp hắn nổi.

Thế nhưng rất nhanh, gương mặt Kỳ Bạc Ngôn đã dịu xuống, giống như trêu chọc nói: “Có thể hay không không phải một mình em có thể quyết định.”

Tay anh lần lượt sờ vào mặt, lại đến cổ, buông lỏng nói: “Thật ra, trước show giải trí này, anh thật sự rất giận em.”

“Em sao có thể vì Nhậm Nhiên mà sỉ nhục anh.” Lời nói của Kỳ Bạc Ngôn rất lạnh lùng và nghiêm túc, lực đạo trên ngón tay cũng dần gia tăng.

Kỷ Vọng đôi mắt tỏ ra vô cùng tức giận nhưng nhanh chóng miệng cậu đã bị Kỳ Bạc Ngôn bịt kín. Hương đào nhẹ trên lòng bàn tay Kỳ Bạc Ngôn chứng tỏ hắn đang rất tức giận.

Vì tâm tình tăng vọt, nên Alpha sẽ tiết ra số lượng lớn hormone, dù đeo miếng dán ức chế hormone lên cổ thì vẫn bị rỉ ra một ít.

Kỳ Bạc Ngôn không muốn nghe Kỷ Vọng nói, huống chi là nói về người hắn ghét.

Cho nên hắn không thích Kỷ Vọng ở điểm này, Vọng Vọng trong lòng còn có người khác, không thể nào hoàn toàn thuộc về hắn.

“Nhậm Nhiên nói rằng anh qua lại với hắn ta, em liền tin hắn sao? Kỳ Bạc Ngôn không giấu nổi sự thất vọng nói: “Anh luôn cho rằng Vọng Vọng không phải là người ngu ngốc như vậy.”

Nội tâm Kỷ Vọng run lên, cậu trợn mắt nhìn, Kỳ Bạc Ngôn đây là phủ nhận chuyện đó sao?

Mặc dù trong lòng đã dao động, nhưng Kỷ Vọng vẫn hy vọng Kỳ Bạc Ngôn có thể giải thích nhiều hơn, nói với cậu bọn họ không phải như vậy, nói với cậu đây chỉ là hiểu lầm, nhưng Kỳ Bạc Ngôn không nói gì về chuyện đó.

Nếu như không có quan hệ, tại sao lần trước ở bệnh viện lại thừa nhận?

Nhưng Kỳ Bạc Ngôn không nói tiếp, hắn buông cổ tay Kỷ Vọng: “Em yên tâm, nút like kia của anh sẽ không mang đến cho em phiền phức gì hết.”

Hắn nghiêm túc nhìn cậu, không hiểu sao Kỷ Vọng nhìn thấy sự thất vọng trong mắt hắn, như thể Kỷ Vọng đã làm hắn thất vọng vô cùng.

Kỳ Bạc Ngôn buông tay đang che miệng Kỷ Vọng ra, lùi hai bước: “Anh tha thứ cho em rồi Vọng Vọng.”

Hắn tự mình nói rất nhiều sau đó lại đơn phương tuyên bố tha thứ, Kỷ Vọng bị chặn miệng không nói được, cậu muốn hỏi, muốn nói rất nhiều chuyện với hắn.

Tiếc là Kỳ Bạc Ngôn không cho cậu cơ hội, nhanh chóng rời đi, Kỷ Vọng rất muốn đuổi theo nhưng nhìn thấy nhiều máy quay nên đã dừng lại, không tiếp tục đuổi.

Không lâu sau Kỷ Vọng đã hiểu ý của Kỳ Bạc Ngôn rằng sẽ không gây phiền phức cho mình.

MV mới của Kỳ bạc Ngôn tung trailer 30s trong đó có cảnh quay Kỷ Vọng. Tướng quân và sát thủ im lặng nhìn nhau trong ánh nến lung linh, một người thâm tình, một người kinh ngạc, máy quay chuyển động nhanh.

Chỉ cần xem hết trailer cơ bản có thể biết giữa hai người tồn tại một thứ tình cảm cấm kỵ, những cảnh quay của Chu Sơ Tuyết được cắt đúng thời điểm khiến cho mọi người nghĩ rằng đâu chỉ là tình cảm từ một phía.

Việc này tăng thêm lượt quan tâm dành cho show giải trí “Lên đường”, lần trượt tay này, cơ bản có thể hiểu vì MV và show giải trí.

Công ty cũng nhanh chóng liên hệ với hậu viện hội, kêu gọi bọn họ hạn chế hoạt động của fan hâm mộ trong thời gian tới.

Bạc Hà cũng thở phào nhẹ nhõm, một số fan quá khích còn vào mắng công ty trên Weibo.

Bạc Hà Đội Tóc Giả: Không phải nói chứ cách tiếp thị của công ty thật vớ vẩn. Sức mạnh của Bạc Hà và doanh thu lần trước rõ như ban ngày, còn cần dùng phương thức này để thêm nhiệt sao?

Quả Táo Rớt Nhặt Lại Ăn: PR đần thế không biết, tội nghiệp cho cậu Kỳ nhà ta bị người ta đẩy lên thuyền.

