Chương 1: Hợp Đồng

"Các người cút hết cho tôi"

"Lục tổng, chúng tôi xin lỗi ngài, xin ngài tha...." người đàn ông quỳ xuống xin tha nhưng chưa nói hết câu đã bị Lục Hy lườm bằng một cặp mắt máu lạnh, ánh mắt ấy đưa căn phòng từ 35 độ nóng bừng bừng trở thành căn phòng âm độ lạnh như băng. Những người nhân viên thấy thế liền sợ hãi chạy ra khỏi công ty, họ sợ cô, sợ ánh mắt của cô, sợ cả quyền thế của cô, họ biết rõ rằng nếu họ có ở lại cầu xin và nài nỉ như thế nào thì kết cục vẫn như vậy nhiều khi còn tồi tệ hơn rất nhiều.

Lục Hy trầm mặt suy nghĩ thật lâu rồi cô đứng dậy đi ra phía cửa sổ, ánh mắt cô nhìn về phía bầu trời, nhìn những chú chim bồ câu đang bay lượn phía xa, cô muốn được như chúng, cô muốn mình có thể tự do bay lượn như những chú chim ấy chứ không phải là một chú chim bị giam cầm trong chiếc l*иg bằng vàng, dù cho Lục Hy cô có tất cả, có quyền có thế nhưng mãi mãi vẫn không có được tự do và hạnh phúc của chính mình.

*Cốc cốc*

"Vào đi"

"Lục tổng, đến giờ ký hợp đồng với bên Tần thị rồi ạ"

"Ừm, ta đi thôi"

Cô thư ký lui ra nhường đường cho Lục Hy đi, nàng lót tót theo sau nhưng trong lòng thấp thoáng lo sợ.

_______

"Yô sừ"

Tần Băng cảm thấy bị quê nhẹ khi đứa em gái của cô lại không mảy may nhìn cô một chút nào mà lại cắm đầu vào xem điện thoại, cô hơi cáu liền giựt lấy chiếc điện thoại trên tay Tần Yên, Tần Yên đang xem ảnh lại bị giựt mất điện thoại liền lườm về phía cô nói:

"Trả điện thoại lại cho em"

"Không trả, chút chúng ta phải ký hợp đồng đó, em cứ cắm mắt vào điện thoại hoài cũng không nhìn chị chút nào cả"

"Chị có gì để em nhìn sao" câu nói ấy làm cho Tần Băng sốc tâm lý liền buông điện thoại trả cho Tần Yên, nghe em mình nói thế cô liền hoài nghi về nhan sắc của chính mình, rõ ràng Tần Băng cô cũng đã từng là một trong tứ đại mỹ nhân của trường đó nha, Tần Băng nhìn về phía nàng trách móc "Em với chả gái, người ta có chị mình đẹp thì khen lấy khen để còn con em mình, chậc, khen cũng không khen, người ta đẹp vậy mà không thèm ngó ngàng, mà nó đẹp hơn mình thật T_T" đương nhiên những lời này cô chỉ dám nói trong lòng chứ nói ra ngoài thì cô không yên với tảng băng này mất.

15 phút sau, có một người đầy uy nghi bước đến, dáng cô ấy cao khoảng hơn 1m75, trên người mặc tây phục màu trắng đầy vẻ tinh tế, chưa kể đến nhan sắt đẹp tuyệt trần của cô, ánh mắt cô ấy nhìn thoáng qua có vẻ vô hồn nhưng thật ra chất chứa đầy nổi u buồn và lạnh lẽo.

"Xin chào, tôi là Lục Hy"

"Vâng, chào Lục tổng, tôi là Tần Yên còn đây là chị tôi Tần Băng"

Lục Hy chìa tay về phía Tần Yên, Tần Yên nắm lấy tay cô (bắt tay đó -.-) Lục Hy cẩn thận quan sát Tần Yên, không tệ, dáng người cũng khá cao, thân hình thon gầy, người cũng mặc tây phục giống cô trông rất giản dị nhưng khi nhìn qua phía Tần Băng cô hơi nheo mắt, Tần Băng trang điểm khá đậm, mặc váy dài, nhưng đặc biệt là quá sặc sỡ rồi, cô cười gượng cũng bắt tay Tần Băng rồi ngồi xuống ghế, lấy bảng hợp đồng đưa về phía Tần Ngôn.

"Đây là bảng hợp đồng, nếu có gì không vừa ý cô thì chúng ta cùng bàn bạt lại (trên giường :)))) đùa thôi)"

Tần Yên cầm lấy hợp đồng đọc lướt qua, đúng là không có gì bất ổn cả, nàng không nghĩ ngợi liền cầm bút ký tên lên, không ngờ rằng chỉ cần mất 10-15p đã hoàn thành xong bảng hợp đồng, Lục Hy hơi bất ngờ, bỡi lẽ cô nghĩ sẽ khá khó khăn về một số việc khi ký hợp đồng với Tần thị nhưng không, cái này không phải là quá dễ dàng rồi sao, cô cười thầm, có vẻ Tần Yên đã gây cho cô một ấn tượng gì đó rồi.

"Đây, nếu không có gì thì tôi xin đi trước, chào Lục tổng" nói rồi nàng kéo tay Tần Băng đi về, để lại một bầu không khí u ám đối với Lục Hy, cái này có được gọi là bất lịch sự không nhỉ.

Trên đường về Tần Băng không khỏi trách móc nàng:

"Cớ gì em phải rời đi sớm như vậy chứ, chúng ta mau quay lại xin lỗi người ta nhanh lên nào, dù sao người ta cũng là tổng tài đó, mau lên"

"Nếu chị muốn thì cứ đi đi, em có việc gấp rồi"

Tần Băng nhìn Tần Yên, không biết từ bao giờ Tần Yên lại trở nên vô tâm như vậy, rõ ràng lúc trước nàng cũng khá vô tâm nhưng không giống như bây giờ, giống như nàng đang muốn che dấu gì đó, nàng đang cố đẩy mình ra xa khỏi gia đình, đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ gì đó, mặt Tần Băng trầm xuống như muốn khóc, cô không nói gì nữa mà đi lướt qua bỏ mặt Tần Yên ở lại với dấu chấm hỏi to đùng trên đầu.

_____