Chương 1

“Uống rượu trong góc nhìn không giống cô chút nào, Quỳnh. Huống chi...” Người đàn ông đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve phần eo lộ ra bởi thiết kế khoét sâu bó sát lộ ra vòng eo gợi cảm của người phụ nữ. “Little Davis của cô hôm nay đã thành công rực rỡ, tất cả mọi người đều đi chúc mừng, mà cô vẫn giữ khoảng cách trốn ở đây. Tin tôi đi, ngày mai cô sẽ là tiêu đề của tất cả các tin tức giải trí.”

Đôi môi đỏ mọng nở nụ cười, Quỳnh không quan tâm đến bàn tay ấm áp còn đang đặt trên lưng mình, quyến rũ liếc nhìn anh ta: “So what? Có điều anh nói đúng, tôi nên đi chúc mừng cô ấy.” Cô cầm một ly rượu lên, tiện tay lấy một lọ gia vị không rõ cho vào, sau đó nhặt một quả anh đào từ đĩa trái cây ném vào trong rượu, dáng người đong đưa bước về phía một trong những trung tâm của đám đông đêm nay - người phụ nữ vừa đoạt giải thưởng vai Nữ chính xuất sắc nhất - Leann.

Những người vốn vây quanh nữ chính nói chuyện và chúc mừng, khi thấy Quỳnh đến gần thì biết điều lao nhao lùi lại mấy bước. Hai người phụ nữ này giống như một núi không thể có hai hổ, sự tích hiềm khích lẫn nhau được lan truyền khắp nói trong giới giải trí và cả quần chúng. Khác với những minh tinh khác chỉ dám âm thầm thả tin tức bôi nhọ lẫn nhau, hai người phụ nữ này lại làm thật, sẽ làm mọi cách để khiến đối phương mất mặt khó xử, không thèm để ý đến dư luận và lời đàm tiếu của người khác.

“Chúc mừng cô, lần thứ hai đoạt ảnh hậu.” Quỳnh hào phóng đối diện với ánh mắt của mọi người, đi đến bên cạnh Leann, giơ ly rượu kia ra.

Ánh mắt của hai bên giao nhau trong không trung, trong mắt trong mắt Quỳnh, Leann nhìn ra ác ý quen thuộc thường ngày, cô ấy hiểu ly rượu này tuyệt đối không phải rượu bình thường. Nhưng mọi người xung quanh đều đang nhìn bọn họ, nếu như cô ấy không nhận ly rượu thì sẽ rơi xuống thế hạ phong. Leann cắn răng, nhếch mép nhận lấy, dưới ánh mắt cười trên nỗi đau người khác của Quỳnh, cô ấy chợt nở một nụ cười ranh mãnh, tiến lên một bước, ôm eo Quỳnh, thân mật dựa sát vào nhau dưới ánh mắt giật mình của tất cả mọi người.

“Bên ngoài luôn có tin đồn chúng ta bất hòa, nhưng thực tế cũng không phải như vậy. Hôm nay chúng ta sẽ dùng ly rượu này để chứng minh cho tất cả mọi người thấy những tin đồn kia đều là bịa đặt sai sự thật. Thế nào, Joan, cô có bằng lòng chia sẻ ly rượu này với tôi không?” Leann khıêυ khí©h nhìn cô.

Nụ cười của Quỳnh cứng đờ. Cô quá đắc ý, kết quả quên mất Leann cũng không phải là một người dịu dàng dễ bị bắt nạt như vẻ bề ngoài. Có thể ban đầu là vậy, nhưng sau nhiều lần va chạm, đối phương đã bị buộc phải đánh trả, giống như bây giờ vậy.

“Hửm? Tất cả mọi người đều đang nhìn chúng ta đó?” Hai mắt xanh biếc của Leann dưới ánh đèn lộng lẫy phản chiếu ra ánh sáng rực rỡ. Lúc này, đôi mắt cô ấy đang nhìn Quỳnh chằm chằm, chờ đợi cô bước vào chiếc bẫy của mình.

Không tới một giây, Quỳnh đã nở nụ cười phóng khoáng, đôi môi đỏ hào phóng nói: “Có gì không thể chứ.” Cô lấy ly rượu vừa rồi mình đưa từ trong tay Leann, uống một hơi cạn một nửa rồi đưa lại cho cô ấy. Dáng vẻ gọn gàng dứt khoát khiến Leann nhướng mày khó hiểu. Lẽ nào trong ly rượu này không có gì hết, là do mình hiểu lầm đối phương sao?

Một cảm giác áy náy không thể giải thích được khiến Leann hào phóng ngửa đầu uống rượu. Nhưng rượu vừa mới chảy vào miệng, cô ấy suýt chút nữa không nhịn được mà phun ra. Trước ánh mắt của mọi người và ánh mắt không có ý tốt của kẻ địch, cô ấy chỉ có thể kìm nén cảm giác chua cát ghê tởm trong miệng, uống cạn sạch, đặt ly rượu và quả anh đào còn sót lại vào khay của nhân viên phục vụ.

Những người khác đã từng bị kỹ năng diễn xuất của họ đánh lừa, cho rằng đây thật sự là một vở kịch hòa giải, bọn họ hơi thất vọng, nhưng đồng thời cũng vỗ tay. Hai người ôm nhau dưới sự ồn ào tươi cười của mọi người, trình diễn tiết mục nở nụ cười quên hết thù oán. Nhưng chỉ có các cô biết rõ, lúc ôm nhau, Leann thì thầm bên tai Joan: “Một ngày nào đó tôi sẽ gϊếŧ chết cô.” Joan đáp lại cô ấy bằng một nụ cười chân thành: “Tôi nghĩ cô sẽ chết trong tay tôi trước.”

Tiệc mừng công chuyển từ khâu mở đầu chúc mừng nhau đến nửa sau đã bắt đầu đi lạc đề.

Joan ở lại đến tận khuya, cầm chìa khóa phòng khách sạn cùng tòa từ trong tay người đại diện: “Đêm nay tôi thực sự hy vọng có một con cá heo say ở cùng tôi.”

“Đừng quên gần đây có tin cô có đối tác cố định, nếu như cô không muốn có scandal bắt cá nhiều tay.” Người đại diện lạnh lùng trả lời cô.

Quỳnh lập tức thở dài thườn thượt, nói tạm biệt với người đại diện, lắc chìa khóa rồi đi thang máy lên lầu nghỉ ngơi. Lúc cô bước chân vào căn phòng, đang định mở đèn lên thì cô nhạy cảm cảm nhận được trong không gian có mùi của người khác. Đó là mùi ngọt ngào của trái cây và mùi rượu trộn lẫn với nhau. Cô nhướng mày, thầm nghĩ còn thật sự làm một con cá heo say đến cho cô. Cô cũng dứt khoát không mở đèn nữa, một mình bước vào phòng tắm nhanh chóng tắm rửa. Sau khi lau khô cơ thể, cô trần trụi đi đến bên giường, vén chăn lên.