Vịt Cổ Rất Ngắn: Nhưng lần tuyên truyền này thật sự rất vi diệu, nhưng không phải tự cậu Kỳ muốn like là được rồi.

Miếng Thịt Mềm: Dù sao thì, Kỷ Vọng thật sự rất đẹp trai, cậu ấy diễn cũng khá tốt mà.

Ái Thất Chi 781: Chỉ cần không phải đẩy CP, tôi cũng khá thích anh trai Kỷ Vọng này.

Tiểu Húc thật sự không nhịn được nữa, cậu ta đưa điện thoại trong tay cho Kỷ Vọng: “Anh, hiện tại đã ổn, mọi chuyện được giải quyết rồi.”

Trong lòng Kỷ Vọng hơi khó chịu, việc này đã được giải quyết nhưng còn rất nhiều chuyện giữa cậu và Kỳ Bạc Ngôn vẫn chưa xong đâu.

Bởi vì trong lòng có nhiều tâm tư ngổn ngang nên trận đấu buổi chiều cậu chơi không tốt. Trước sự biểu hiện xuất sắc của Kỳ Bạc Ngôn, đội bên Chu Sơ Tuyết giành chiến thắng. Cuối cùng, đội Chu Sơ Tuyết đủ điều kiện ăn tối.

Trịnh Hồng Kỳ chỉ có thể dùng củ sen và rau cải hôm qua để nấu một bát canh đơn giản.

Trong bữa tối, Đoạn Âm Vũ liên tục nói muốn ăn thịt. Trương Mộ Tiên sau vài lần bị gây khó dễ cũng mang một bát thịt sang, chia cho Trịnh Hồng kỳ một nửa, lại hỏi Kỷ Vọng có muốn ăn hay không.

Kỷ Vọng vốn vẫn còn cảm thấy tội lỗi do lúc chiều phát huy không tốt, chỉ nói: “Anh cứ ăn đi, tôi không đói.”

Lúc này cậu nghe thấy tiếng ngón tay đạp bàn, Kỳ Bạc Ngôn nâng cằm lên, đem một dĩa cá sang bàn bọn họ: “Chơi trò chơi đi, ai thắng sẽ được ăn cá.”

Đoạn Âm Vũ là người đầu tiên trả lời: “Trò chơi gì vậy?”

Kỳ Bạc Ngôn thản nhiên nó: “Cậu có thịt nên cậu không được phép tham gia.”

Đoạn âm Vũ buồn bã hỏi: “Tại sao chứ?”

Ánh mắt Kỳ Bạc Ngôn rơi trên người Kỷ Vọng, khóe mắt cong lên: “Thôi được, tôi cũng không làm khó các người, chơi nói thật hay đại mạo hiểm đi, nói thật là phải trả lời một câu hỏi thật lòng, đại mạo hiểm là chống đẩy 200 cái.”

Trương Mộ Tiên nghe xong, không nhịn không được nói với Kỳ Bạc Ngôn: “Có thể giảm xuống không, 200 cái nhiều quá.”

Đoạn Âm Vũ cũng nói: “Anh nói xem câu hỏi là gì, không thể nào là mật khẩu thẻ ngân hàng đâu đấy.”

Kỳ Bạc Ngôn nói: “Thật ra câu hỏi này cũng không khó, tôi tin rằng Kỷ Vọng sẽ trả lời được.”

“Một đoàn tàu mất kiểm soát chạy rất nhanh, có hai đường ray, một đường ray có một đứa trẻ đang chơi, cái còn lại đang bỏ hoang. Nếu muốn tiếp tục đi về phía trước, tàu sẽ đâm phải đứa trẻ; nếu lựa chọn đường ray bỏ hoang, đứa trẻ được cứu, nhưng người trên tàu sẽ chết.”

“Bây giờ đổi lại một chút, ví dụ đứa trẻ là người yêu cũ.”

“Kỷ Vọng, tính mạng của người yêu cũ và tính mạng của hành khách, cậu chọn cái nào?”

Những người khác không hiểu nhưng Kỷ Vọng thì quá rõ ẩn ý bên trong câu hỏi.

Cái tên điên hết thuốc chữa này!

Đoạn Âm Vũ đùa nói: “Đương nhiên là người yêu cũ rồi, sao lại phải vì cứu người yêu cũ mà bỏ mạng hàng khách trên tàu. Câu này quá đơn giản, cảm ơn anh đã nhẹ tay.”

Trịnh Hồng Kỳ: “Câu hỏi rất thú vị đó. Là cứu một hay cứu trăm.”

Tất cả mọi người đều đang nói ra suy nghĩ của mình, chỉ có Kỷ Vọng sắc mặt trầm xuống không nói lời nào.

Kỳ Bạc Ngôn nhìn cậu: “Kỷ Vọng, đáp án của cậu là?”

Nhìn nhau rất lâu một hồi, Kỷ Vọng cuối cùng cũng động đậy, mỗi người cứ nghĩ cậu sẽ trả lời nhưng cậu lại im lặng đứng dậy, hành động tiếp đó làm mọi người sững sờ.

Cậu thà chống đẩy 200 cái chứ không trả lời câu hỏi “đơn giản” này.