Chương 14: Thao lộng (14)

Chương 14: Thao lộng (14)

“Tất cả mọi người chỉ thấy anh mặc âu phục, tràn ngập chính nghĩa, chỉ riêng tôi rõ nhất anh là mặt người dạ thú.”

“Vừa lên giường thì y như lưu manh xã hội đen, không, rõ ràng còn thô bạo hạ lưu! Cưỡиɠ ɠiαи, dụ dỗ gian da^ʍ, lừa gạt, lừa đảo… Mọi thứ ghê tởm đều chiếm hết.”

Anh im lặng nghe, đôi mắt giống như mặt biển yên tĩnh ban đêm, nhìn như yên bình, nhưng phía dưới cất giấu lực lượng sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào.

Im lặng quỷ dị lan tràn, bỗng nhiên anh cười, từ bàn chân cô mò mẫm xuống dưới, khiến sau lưng cô nổi lên một trận tê dại.

Cô nhíu mày nhưng nhanh chóng thả lỏng, khôi phục trạng thái nửa quyến rũ, cố ý “ừm” một tiếng, cho anh nghe thấy. Chỉ có điều động tác nhíu mày kia vẫn bị đôi mắt sắc của anh phát hiện.

Thực ra trong lòng cô vẫn sợ anh thao. Nhưng giả bộ phóng đãng cũng không sao, khiến anh sớm một chút chán ngấy. Dù sao chinh phục đủ và chà đạp đủ đối với anh mà nói quả thực là ắt không thể thiếu.

Cô rất thông minh.

“Khi nào kết hôn? Có phải sắp hay không, vậy tôi sẽ cẩn thận nghĩ xem tặng anh quà gì, để ‘cảm ơn’ anh ‘dốc lòng chăm sóc’ tôi ba năm qua.” Trong lời nói cất giấu dao sắc, châm chọc anh ra vẻ đạo mạo.

Khuya ngày hôm trước, trong lúc vô ý cô nghe thấy cha Cận gọi điện ra lệnh cho anh, lập tức tới nhà họ Đồng. Lúc ấy cô nghĩ rằng, một khi anh thực sự kết hôn, loại quan hệ không thể lộ ra ngoài ánh sáng này có phải nên mai một hay không.

Cận Bắc Nhiên liếc mắt một cái nhìn thấu tâm tư của cô: “Em cho rằng chỉ cần như vậy có thể giải thoát sao?”

“Sao thế, chẳng lẽ kiểm sát trưởng Cận muốn bao nuôi tình nhân? Không sợ bị người ta tố cáo tác phong không đứng đắn sao?”

Cô nói không sai, nɠɵạı ŧìиɧ… Sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới con đường làm quan của Cận Bắc Nhiên, anh còn chưa ngu ngốc tới mức độ đó. Hơn nữa trong lòng anh hiểu rõ, nếu không phải thân phận địa vị đè nặng, sao Triệu Ninh Hi không vươn móng vuốt với anh.

“Em được cho là tình nhân sao? Thực sự cho rằng lời nào em cũng có thể nói ra miệng được ư? Bao nuôi, phải trả tiền, cho thẻ. Tôi với em, tối đa tính đổi sắc lấy quyền, ngoại trừ kiểm tra tiểu huyệt của em ra, thì không còn biện pháp khác. Sao thế, chẳng lẽ em muốn quay video clip tình ái làm bằng chứng?”

Anh mềm mỏng khéo léo, một khi thực sự phản kích, Triệu Ninh Hi không chống đỡ được. Những câu nói thấy cả máu, khiến người ta sợ hãi. Còn có câu nói “em được cho là tình nhân sao” kia, theo ý cô rõ ràng là đùa giỡn cô không bằng tình nhân.

Nụ cười giả tạo trên mặt Triệu Ninh Hi biến mất, còn rút chân mình về, khép lại.

Cô trừng mắt với anh: “Khi kết hôn còn muốn làm tôi, Cận Bắc Nhiên chính anh không cảm thấy ghê tởm sao?”

Anh hơi híp mắt, vô cùng lạnh nhạt nói: “Em cảm thấy tôi sẽ để ý sao?” Vừa nói còn vừa cởi cà vạt, giọng nói vừa dứt, cà vạt bị ném sang một bên.