Chương 50

Ảnh chụp có rất nhiều, nhiều đến mức khiến Diệp Nhược Sơ giật mình, thậm chí còn có những bức ảnh nàng không biết được chụp khi nào.Bức ảnh đầu tiên được chụp ở KTV, chủ nhiệm Trương đang thân mật đỡ lấy nàng, dìu nàng lên xe taxi.

Mà sắc mặt nàng thì ửng hồng, rúc vào trong ngực anh ta, bàn tay to béo của thầy chủ nhiệm đang đặt trên eo nàng.

Lông mày Diệp Nhược Sơ nhíu chặt lại, hai tay nắm chặt lấy cốc nước.

Nàng chưa bao giờ đi chơi cùng chủ nhiệm Trương, lần duy nhất là nàng và các giáo viên cùng đi ăn tối.

Như vậy, khẳng định chủ nhiệm Trương thừa dịp nàng uống say mà động tay động chân với nàng.

Bức ảnh thứ hai là ảnh chụp nàng bước ra từ khách sạn lúc sáng sớm, quần áo nhăn nhúm, đầu bù tóc rối, bước đi hơi mất tự nhiên, ai tinh mắt đều có thể nhận ra đã xảy ra chuyện gì.

Cuối cùng là đoạn video trong quán bar Mị Sắc, Trương Long đang ôm nàng vào trong ngực, giở trò với nàng...

Ánh mắt của tất cả giáo viên trong văn phòng đều dồn vào Diệp Nhược Sơ, bao gồm cả ánh mắt xem thường, châm chọc cùng giễu cợt.

Hoàn toàn không nghĩ tới, cô giáo Diệp ngày thường nhìn thanh thuần như vây, nhưng phía sau lại làm ra những chuyện vô cùng phóng đãng, thật sự là buồn nôn đến cực điểm! Ánh mắt của những giáo viên đó không phải Diệp Nhược Sơ không nhìn thấy, mà còn thấy phi thường rõ ràng.

Lúc này, vô luận nàng có giải thích như thế nào đều không có tác dụng.

Điều duy nhất nàng muốn biết là ai đã chụp những bức ảnh này, còn có toà báo mà người dẫn chương trình nói rốt cuộc là toà báo nào?

Chuyện này, đến cùng là ai nhắm vào nàng?

Nàng còn đang suy nghĩ vẩn vơ, một trận tiếng bước chân gấp gáp truyền đến, nàng chưa kịp ngẩng đầu thì "Bốp" một tiếng, ai đó tát một cái thật mạnh vào má nàng, nàng chỉ cảm nhận được gương mặt đau đớn và nóng rát.

Ngay sau đó, là tiếng mắng chửi thô lỗ, "Mày là cái đồ cɧó ©áϊ, dám dụ dỗ chồng tao?"

Diệp Nhược Sơ thậm chí cảm thấy má trái đã tê dại đến nỗi không còn cảm giác, ngẩng đầu đứng trước mặt vợ của chủ nhiệm Trương.

Để tránh làm cho mọi chuyện tồi tệ hơn, nàng đành cắn răng ẩn nhẫn.

Bà ta đã ngoài bốn mươi tuổi, thân hình to béo, đang nổi giận đùng đùng, gương mặt đầy thịt run lên, ánh mắt tràn đầy lửa giận chỉ hận không thể thiêu chết nàng.

"Tôi không có câu dẫn chủ nhiệm Trương." Má trái đau đớn giật giật, Diệp Nhược Sơ gằn mạnh từng chữ nói.

"Không có? Chẳng lẽ chồng tao câu dẫn loại cɧó ©áϊ như mày? Nhìn thân hình như vậy không biết đã ngủ với bao nhiêu đàn ông!"

Bà Trương cay nghiệt nói, những lời bà ta nói quả thực đều vô cùng khó nghe.

"Đương nhiên tôi biết tôi là người như thế nào, và chủ nhiệm Trương là loại người gì, chỉ sợ bà Trương đến bây giờ còn chưa hiểu rõ lắm, quả thật là đáng buồn."

Nàng cười nhẹ một tiếng, lời nói lãnh đạm, chủ nhiệm Trương ỷ vào có bố vợ là hiệu trưởng, ở trường nổi tiếng là đầu heo thích ăn mặn, thích nhất là động tay với các giáo viên nữ trẻ tuổi, bà Trương lúc này khẳng định là còn chưa biết rõ.

"Đến chết cũng không biết hối cải, quả nhiên là hồ ly tinh không biết xấu hổ, để đám phóng viên đó vào đi."

Bà Trương như con gà mái bị vặt lông, thanh âm bén nhọn muốn chọc thủng màng nhĩ, cái con điếm này, lại còn dám châm chọc bà!

Các phóng viên sớm đã chờ lâu lập tức ùa vào như sóng triều, đem Diệp Nhược Sơ vây kín lại.

"Sinh hoạt cá nhân bình thường của cô giáo Diệp đều phóng túng như vậy sao?"

"Thân là giáo viên, mà lại làm ra những chuyện như vậy, cô còn mặt mũi đối diện với học sinh sao?"

"Cô giáo Diệp đến cùng đã lên giường với bao nhiêu người đàn ông? Xin hỏi, người chồng chưa cưới của cô cũng biết chuyện này sao?"

"..."

Sau vụ việc giáo viên xâm hại tìиɧ ɖu͙© học sinh, giáo viên liền trở thành chủ đề được quan tâm nhât, tin tức nóng như vậy, phóng viên nào lại không muốn đưa tin này?