Chương 49

Ánh mắt hai người va vào nhau, Diệp Nhược Sơ lập tức hoàn hồn, nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, lại nhớ lại cảnh tượng trong phòng tắm, nàng đỏ mặt lắc đầu.Sự ưu nhã của người đàn ông này, gần như có thể khiến cho tất cả mọt người mặc cảm, nhưng khi hắn tà ác hạ lưu, cũng không ai có thể so sánh được!

Kết quả là từ bây giờ, mỗi sáng đều phải tập thể dục buổi sáng.

Lời này là Tô Chính Quốc nói với nàng sau khi Thẩm Mặc Hàn đi làm.

Nghe vậy, nàng chỉ cảm thấy nhức đầu, nhưng không dám cự tuyệt.

Trong nhà họ Thẩm, người nàng sợ nhất chính là Tô Chính Quốc, vì ông chính là *không nộ tự uy (nhìn vẻ ngoài không tức giận nhưng vẫn có uy nghiêm của một người lãnh đạo).

Đến trưa, nàng gọi điện thoại cho Trần Tư Vũ, "Tư Vũ, Chí Hạo thế nào rồi?"

"Đã về nhà rồi." Thanh âm Trần Tư Vũ nghe không ra cảm xúc gì.

Diệp Nhược Sơ không để ý, tâm tình được buông xuống, cùng Trần Tư Vũ nói chuyện hai câu xong nàng mới cúp điện thoại.

Một bên khác.

Trần Tư Vũ nắm chặt điện thoại, vẻ mặt có vài phần dữ tợn, ấn một dãy số, sau đó bấm gọi.

Mà cuộc gọi này, không biết cô gọi cho ai...

Diệp Nhược Sơ không thể tiếp tục ở Thẩm trạch, cho nên nàng quyết định về nhà một chuyến.

Ngồi trên taxi, nàng báo địa điểm cho tài xế, xe còn chưa di chuyển thì tiếng chuông điện thoại đã vang lên.

Là thầy hiệu trưởng gọi tới, thông báo đã có kết quả thi, muốn nàng thu xếp để gửi cho tất cả học sinh trước trưa mai.

Nàng báo địa điểm cho tài xế taxi, chiếc xe quay đầu đi về hướng ngược lại.

Đến văn phòng, tất cả giáo viên đều đang bận rộn thu xếp, nhìn thấy Trần Tư Vũ, Diệp Nhược Sơ bước tới bất ngờ vỗ nhẹ vào vai cô.

Chỉ nghe "Ba--" một tiếng, toàn bộ tài liệu trên tay Trần Tư Vũ rơi xuống đất, hiển nhiên cô đã bị doạ sợ không nhẹ.

"Bị doạ sợ rồi sao? Cậu từ khi nào lá gan trở nên nhỏ như vậy?" Diệp Nhược Sơ trêu chọc cô, đặt chiếc túi lên bàn rồi ngồi xuống.

Trần Tư Vũ liếc nhìn nàng một cái, khoé miệng có chút gượng ép khẽ động, ngồi xuống nhặt tài liệu, "Mau làm việc đi, khối lượng công việc hôm nay không nhỏ."

"Được, bắt đầu thôi, cách mạng còn chưa thành công, các đồng chí còn phải cùng cố gắng lên, nhanh chóng hoàn thành để có một năm mới tốt lành!"

Nghe vậy Trần Tư Vũ không nói gì mà chỉ cười nhẹ, ánh mắt lúc nào cũng rơi trên điện thoại, không biết đang nhìn cái gì.

Trong văn phòng khôi phục lại vẻ yên tĩnh, chỉ còn tiếng giấy lật qua lật lại cùng tiếng hít thở.

Vì quá bận rộn nên bữa trưa đều là đặt đến văn phòng, có một giáo viên mệt mỏi vươn vai, sau đó mở TV lên, "Thư giãn một chít rồi lại tiếp tục."

Các giáo viên khác đều quay sang, trong tay vừa bưng hộp cơm vừa xem TV.

Đột nhiên, có một người kêu lên, "Đây không phải cô giáo Diệp sao, cô giáo Diệp vậy mà lại lên TV!"

Trần Tư Vũ cũng quay đầu nhìn sang.

Diệp Nhược Sơ đang vùi đầu ăn cơm hộp, nghe họ nói chuyện, nàng chỉ cảm thấy buồn cười, nàng cũng không phải người nổi tiếng, sao có thể lên TV được?

Tuy nhiên, ngay giây tiếp theo, thanh âm của người dẫn chương trình đã truyền vào tai nàng.

"Sau sự việc giáo viên xâm hại tìиɧ ɖu͙© học sinh cách đây không lâu, phẩm chất và đạo đức của nhà giáo càng khiến phụ huynh lo lắng và quan tâm hơn. Hôm nay, theo thông tin của một tờ báo, đời tư của một giáo viên nữ trường THPT số 1 thành phố S vô cùng mục nát, thường xuyên đi ra từ quán bar, cùng cấp trên liếc mắt đưa tình, gia đình cô ấy thì nghiện cờ bạc, còn có thông tin là cô vì có thể gả cho nhà giàu mà đã tự mình trèo lên giường một phú hào, những điều sau đây là ảnh và thông tin do một tờ báo cung cấp..."